Chương 54: Cuộc chiến với Hắc Long 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Đó là đương nhiên!

Hắc Lang tự tin nói, Vương Tuấn Khải mỉm cười, lạnh nhạt nhìn hắn.

-Anh tìm ai so với tôi?

Hiển nhiên, Vương Tuấn Khải đồng ý!

Hắc Lang liếc nhìn hai hàng người sau lưng, lạnh nhạt nói: " Giữa bọn họ chọn hai, cộng thêm tôi, là ba! "

Vương Tuấn Khải liếc nhìn những tên sát thủ áo đen kia, tất cả đều là sát thủ hàng đầu, Hắc Lang nắm chắc thắng lợi cao hơn so với anh.

Anh và Hắc Lang đối chiến, còn lại nên chọn những người nào?

- Cho anh thời gian một ngày, ngày mai ở “Mã Nhĩ á” bắt đầu đấu súng!

Hắc Lang nhàn nhạt nói, rất rõ ràng chính là cho anh thí sinh!

- Đừng có giở thủ đoạn!

Hắc Lang đứng dậy không quên dặn dò thêm một câu, Vương Tuấn Khải cười nhạt, nhìn anh nghênh ngang rời đi.

- Vương Tuấn Khải, anh tại sao không giết hắn!

Thiên Tỉ ra, khí thế hung hăng, nhìn Vương Tuấn Khải rất tức giận.

Không phải anh đã bố trí xong sao? Vừa rồi có thể hành động một lần là tiêu diệt được Hắc Lang diệt , tại sao không xuống tay, tức chết anh!

Vương Tuấn Khải ngồi trên ghế sa lon, mắt nhìn chằm chằm vào màn ảnh, suy nghĩ, đến tột cùng là mình sơ hở chỗ nào?

Hắc Lang lại có thể ngang nhiên đi vào như vậy, hơn nữa hình như hắn ta hoàn toàn nắm rõ cách thức bố trí của anh, nếu tối nay khai hỏa, bọn họ nhất định thua rất thê thảm!

- Thượng tướng Vương!

Những người ẩn mình trong bóng tối lần lượt đi ra, có khoảng mười mấy người, người nào cũng mặc áo chống đạn, tinh thần cũng rất phấn chấn, nhưng trên mặt tràn đầy nghi ngờ.

- Ngồi xuống hết đi!

Vương Tuấn Khải ra lệnh!

Mọi người ngồi xuống, lão K không nhịn được liền đặt câu hỏi,

- Thượng tướng Vương, tại sao vừa rồi không vây bắt Hắc Lang?

Đây chính là cơ hội tốt a, bọn họ có thể giết Hắc Lang không chừa mảnh giáp.

Vương Tuấn Khải lắc đầu một cái, nhìn bọn họ.

- Các anh hoàn toàn sai lầm rồi, Hắc Lang đã biết kế hoạch của chúng ta, cho dù có khai hỏa, người thua cũng là chúng ta!

Lời nói của Vương Tuấn Khải khiến bọn họ không khỏi nhăn đầu lông mày.

- Hắn biết?

Chẳng những Thiên Tỉ, ngay cả những thủ hạ của anh cũng kinh ngạc trợn to mắt, không thể tin được.

Vương Tuấn Khải gật đầu một cái: " Hắc Lang cũng được xem là một quân tử trong giới hắc đạo, chúng ta nghênh chiến, là kết quả tốt nhất! Có thể khiến tổn thương giảm đến mức thấp nhất! "

Hy sinh là khó tránh khỏi, bây giờ là bọn họ dùng súng thật đạn thật bắn nhau.

Vậy chúng ta thật sự phải đi sao? Lão K vặn lông mày, anh không sợ chết, sợ nhất là bị Hắc Lang giở trò, nếu Hắc Lang giở trò, đến lúc đó bọn họ thắng cũng phải chết, vậy thì rất phiền toái!

Những lời vừa rồi của Hắc Lang tất cả mọi người đều nghe rõ ràng chứ?

- Dạ!

- Các anh đều là thuộc hạ có năng lực của tôi , nhưng lần này xuất chiến rất có thể sẽ hy sinh, nhưng cũng phải chọn lựa hai người để đối chiến!

Vương Tuấn Khải rất nghiêm túc nói, Thiên Tỉ lập tức giơ tay.

- Tính tôi một người!

Cậu muốn đi giết Hắc Lang, tên kia dáng dấp không tệ, nhưng lại là một phần tử xấu!

Không được! Không chút nghĩ ngợi, Vương Tuấn Khải lập tức liền phủ quyết cậu, Thiên Tỉ nổi trận lôi đình nhìn anh chằm chằm, rống to.

- Tại sao tôi không thể!

Cậu là cảnh sát, tại sao cậu không thể đi!

- Tôi nói không thể đi chính là không thể đi, em không phải là lính của tôi!

Vương Tuấn Khải nghiêm mặt, gương mặt đẹp trai lạnh lẽo, âm thanh bá đạo ngang ngược, Thiên Tỉ tức giận nghiến răng.

- Anh nói không cũng không sao, bây giờ tôi gia nhập đội ngũ của anh!

- Tôi không phê chuẩn!

Vương Tuấn Khải xụ mặt, mọi người thấy hai người bọn họ, khóe miệng giật giật, không ai dám lên tiếng.

- Tôi muốn đi, Vương Tuấn Khải, tại sao anh không để cho tôi đi!

Tức chết cậu, cậu có chỗ nào không phù hợp, rõ ràng là anh khi dễ cậu, khi dễ cậu
--------------------------
20/10 vui vẻ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jh