[7]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ phòng tắm bước ra trên người cậu chỉ mặc mõi chiếc boxer nhỏ bao lấy cặp mông tròn đầy đặn của mình.

Đôi chân trần nhanh nhẹn đi tới đầu giường chộp lấy chiếc điện thoại samsung S10 cậu vừa mới sấm. Thiệt ra là cậu hồi lúc sáng có rình baba thay đồ một chút xíu, cũng có chụp lén baba một chút xíu.

Không phải là cậu biến thái đâu à nha chỉ là do sợ nhớ anh chịu không nổi nên cậu mới chụp lại thôi. Và bây giờ cậu đang rất rất là nhớ anh nên mới mở ra xem tác phẩm của cậu chụp được lúc sáng.

Mở ra bộ xưu tập ảnh click vào tấm ảnh hiện lên đầu tiên. Khuôn mặt trắng nõn bổng hiện lên vài vệt hồng khả nghi. Trên ảnh là một người đàn ông anh tuấn trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần lót màu đen. Đôi mắt to tròn của cậu chăm chăm nhìn vào nơi đang nhô ra đầy gợi cảm ở giữa hai chân anh.

Bất giác nuốc nước bọt một cái. Đôi bàn tay nhỏ xinh vô thức đưa lên miệng, miệng nhỏ liền ngậm lấy ngón tay xinh đẹp.
Nghĩ tới cảnh chính mình đang ngậm lấy dương vật quyến rũ của Baba.

thật là kích thích a.
Đến khi liếm chán chê ngón tay mình thì cậu buông ra. Đôi tay nhanh chống đưa xuống cởi phăng chiếc quần duy nhất đang mặc trên người mình ra.
Những ngón tay linh hoạt xoa xoa nơi hậu huyệt hồng phấn đang mấp mái mời gọi.
Nhẹ nhàng đẩy ngón tay vào lỗ nhỏ. Lại nghĩ đây là Baba đang dùng ngón tay thô ráp để khuyếch trương cho mình thì một trận kích thích ập đến. Khuôn miệng nhỏ không ngừng kêu ra những tiếng rên rỉ mê người.
" a a a.....ân...Baba....Minie ....thật sướng. ....a ưm "
" Baba....lại...cho thêm....một ngón tay....a aa "
" ân.....thật ngứa....thật ngứa....Baba nhanh.....nhanh hơn một chút....ưm"

Cả ngày hôm nay làm việc anh không thể nào tập trung được. Lí do đơn giản là vì anh cảm thấy rất rất rất nhớ bảo bối nhỏ đang ở nhà chờ anh về. Lại nói không biết vì sao mà anh lại như vậy ? Anh và cậu chỉ mới biết nhau mới vài ngày vậy mà trong đầu anh toàn bộ chỉ toàn là hình ảnh của cậu. Trong tim cũng chỉ có mõi cậu thôi. Đây là lần đầu tiên anh được cảm nhận cảm xúc này. Có phải là anh đang yêu chăng ? Mà người anh yêu lại chính là con của vợ mình. Haizz đúng là cuộc sống mà.
Không thể nào tập trung làm việc được nữa rồi, anh phải nhanh chống về với bảo bối thôi. Nếu không anh sẽ chết vì nhớ cậu mất. Thu sếp ổn thỏa anh bước đi ra khỏi công ty trong ánh mắt đầy bàng hoàn của mọi nhân viên
' đây là tổng giám đốc không bao giờ về mà khi chưa hết giờ làm hay sao? Tại sao hôm nay lại về sớm như vậy? Còn tới ba tiếng nữa mới được về mà. Còn có nụ cười ôn nhu đó là sao. Tổng giám đốc mặt than cũng biết cười nha hơn nữa còn cười rất đẹp. Hôm nay đúng là ngày lịch sử nha '
Tầm nữa tiếng sau anh liền đã có mặt ở nhà. Người làm trong nhà cũng ngạc nhiên không kém các nhân viên trong công ty. Chào hỏi xong liền tụ lại sì sầm to nhỏ. Nhưng mà anh không quan tâm và vẩn đi theo tiếng gọi của con tim và lí trí
' Bảo bối a Baba tới đây '
Đứng trước cửa phòng vừa định đẩy cửa vào thì cả người anh chợt cứng đờ khi nghe thấy âm thanh rên rỉ vọng ra

" ưm....a...nhanh....đăm mạnh...vào...a a a....ưm"
" a....thật sướng.....a...ưm..a "
Đôi mắt anh đỏ ngầu hầng lên vài tia máu nhỏ, cánh tay đặt trên tay vịn cửa nắm chặt lại.
' thật con mẹ nó Park Jimin. Em giám mang người về nhà còn ngang nhiên ở trên giường của tôi mà làm chuyện đó '
Nhanh chóng đẩy cánh cửa ra, lại một lần nữa act cool đứng hình mất năm giây. Trước mắt anh là một cảnh tượng đẹp đến mức không thể tả được. Minie bảo bối của anh đang chổng mông lên thủ dâm nha. Ngón tay trắng xinh đang không ngừng đâm vào hậu huyệt hồng phấn đang giàn dụa nước kia. Hai cánh mông to tròn vì động tác ra vào của bàn tay mà rung rinh theo nhịp. Và....Anh Lại Cương.
' Mẹ nó Minie bảo bối đúng là tiểu yêu tinh chuyên câu dẫn người khác'
Định lên tiếng gọi cậu thì act cool lại đứng hình thêm năm giây. Vì cái miệng nhỏ nhắn đang rên rỉ kia.
" Ân...Baba... Baba....thao con....mạnh hơn.....ưm...a "

What the fuck! Ai đó hảy nói với anh là anh không có nghe nhầm đi. Có phải Minie bảo bối vừa mới gọi anh không.
Mãi đắm chìm trong suy nghĩ của mình nên anh không biết là cậu đã nhìn thấy anh. Mãi đến khi có một vòng tay ấm áp ôm lấy anh thì anh mới bình tĩnh lại.
" Baba....Baba người đã về a~ Minie rất là nhớ Baba "
Thân thể trắng nõn xinh đẹp không một mảnh vải che đậy cứ thế mà ở trong lòng anh cọ sát. Lấy lại được Ý thức của mình anh hơi bối rối kéo cậu ra.
Park Jimin cũng không ngờ là anh lại có phản ứnh như vậy, anh là cảm thấy ghê tởm chán ghét mình sao, nhất thời cậu cảm thấy trái tim của cậu như bị ai đó bóp mạnh một cái. Vô cùng đau đớn, đôi mắt to tròn mang theo một tầng nước mỏng ngước lên nhìn vào anh. Miệng nhỏ mấp mái vài cái rồi mới yếu ớt thốt lên.
" Naba... hức....những gì người vừa nhìn thấy, vừa nghe thấy đã nói lên được tất cả rồi...hức....nếu như người cảm thấy ghê tởm con thì xin người hãy nói ra...hức hức...con sẽ lập tức....lập tức rời khỏi đây, rời khỏi người. Nhưng con chỉ xin người...xin người đừng ghét bỏ con...hức hức...đừng ghét bỏ Minie "
Từng giọt nước mất của cậu cũng giống như những mũi kim nhỏ đang lần lượt đâm thẳng vào tim của anh. Khi nghe cậu nói sẽ rời khỏi đây, rời khỏi anh thì anh đã chắc chắn được là anh yêu cậu. Anh sẽ không bao giờ để cho cậu rời khỏi cuộc sống của anh.

Mạnh mẻ kéo cậu vào lòng của mình đôi tay vụng về lau đi những giọt nướt mắt đang không ngừng rơi xuống của cậu. Mãi đến khi chỉ còn lại tiếng thút thít nhỏ anh mới chặm rãi năng cằm cậu lên để cho cậu đối mặt với anh.

" Minie ngoan baba không chán ghét em, không ghê tởm em, cho nên em không cần rời khỏi đây, rời khỏi Baba "

" Baba người không cần gạt con, nếu người ghê tỏm con...hức.. thì con sẽ lập tức biến mất "

Vòng tay ôm lấy cậu lại càng siết chặt hơn khi nghe câu nói đó.

" Minie Baba cương rồi. Đây chính là bằng chứng chứng minh Baba không ghê tởm em mà ngược lại Baba còn rất rất thích em. Em đã tin Baba chưa ? "

Không biết phải làm thế nào để cậu tin nên anh nắm lấy cánh tay nhỏ nhắn của cậu chạm vào hạ thân đang cương cứng đến phát đau của anh.
" Baba người ....."

Nhìn thấy biểu tình lúng túng đáng yêu của cậu anh không khỏi bật cười. Hôn nhẹ lên đôi môi của cậu.
" em đã tin Baba chưa "

" ưm... con tin người "

" vậy có còn muốn rời bỏ Baba đi nữa hay không "

" Không muốn. Không bao giờ muốn rời khỏi Baba a~"
Hai người nói chuyện với nhau mà vẩn không biết rằng tay của cậu vẩn còn đặt ở chổ hạ thân của anh a.

Park Jimin phát hiện ra được không những không ngại ngùng mà còn tự nhiên dùng tay xoa nắn nó.

" Baba Minie giúp người nha "

Chưa kịp để anh đồng ý thì cậu đã nắm tay anh kéo lại phía giường ngủ rồi mạnh mẻ đẩy anh nằm xuống giường.
End chap.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro