Chương 64: Vương Tuấn Khải bị thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắc Lang đột nhiên bắn hai phát, khiến Vương Tuấn Khải có chút bất ngờ, dù cho anh có bản lĩnh lợi hại thế nào cũng khó tránh khỏi một kiếp, đạn "vèo" trúng vào cánh tay trái của anh, máu tươi lập tức chảy dọc theo cánh tay xuống,đau đớn kịch liệt truyền đến ngay sau đó, khiến mồ hôi trán từng giọt từng giọt chảy xuống, nhưng cũng thật may mắn, chỉ trúng một viên đạn.

Hắc Lang không cam lòng nhìn Vương Tuấn Khải , làm sao có thể, làm sao anh ta có thể tránh thoát viên đạn của hắn?

Vương Tuấn Khải lạnh lùng, nâng súng lên, hướng về tay phải của phía Hắc Lang bóp cò, "bùm" một tiếng, khẩu súng trong tay phải của Hắc Lang trong nháy mắt rơi xuống đất, nơi cổ tay máu tươi chảy ròng, sắc mặt tái nhợt nhìn Vương Tuấn Khải.

" Vương Tuấn Khải, anh thắng !"

Sắc mặt Hắc Lang tái nhợt, hung hăng nhìn Vương Tuấn Khải, đôi tay của hắn đã bị tàn phế.

Vẻ mặt Vương Tuấn Khải không có chút cảm xúc gì, đi tới, lấy còng tay bên hông ra, còng hắn lại.

"Hắc Lang, tôi nói, tôi sẽ thắng !"

Từ cánh tay Vương Tuấn Khải truyền đến đau đớn kịch liệt, tay phải đưa vào túi quần, lấy điện thoại di động ra bấm một chuỗi con số!

Hắc Lang ngồi dưới đất, nhìn Vương Tuấn Khải đứng ở nơi đó, dáng người anh cao lớn rắn rỏi, giống như một con con cọp đang nổi giận, mà hắn chính là con mồi bị tóm kia.

Hắc Lang khổ sở cười một tiếng, mấy chục năm dốc sức, không ngờ lại có thể rơi vào tay anh, xem ra mình cách chỗ chết không còn xa!

"Hắc Lang, tôi hi vọng anh có thể mang những tội ác anh đã phạm nói hết ra, có lẽ anh sẽ không phải chết!"

Vương Tuấn Khải lạnh nhạt nói, Hắc Lang nhìn anh một cái!

"Vương Tuấn Khải, anh quá tự tin đi, cho dù có chết, tôi cũng sẽ không nói!"

Hắn chính là muốn Vương Tuấn Khải phải luôn nhớ đến hắn, khiến anh tiếp tục phiền não trong những vụ án này.

Hai người vừa nói xong, bên ngoài liền truyền đến tiếng còi cảnh sát, rấtnhanh bọn họ liền bị cảnh sát bao vây, ngay cả xe cứu thương cũng tới!

"Thượng tướng Vương !"

Cody đi tới, liếc mắt liền nhìn thấy cánh tay Vương Tuấn Khải chảy máu tươi ròng ròng, vội vàng kêu lên, Dịch Dương Thiên Tỉ cũng nhìn thấy, nhưng khi cô liếc thấy hai tay Hắc Lang cũng chảy máu thì không khỏi cau mày.

Xem ra, Vương Tuấn Khải đã thắng !

Không ngờ vừa rồi Cody nói thi hành nhiệm vụ khẩn cấp, cô hỏi nửa ngày anh ta cũng không nói, thì ra là tới đây.

"Băng bó cánh tay Hắc Lang cẩn thận một chút, cầm máu, đưa vào ngục giam, chờ xử án!"

Vương Tuấn Khải dặn dò, nhưng ánh mắt lại không rời Dịch Dương Thiên Tỉ , không ngờ chàng trai này không thèm liếc mắt nhìn mình một cái, chẳng lẽ một chút cũng không quan tâm đến anh sao?

Cau mày, Thiên Tỉ đương nhiên là nhìn thấy, chỉ là cô đã thề không để ý tới Vương Tuấn Khải rồi,nếu như bây giờ đi qua, chẳng phải là lại dính vào nhau sao?

Nhíu nhíu mày, Thiên Tỉ vẫn không biết nên làm cái gì!

"Dịch Dương Thiên Tỉ , anh đưa thượng tướng Vương đi bệnh viện băng bó! !" Cody nghiêm mặt ra lệnh, Dịch Dương Thiên Tỉ lập tức cau mày, mặc dù rất không tình nguyện, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cody, cũng không dám nói thêm cái gì!

Dù sao phục tùng cấp trên là trách nhiệm của cấp dưới!

Đi tới, liếc nhìn Vương Tuấn Khải, lạnh nhạt nói.

"Thượng tướng Vương, xin mời!"

Vương Tuấn Khải đi theo cậu tới bên cạnh xe, liếc mắt nhìn Cody tỏ ý cảm tạ, sao đó theo Dịch Dương Thiên Tỉ rời đi!

Cody nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, khổ sở cười cười.

"Trực tiếp trở về biệt thự!"

Vương Tuấn Khải lạnh nhạt nói, anh không thích đi bệnh viện, ở đó mùi thuốc quá nặng.

"Không được, Cody dặn dẫn anh đi bệnh viện!"

Thiên Tỉ ngay cả liếc cũng không liếc anh, cậu mới không trở về biệt thự, trở về sẽ không có chuyện gì tốt!

Nếu đã quyết định không muốn dính dáng dì với anh, vậy thì tốt nhất không nên về biệt thự!

"Thượng tướng, anh không sao chứ!"

Trương Vượng và Lão K nhìn thấy Vương Tuấn Khải ôm cánh tay đi ra, liền vội vàng hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jh