Chương 19: Đốt lửa nhưng không dập lửa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Tỉ nuốt một ngụm nước bọt, chỉ vào đáy quần anh, Vương Tuấn Khải, nơi đó là nơi riêng tư của anh, có phải do anh chơi gái bị bệnh hay không?

Làm sao có thể chứ? Nơi đó ngứa, tuyệt đối là có bệnh!

Trán Vương Tuấn Khải lập tức xuất hiện ba đường vạch đen, anh thật rất bội phục trí tưởng tượng của cậu, anh nói là bắp đùi ngứa, cậu cư nhiên cho là chỗ kín của mình. . . . . .

Im lặng. . . . . .

Thật ra thì anh cũng không cần xin lỗi, bây giờ cũng là thế kỷ 21 rồi, có bệnh thì chờ khi vết thương của anh lành phải đi khám!

Thiên Tỉ tưởng anh muốn xin lỗi, vội vàng giải thích, không ngờ gương mặt đẹp trai của Vương Tuấn Khải càng thêm tối!

Dịch Dương Thiên Tỉ , tôi rất khỏe, không có bệnh, một chút bệnh cũng không có, tôi rất khỏe mạnh, chàng trai duy nhất sẽ là cậu, cho nên mời nhớ, tôi không ngứa vì bị bệnh!

Vương Tuấn Khải gần như cắn răng nghiến lợi khi nói, Thiên Tỉ nghe xong trợn to hai mắt.

Anh là xử nam?

Giống như thấy được khủng long Kỷ Jura, Thiên Tỉ hoàn toàn không dám tin tưởng, thời đại này lại còn có một người đàn ông trẻ tuổi chưa từng chạm qua người khác.

Những năm này, anh chịu đựng thế nào, cậu thật sự rất tò mò, chỉ là. . . . . .

Tôi lặp lại một lần nữa, tôi không phải là chàng trai của anh!

Vương Tuấn Khải vừa thẹn thùng vừa lúng túng, cư nhiên mình bị chàng trai này cười nhạo, đáng chết, nếu không phải thương thế của mình quá nặng, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu.

Dịch Dương Thiên Tỉ , gãi!

Than nhẹ một tiếng, Vương Tuấn Khải quyết định không nói nhảm với cậu nữa, mà hưởng thụ cảm giác cậu vuốt ve

Anh thừa nhận, anh đối với chàng trai khác không có hứng thú, hơn nữa những chàng trai khác cũng không dám chọc giận anh, nhưng chàng trai này lại không cùng một dạng, cậu ba lần bốn lượt chọc giận anh, khiêu chiến ranh giới cuối cùng của anh.

Gãi chỗ này?

Thiên Tỉ nuốt một ngụm nước bọt, nơi đó là nơi tư mật của anh, nếu sờ tới chỗ không nên sờ chẳng phải rất tệ sao!

Dĩ nhiên!

Vương Tuấn Khải mới vừa nói, tay Thiên Tỉ liền đưa vào đáy quần anh, khi cậu cầm vào nơi nào đó của anh, đột nhiên xúc cảm, khiến toàn thân Vương Tuấn Khải như bị điện giật, mãnh liệt nổi lên phản ứng, nơi nào đó bắt đầu đầy máu, trở nên cứng rắn.

A!

Thiên Tỉ chợt buông tay ra, mặc dù mình chưa từng thấy qua nửa người dưới của anh, nhưng trong phim không phải chính là hình dạng như thế sao?

Tim đột nhiên nhảy rất nhanh, trên mặt cũng nóng bức khó chịu.

Vương Tuấn Khải nói nhỏ.

Tôi kêu cậu gãi, không phải bảo cậu quyến rũ tôi!

Đáng chết, mới đụng vào liền nổi lên phản ứng, hơn nữa còn rất mãnh liệt, khiến hô hấp của anh cũng bắt đầu dồn dập!

Là anh kêu tôi gãi đấy!

Thiên Tỉ tức giận cãi lại, vừa rồi cảm giác kia đã khiến cậu kinh ngạc, giật mình.

Không ngờ vẫn còn rất có cảm giác, Thiên Tỉ tà ác nghĩ, trong đầu tất cả đều là hình ảnh nam nữ dây dưa trong phim.

Vương Tuấn Khải nghe cậu nói thật sự sắp phát điên, Tôi kêu cậu gãi đùi, không phải gãi tiểu đệ đệ của tôi!

Chỉ phụ trách đốt lửa, không chịu dập tắt lửa, anh thật sự bị cậu hại chết.

Thiên Tỉ bĩu môi, nhìn gương mặt đẹp trai của anh vừa đỏ lại vừa quẫn bách, bèn cười ha ha.

Ai bảo anh không nói rõ ràng, tôi đương nhiên không rõ lắm, hơn nữa, vừa rồi không bị gì, anh khẩn trương cái gì!

Dịch Dương Thiên Tỉ!

Vương Tuấn Khải tức giận lại rống to một hồi, Thiên Tỉ tâm trạng cực tốt huýt gió, tà ác hướng anh nháy nháy mắt, nhe răng cười một tiếng.

Tôi nói này thượng tướng đại nhân, việc trước tiên chính là anh nên giải quyết cái đó của mình rồi hãy nói, tôi đi ăn điểm tâm!

Muốn ăn cậu, anh cho rằng Dịch Dương Thiên Tỉ cậu là người ngu sao? Nào có người đàn ông nào ngứa, mà còn có thể kêu chàng trai mới một lần gặp gỡ gãi ngứa cho anh, hơn nữa lại là ở bắp đùi.

Cậu không nhờ vào cơ hội đó để lật mặt anh, cậu thật sự để anh khi dễ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jh