Chương 8: Nợ em 8 năm trả bằng 80 năm của anh được không? (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn đêm buông xuống, trong căn phòng tối tăm. Mùi thuốc lá nồng nặc cả căn phòng đó, người đàn ông rít điếu thuốc lần cuối rồi dập nó đi. Hắn bắt chéo chân, tay gác qua thành ghế. Rồi lên tiếng phá vỡ bầu không khí áp bức:

"Lần này là bước cuối cùng để đánh nhà họ Kim. Taehyung, liệu Jiminie có tha thứ cho tôi không?"

Người đàn ông tên Teahyung kia ngồi trên phía bên kia sofa, trên tay vẫn còn điếu thuốc chưa tắt, trong màn đêm, anh nhìn Jungkook:

"8 năm qua chẳng phải cậu vì cậu ta, vì gia đình mà cố gắng hay sao?"

"Nếu năm đó tôi cùng em ấy cao chạy xa bay, có lẽ chúng tôi đã không bị chia cắt rồi. Lần này phải cố gắng lúc buổi lễ diễn ra, tôi nhìn thấy Jimin của tôi".

"Jinie có nói lại với tôi, không biết có nên nói cho cậu biết hay không..."

Jungkook nhăn mày, khuôn mặt đăm chiêu, có vẻ hắn cũng đoán được chuyện gì:

"Chuyện như thế nào?"

Taehyung chậm chạp hút một ít thuốc, châm trà, anh lắc đầu ảo não:

"Hứa với tôi cậu không được manh động, hiện tại mọi thứ đều ổn thoả nhưng cậu phải bình tĩnh!"

"Được".

Đợi câu nói đó, anh cũng không giấu diếm mà kể lại toàn bộ sự việc mà anh nghe ngóng được về Park Jimin.

Khuôn mặt người đàn ông vừa nghe được câu chuyện rất dữ tợn, đôi mắt xuất hiện những tơ máu. Trán nhăn lại tỏ vẻ tức giận. Đuôi thuốc bị bóp nát mặc dù tàn thuốc vẫn đỏ rực.

"Chết tiệt!"

Năm đó Kim gia đã làm những việc gì mãi mãi Jeon Jungkookkhông thể quên, hắn vẫn còn nhớ. Còn nhớ sau khi cùng Jimin về, trở về Jeon gia, cha cùng mẹ đều ngồi trên sofa như đang chờ đợi anh về, mặt họ đăm chiêu với vẻ thất vọng.

Jungkook nhìn họ như vậy cũng có chút không biết chuyện gì:

"Cha mẹ, hai vị có việc gì?"

Jeon HyunWoo thường ngày ít nói nhìn hắn:

"Tự anh xem đi, xem anh đã làm ra chuyện nhục nhã gì?"

Nói rồi Jeon HyunWoo đưa chiếc laptop đã có sẵn trên bàn qua cho hắn. Trên đó là hình hắn đang cưỡng hôn Jimin khi ở biển, còn có nhiều hình ảnh khác thân mật hơn.

Ông ta không còn cho hắn bất kì cơ hội giải thích nào.

"Chấm dứt ngay!!"

Ông hít sâu một hơi, nhìn Jungkook vẻ mặt trầm ngâm

"Cha! Con yêu cậu ấy!"

Hắn nhìn ông nghiêm túc nói.

"Mày nghĩ mày làm được gì? Mày có bảo vệ được đứa nhỏ kia không? Nhà họ Kim vốn không đơn giản!"

Jeon HyunWoo nói với vẻ mặt khó chịu.

"Cho con thời gian, việc của con, con sẽ tự mình giải quyết!"

8 năm qua, chưa một giây phút nào Jungkook thôi ý nghĩ trả thù năm đó, nhưng hắn biết hết thẩy đều là bản thân hắn có lỗi với Jimin, 8 năm thanh xuân cậu vì hắn mà chờ đợi. Những năm qua hắn đi du học bản chất thực sự của nó là tiếp nhận tất cả tài sản của cha mình, hắn dần điều hành được công ty, 8 năm gian khó cuối cùng Jungkook cũng đã tách được khỏi phụ thuộc vào Kim gia, nhưng những điều đó khiến người hắn yêu tổn thương như vậy, liệu có đáng không? Bao năm nay Jeon Jungkook luôn biết Jimin hết lòng vì mình. Hắn luôn dặn lòng mình phải cố gắng để có thể bù đắp cho những gì hắn đã gây ra cho cậu.

"Nếu Park Jimin vì Jeon Jungkook bỏ mất 8 năm, hắn nguyện 80 năm còn lại của cuộc đời này làm em vui như những năm tháng thanh xuân ấy!"

Một đêm không ngủ, Jungkook chợt đưa ra một quyết định bất ngờ.

4:00 am, trong cơn mê sau nhiều lần trả bài mệt mỏi, Taehyung chìm trong cơn mê ngủ thì có tiếng chuông điện thoại vang lên, SeokJin khó chịu cầm điện thoại, đưa cho Taehyung

"Giờ này sao lại gọi đến, anh nghe xem có việc gì không!"

Y mơ hồ cầm điện thoại khẽ: "alo!"

Taehyung nghe xong đoạn thoại kia thì chợt tỉnh, chủ nhân của cuộc gọi không ai khác là Jeon Jungkook. Nội dung thật sự làm y khó hiểu:

"Jungkook cậu điên à?!"

"Không sai Taehyung, tôi sẽ không lấy lại cổ phần kia nữa, giữ lại 40% của cổ phần, đó sẽ trở thành một cổ đông lớn nhưng sẽ mất quyền chủ tịch, tôi bây giờ không muốn tốn thời gian thêm nữa, cậu hiểu không? Jiminie không đợi tôi được nữa rồi, lúc này tôi mới nhận ra, thì ra mọi thứ đều không còn quan trọng khi không có em ấy, hợp đồng kết hôn của tôi cũng nhờ cậu mời luật sư giải quyết giúp, tôi bây giờ chuẩn bị lên máy bay rồi".

"Cậu định đi đâu?"

"Minie ở đâu, tôi sẽ đến đó!"

Ở một thế giới khác Jimin đã xuống máy bay ở tiểu bang Florida. Cái nắng nhẹ nhàng, ấm áp, không khí trong lành giúp cậu thư giãn. Cậu đã đặt lịch sẵn ở một khách sạc gần bãi biển Clearwater, cậu bắt một chiếc taxi đi tới khách sạn. Nhân viên ở đây nồng nhiệt chào đón Jimin, cậu định ở đây khoảng 1 tuần thì sẽ đi đến nơi khác. Nhưng khách sạc và không khí ở đây làm cậu khá xao xuyến, có lẽ mối tình của cậu bắt đầu cũng từ biển cả...

Sau khi tới khách sạn cũng đã chiều tà rồi, cậu ăn chút thức ăn nhẹ rồi đi dạo trên biển ngắm hoàng hôn. Cảnh đẹp nhưng tim lại thấy trống rỗng, những đôi yêu nhau đến đây nghĩ dưỡng rất đông. Không nhìn nổi nữa nên Jimin về phòng tắm rửa, sau đó đi ngủ. Sáng hôm sau đã có nhân viên phục vụ mang điển tâm lên cho cậu, nhưng lạ thay là cậu không có gọi.

Cậu nhân viên mang lên cho Jimin 1 chén cháo cùng 1 ít quẩy, rồi chúc cậu một buổi sáng tốt lành. Jimin cũng không nghĩ nhiều, thầm khen ngợi khách sạn thật chu đáo và tận tình. Sau khi ăn xong, cậu thay quần áo rồi lại ra biển dạo sáng.

Bãi biển buổi sớm se se lạnh, cũng đã có những du khách mới tới đây, nhìn những ngôi nhà gỗ ngoài kia thật xinh xắn, Jimin đi bộ lên cầu thang gỗ giữa những ngôi nhà gần biển. Cậu ngồi xuống bên cạnh một gian nhà, suy nghĩ ngẩn ngơ một số chuyện, cậu lại nhớ người con trai kia, nhưng có sao đi chăng nữa thì người ta cũng là người đã có vợ. Nghĩ đến đây nước mắt cậu lại rơi, hai chân co lại, hai tay ôm lấy đầu gối mà gục mặt, lòng đau như cắt, miệng không ngừng lẩm bẩm rằng không được khóc... Cũng chẳng biết từ khi nào, sau lưng Jimin xuất hiện bóng dáng của 1 người đàn ông cao lớn, hắn ta ngồi xuống phía sau lưng cậu, nhẹ nhàng choàng tay ra phía trước, ôm cậu vào lòng.

_____________
*Zanh: xin lũi mọi người vì sự lâuuuuuuuu chữ u kéo dài của tui:(
CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC FIC VUI VẺ 😘💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kookmin