Chương 54: Gặp nhau ở trung tâm mua sắm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cái gì? Các người chia tay, Seungri bỏ đi, ông trời ơi! Để cho tớ tiêu hóa một chút, sự tình vượt ra ngoài dự kiến của tớ."

Trong văn phòng rộng lớn, TOP kinh hãi kêu lên, không thể tin được chuyện anh vừa nghe là sự thật.

"Cậu ấy nói cậu ấy hận mình." Ngồi ở trên ghế tổng giám đốc, trên tay Ji Yong cầm xì gà thượng đẳng hít một hơi thật sâu.

"Cậu ấy có đủ lý do để hận cậu, nhưng tớ không tin cậu ấy hận cậu." TOP nhìn anh nói ra ý nghĩ của mình.

"Tại sao?" Ji Yong tạm dừng một chút.

"Rất đơn giản, chẳng phải vẫn nói người trong cuộc u mê người ngoài cuộc tỉnh táo, trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường à, hôm nay tớ xem như đã biết Seungri thực sự yêu cậu. Ngay cả sinh mệnh cậu ấy cũng không để ý, có lẽ là cậu rất thiện lương, quá yêu cậu cho nên sau khi biết được chân tướng sự việc muốn rời khỏi cậu để cho cậu hạnh phúc. Yongie, thật ra cậu có yêu cậu ấy không? Đây mới thực sự là điểm mấu chốt, nếu cậu không thương cậu ấy, vậy thì để cậu rời đi đối với cậu, đối với hai người là chuyện tốt. Còn nếu cậu yêu cậu ấy...." TOP đơn giản phân tích một chút, nhìn thấy anh cũng không nói gì.

"Nếu tớ yêu cậu ấy thì như thế nào?" Ji Yong nhướng mắt, trong ánh mắt lạnh lùng đều là vẻ kiên định.

"Haiz, tớ cũng không biết, chính cậu để cô ấy đi, theo mình cậu cứ làm theo tiếng nói của trái tim mà đi tìm cậu ấy, tóm lại cũng không tồi." TOP bất đắc dĩ thở dài, nói tiếp:

"Tớ thấy cậu nên nghĩ kỹ lại đi, tớ đi ra ngoài trước."

Ji Yong ngồi trên ghế, con ngươi mê hoặc dần dần rõ ràng, đi theo tiếng gọi của trái tim, như vậy thì anh sẽ đi theo tiếng gọi của trái tim.

Seungri cuộn mình nằm trên sô pha, hai ngày, rời đi anh đã hai ngày, trong lòng nghĩ đến đều là anh, rời khỏi anh thì ra làm lòng cậu đau như vậy? Leng keng, chuông cửa vang lên. Seungri đứng dậy, khẳng định là Daesung đến đây.

"Riri, đi trung tâm mua sắm với mình, mình muốn mua vài thứ vật dụng, có điều đi một mình thì rất nhàm chán." Daesung đứng ở ngoài cửa hỏi, sau đó lôi kéo Seungri đi ra ngoài.

"Chờ mình một chút, mình lấy chìa khóa." Seungri biết Daesung sợ mình ở nhà một mình thương tâm, muốn tìm lý do để phân tán sự chú ý của mình, làm cho tinh thần của mình thoải mái, không thể phụ lòng tốt của cậu ấy được.

Trong trung tâm mua sắm, Daesung cầm một bộ quần áo màu đen kết ren hỏi Seungri đang ở bên cạnh.

"Không tồi." Seungri đang nghĩ thất thần, chỉ liếc mắt một cái rồi thuận miệng trả lời.

"Riri, làm ơn đi, nhìn một chút được không, hỏi cậu hơn mười lần bộ quần áo nào cậu cũng nói là không tồi." Daesung bất mãn, kiên trì muốn giúp cậu nhưng nhìn ánh mắt ưu thương của cậu, xem ra muốn cậu vui vẻ là rất khó.

"Thật trùng hợp, Kwon phu nhân chúng ta lại gặp mặt, không biết đề nghị của tôi, cô thấy thế nào?" Mị Nhi không biết khi nào đứng ở đằng sau các cậu, vẻ mặt đang mỉm cười nhưng chính là cái mỉm cười kia khiến người ta thoạt nhìn cảm thấy không thoải mái. Thấy cô ta, thân hình Seungri cứng đờ, ánh mắt dừng lại trên cái bụng thực bằng phẳng của cô ta, nhưng trong đó lại đang mang đứa nhỏ của Ji Yong, sắc mặt cậu trong nháy mắt tối sầm lại.

"Cô là ai? Đề nghị gì?" Daesung thấy sự biến hóa trên mặt Seungri, làm bạn bè nhiều năm cậu biết người vừa tới hẳn không phải là người tốt, vì thế liền dùng giọng điệu lạnh lùng hỏi.

"Được rồi, chúng ta đến quán cà phê đối diện ngồi nói rõ ràng đi." Mị Nhi còn chưa trả lời , Seungri trực tiếp nói trước, sau đó thong thả đi đến quán cà phê đối diện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro