(。♥‿♥。)Cháp 9(。♥‿♥。)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

          Sau khi đi ăn thì 2 người đi chơi ở công viên, Bảo Khánh chỉ đi theo rồi nhìn cậu chạy vòng vòng tự cười tự nói chuyện 1 mình “ sao có người đáng yêu như thế nhở?”

     -Khánh Khánh.... em muốn ăn kem....

    Anh đi lại gần choàng cổ cậu kéo đi:

    - Ăn rồi về nào.... ăn uống suốt ngày à... thành heo thật rồi ai thương nổi đây?

      Cậu phồng má bĩu môi:

       - Em thấy có đấy!

     Anh xoa đầu cậu đi lại mua cây kem:

      -...

      Cậu nhìn anh khó hiểu:

       - Khánh anh không ăn á...?

      Anh nhéo mũi cậu cười:

      - Ăn chứ...!

       Cậu gãi gãi đầu:

       - 1 cây?
   

        Anh gật gật đầu kéo cậu lại cái ghế đá ít người qua lại để cậu ngồi lên chân mình đưa cậu cây kem socola dâu:

          - Ăn đi.

       Cậu nhìn anh nhăn mặt:

        - Còn anh...?

       Anh vuốt má cậu:

        - Em cứ ăn trước đi.

       Cậu nhìn anh mỉm mỉm rồi cắn cây kem cảm thấy có thời cơ anh lấy cây kem lại, áp môi mình lên môi cậu luồn lưỡi vào trong mà khuấy đảo, hương vị kem vẫn còn đọng lại mùi socola đắng đắng, ngọt ngọt của dâu, lần này cậu tự động vòng tay qua cổ anh đáp trả nụ hôn ấy... càng ngày anh càng bị vẻ đáng iu của cậu kích thích. Anh lo việc hôn cậu mà làm rơi cây kem của cậu xuống đất. ( Au: OMG Xác định anh rể rồi).

        Đến lúc thở không được cậu vội đẩy anh ra quay chỗ khác lấy lại oxi... Anh ôm cậu cúi người hôn má cậu, kéo cậu đứng dậy:

        - Kem ngon thật đấy

         Cậu bắt đầu nhớ lại cây kem:

     

           - Kem em đâu?

     Anh chớp mắt vài cái quay lại nhìn cây kem nằm chèm bẹp dưới đất, quay qua nhìn cậu thì thấy vẻ mặt chù ụ của ai đó.

        Cậu giận dỗi dậm chân bỏ đi, anh chạy lại kéo cậu đi vào xe.: (Au: tự nhiển nhắc kem chi. Ngốc quá anh rể ưi)

      - Anh không cố ý mà. đừng giận...

       Cậu giận dỗi im lặng đến về nhà. Anh chỉ biết nhìn cậu thở dài nắm tay cậu kéo lên phòng khóa cửa lại:

      - Làm sao em mới hết giận anh đây heo nhỏ?

     Cậu bĩu môi:

     - Có chết cũng không hết!

          Anh ôm chặt cậu tỏ vể đáng thương:

       - 10 cây kem, đừng giận nữa...

        Cậu sáng mắt quay qua ôm anh dụi dụi đầu vào người anh:

    - Khánh à~ em cảm thấy iu anh rồi đấy nga~

        Anh xoa xoa đầu cậu cười nhẹ:

        - Ừ, sau này em còn iu anh hơn là cảm thấy....

        Cậu ngồi lên chân anh cắn nhẹ cổ:

     - Ngày đấy em sẽ đợi.... anh là của em rồi đấy...

------------------------------------------------------------
Link truyện gốc:
Https://my.w.tt/tx4qzLr7I6


    Mún nx hông????

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro