Chap 11 (phần 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này Trôi Già rất ư đạo nha!!!Cua Đao với hình tượng lạnh lùng lại bị phá hủy dưới tay Trôi Già.Muahahaha!!!Cùng theo dõi truyện nào.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hiện tại,người nghèo nhất trong hoàng cung này chính là Tuấn Khải!Còn lí do thì...

Vương Nguyên vui vẻ nhìn số châu báu lẫn tiền bạc mà cậu vừa cất công thu thập từ Tuấn Khải.

Cái này có hơi...

- Vương Nguyên...-Tuấn Khải khổ sở nhìn cậu.

- Ân?

- Trả Ngọc Tỉ cho trẫm...

- Không nha!Bây giờ nó là của ta!Khi nào ngươi cần ta sẽ cho mượn!-Vương Nguyên trề môi.

- Cái gì cũng có thể cho ngươi,nhưng cái đó thì...-Tuấn Khải e ngại nhìn Vương Nguyên.

- Thì sao?-Vương Nguyên liếc mắt nhìn.

- À...ừ...không có gì.

Tuấn Khải thở dài nhìn,hắn đường đường là 1 vị hoàng đế băng lãnh,nay lại mất hình tượng dưới tay cậu.Thật xui xẻo!

Còn Vương Nguyên không thèm quan tâm,cậu chỉ thấy cái Ngọc Tỉ này rất đẹp,có chạm khắc hình con rồng oai phong,tất cả đều bằng ngọc,cả con mắt cũng đính viên ngọc quý!Rất hợp với cậu!Vì vậy nó là của cậu!

Còn số vàng bạc châu báu kia,đương nhiên cũng thu hút cậu không kém!

Vậy nên bây giờ cậu chính là người giàu nhất hoàng cung!

...

- Vương Nguyên...vậy trả Long Bào cho trẫm...

Vương Nguyên lắc đầu,phồng má.

Nha!Bộ Long Bào có đính vàng!

- Vương Nguyên...

- Khi nào cần ta sẽ cho mượn a~~~!

Ngô,từ khi nào mà hắn lại để cậu bắt nạt như vậy?Hắn không cam tâm!

Cơn mưa kéo tới,những cơn gió lạnh cũng hoạt động không ngừng.Vương Nguyên bỏ lại đống châu báu kia,như con mèo nhỏ nhảy vào lòng Tuấn Khải mà dụi dụi.

- Thật ấm nha~.

- Vương Nguyên,có vấn đề này trẫm vẫn chưa hỏi ngươi.-Tuấn Khải vuốt ve lưng của cậu.

- Ân?

- Ngươi đến từ đâu?

Nghe thấy câu này,trái tim của Vương Nguyên như ngừng đập,ngước lên nhìn hắn đầy u sầu.Cậu chỉ im lặng,nhìn thẳng vào đôi mắt hắn,sau đó áp mình vào lồng ngực hắn mà cọ sát.

- Ngươi chắc không tin đâu.

- Mọi lời ngươi nói,trẫm đương nhiên sẽ tin.-Tuấn Khải hôn lên mái tóc cậu.

- Vậy ta nói ngươi bị điên a~,sẽ tin chứ?-Vương Nguyên tinh ranh cười.

- Gặp ngươi,ta đã trở thành kẻ điên!

- Vậy sao?-Vương Nguyên đưa tay lên,nắm lấy tóc hắn mà kéo.

- Thật!

Sau đó cả 2 im lặng,Vương Nguyên ôm lấy hắn thật chặt,nhắm mắt lại mà suy nghĩ.

- Tuấn Khải...-Âm thanh nhỏ nhẹ vang lên,nhưng đủ để xé tan bầu không khí im lặng này.

- Ân?

- Việc đó...sau này ta sẽ nói!-Vương Nguyên dụi dụi vào người Tuấn Khải.

- Hứa nhé?

- Hứa!

...

- Vương Nguyên,thật không trả Ngọc Tỉ cùng Long Bào cho trẫm?

Ai kia bị đánh vì tội nhây.

~~~~~~~~~~~~~~~~~

Xin lỗi mọi người,chap này mình đăng không kịp nên tách làm 2 phần nha.Chap này phần 1,thứ 6 mình sẽ đăng phần 2 ha.Các bạn thông cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro