Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khoảnh khắc, ánh mắt Thái Từ Khôn dần nhuộm sắc thái khác thường.
- Tôi đồng ý. – Giọng nói trầm thấp êm tai như tiếng đàn cello trầm lắng.
Trần Lập Nông thở phào nhẹ nhõm, thế mới phát hiện dường như bàn tay cậu có thể cảm nhận được nhịp tim
mạnh mẽ của hắn xuyên qua lớp vải áo sơ mi, cậu bối rối thả tay xuống.
- Tôi cam đoan, nửa năm sau tuyệt đối sẽ không dây dưa với anh nữa đâu.
Những lời này khiến sắc mặt Thái Từ Khôn hơi tối lại.
Tại sao cậu vừa nói phải rời xa hắn đã khiến hắn ngay lập tức cảm thấy không được vui?
Đương nhiên, Trần Lập Nông không thể đoán được Thái Từ Khôn đang nghĩ gì. Trong mắt cậu, Thái Từ Khôn vẫn
luôn thâm trầm mà hờ hững như vậy. Những thay đổi rất nhỏ của cảm xúc đều bị che giấu sau đôi mắt lạnh lùng
kia.
Thấy Thái Từ Khôn không nói lời nào, cậu chớp đôi mắt to, hỏi:
- Anh sao thế?
Cậu sắc bén nhận ra, tuy biểu cảm của Thái Từ Khôn không thay đổi nhưng bất chợt lại có khí thế "người lạ cấm
gần" như lúc trước.
Có mang theo giấy tờ không?
Trần Lập Nông lắc đầu:
- Mang theo chứng minh nhân dân, nhưng hộ khẩu để ở nhà.
Thái Từ Khôn đứng dậy:
- Đi thôi, tôi đưa cậu về lấy giấy tờ.
Trần Lập Nông hơi giật mình:
- Hôm nay đi đăng ký luôn sao?
- Không thì thế nào? – Thái Từ Khôn nhìn cậu, cười như không cười.
Nhạc Yên Nhi lại nghĩ, bọn họ kết hôn giả nên có cần bày tiệc cưới đâu, cũng không cần thông báo cho người
thân và bạn bè, hình như đúng là không có gì phải chuẩn bị cả.
Cô cắn nhẹ môi, đáp:
- Vâng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro