Chương 70: Làm cho yêu 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Choang...". Ji Yong vừa cầm ly cà phê trong tay, chưa kịp lên tiếng trả lời, ly cà phê đã rớt xuống sàn nhà bể nát.

"Em nói sao? Cô ấy đã về, cô ấy còn có mặt mũi trở về sao?" Vẻ mặt Ji Yong giận dữ, trong hai tròng mắt đen nhánh đều là ý hận.

"Yong, anh bình tĩnh một chút, hãy nghe em nói hết, chị ấy.... ...... ...." Seungri cầm tay anh, vừa định giải thích, đã bị anh lạnh lùng ngắt lời .

"Không cần nói chuyện của cô ấy với anh, từ nay về sau, anh không muốn nghe đến tên cô ấy nữa, bởi vì em, anh sẽ tình nguyện tha thứ cho cô ấy, nhưng anh cũng sẽ không gặp cô ấy nữa, em theo anh trở về biệt thự ở đi." Ji Yong kéo tay cậu muốn rời đi.

"Yong, anh buông tay em ra, anh hãy nghe em nói hết đã." Cổ tay bị anh kéo rất đau, vẻ mặt Seungri đau đớn kêu lên.

"Còn gì để nói nữa chứ? Không được để cô ấy phá hoại tình cảm của chúng ta, anh đã quên cô ấy rồi." Ji Yong không kiên nhẫn gào lên, giữ chặt tay cậu tiếp tục kéo ra ngoài.

"Chị ấy không phải bỏ trốn, chị ấy rời đi gấp gáp là vì có nỗi khổ bất đắc dĩ, chị bị bệnh ." Seungri vừa giãy dụa vừa nói.

Bước chân Ji Yong chậm lại rồi chợt dừng hẳn , nhìn Seungri chằm chằm "Em nói gì vậy?"

"Yong, chúng ta ngồi trở lại đi, từ từ em sẽ kể hết mọi chuyện cho anh ." Nghĩ đến bệnh tình của chị, Seungri cảm thấy đau lòng như trước.

"Nói cho anh biết, thật ra đã xảy ra chuyện gì ?" Ji Yong lần nữa ngồi xuống, anh thật sự nhịn không được muốn biết chân tướng mọi việc.

"Chị ấy mắc bệnh rất nặng, bệnh ung thư gan."Giọng nói của Seungri có chút đau khổ bi thương.

Trong nháy mắt khi nghe được ba chữ ung thư gan, Ji Yong cũng ngây ngẩn cả người, tay nắm thật chặt , sự thật chính là như vậy sao?

"Thật ra, hai tháng trước khi kết hôn với anh chị đã biết, nhưng chị không chịu nằm bệnh viện trị liệu, chị nói, được cử hành hôn lễ với anh là giấc mộng cả đời của chị, nhưng bệnh tình của chị càng ngày càng nặng, đúng lúc hai người kết hôn, chị bỗng bị lên cơn đau đớn khó nhịn, chị biết mình không cố được nữa, chị sẽ chết, nhưng chị không đành lòng nhìn anh thương tâm khổ sở, bởi vì chị ấy quá yêu anh, chị nói, hận một người so với yêu sẽ khiến người ta kiên cường hơn, cho nên, chị đã để lại lá thư đó.... ...." Nói đến đây, Seungri đã khóc không thành tiếng. Chị của cậu thật hiền hậu quá.

"Sau đó thì thế nào?" Ji Yong trăm lần, triệu lần không thể ngờ sự tình lại như vậy? Hana rời khỏi anh là vì cô ấy bị bệnh, tuy biết hiện tại cô ấy không sao, nhưng trong lòng vẫn không khỏi khẩn trương hỏi.

"Sau đó có một vị bác sỹ tên là Bạch Vân Phi chuyên trị bệnh này đã mang chị sang Mỹ chữa trị. Các chuyên gia ở Mỹ đã phẫu thuật cho chị ấy, cuộc phẫu thuật rất thành công, cho nên, hiện tại chị ấy đã về." Seungri tiếp tục nói .

Ji Yong vẫn ngồi đó, hai tay ôm đầu, không biết nên tiếp nhận sự thật này như thế nào, anh đã nghĩ Hana phản bội anh, nên anh tra tấn Seungri, sau đó lại yêu thương cậu, nhưng sự thật này quá tàn khốc, hiện tại Hana đã trở lại, anh nên đối mặt với cậu như thế nào? Đó là cô gái đã bất chấp tính mạng mình để thương anh.

"Yong, anh hãy quay về bên người chị đi, chị ấy cần anh." Nhìn anh vẫn im lặng, Seungri nhẹ nhàng mở miệng , tuy rằng thật đau lòng nhưng những lời của cậu đều xuất phát từ trái tim.

"Lee Seungri! Đây là quyết định của em, sau khi em khiến anh yêu em , lại đem anh vứt bỏ." Nghe cậu nói như vậy, Ji Yong có chút phẫn nộ ép hỏi cậu.

Một giọt nước mắt từ khóe mắt Seungr rơi xuống, cậu sâu kín nói. "Yong, anh vẫn còn yêu chị đúng không? Nếu không anh sẽ không hận chị ấy như vậy, em tin rằng anh cũng yêu em, nhưng hiện tại, anh chỉ có thể yêu chị ấy, chúng ta không có lựa chọn nào khác." .

"Tại sao? Tai sao anh nhất định phải lựa chọn cô ấy? Tại sao anh không thể chọn em?"Đối với thái độ nhường nhịn của cô, Ji Yong càng thêm tức giận.

"Bởi vì chị cần anh, chị ấy cần tình yêu của anh......." Seungri còn chưa nói hết, liền bị anh ngắt lời .

"Em đang đùa giỡn tình yêu  của anh à, hay em hoàn toàn không yêu anh." Ji Yong có chút điên cuồng chất vấn cậu, hai tay bắt lấy vai cậu, ra sức lay.

"Chị ấy cần tình yêu của anh để duy trì mạng sống, còn em thì không cần, không có anh, em sẽ không chết, nhưng chị ấy không có anh, có lẽ sẽ chết." Seungri kích động lớn tiếng nói khiến mọi người bên ngoài nhìn vọng vào.

Tay của Ji Yong từ trên vai cậu buông thỏng xuống, lời của cậu là có ý gì?

"Yong, chúng ta phải bình tĩnh một chút, cuộc phẫu thuật của chị ấy tuy rằng rất thành công, nhưng bác sỹ nói chị ấy chỉ có thể sống thêm từ ba đến năm năm, nhưng nếu chị sống vui vẻ, hạnh phúc, có lẽ tính mạng sẽ kéo dài thêm một chút, nhưng hiện tại chị ấy không có một tia hy vọng về cuộc sống, em biết chị ấy vẫn còn yêu anh, cho nên, chỉ có anh mới có thể làm cho cuộc sống của chị có thêm mục đích, có tình yêu của anh chị ấy nhất định sống rất hạnh phúc." Tâm trạng của Seungri đã bình tĩnh chút ít, nhìn anh nói.

Nghe xong những lời này, Ji Yong ngồi ngây ngốc ở chổ đó như con gà gỗ, hôm nay nhận hết đả kích này đến đả kích khác, cái sau so với cái trước càng tàn nhẫn hơn, đầu tiên là Hana đã trở lại, vì một lý do không thể không rời đi, hiện tại là một lý do anh không thể không yêu cô ấy.

"Yong, em biết, anh vẫn còn yêu chị, dù sao hai người yêu nhau hai năm, tình yêu đã ăn sâu vào lòng hai người, nhìn vợ mình bị như vậy, anh sẽ không đau lòng, sẽ không thương tiếc sao? Cho nên, em van xin anh, hãy yêu chị ấy được không? Cho chị ấy một tia hy vọng sống." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Seungri đong đầy nước mắt, đầy vẻ khẩn cầu anh, bảo người mình yêu đi yêu người khác , mặc dù đó là người thân của mình, nhưng loại đau khổ thấu tâm can đồng thời cũng là nỗi đau tận xương tủy này, ai có thể hiểu cho cậu.

Trong lòng Ji Yong lần nữa phải đau khổ lựa chọn, Hana, làm cho anh thương tiếc, đau lòng, nhưng Seungri lại làm cho anh không thể từ bỏ được, hai  người giống nhau, lần lượt xuất hiện trong tâm trí anh.... ...... ......

"Yong, nhanh lên, đuổi theo em đi." Hana vui vẻ chạy ở phía trước ,anh đuổi theo ở phía sau.

"Bắt kịp em rồi ." Anh chạy đến ôm lấy cô.... ...

"Ha ha, ha ha.... ....." Hana cười hạnh phúc.

Lại một hình ảnh khác.

"Yong, anh đi làm đi , tạm biệt, tối nhớ về sớm một chút." Seungri theo anh ra đến cửa, hôn lên mặt anh một cái.

"Buổi tối chờ anh về." Anh cố ý nói một cách mờ ám.

"Xấu xa, anh đi nhanh đi." Seungri kiều mỵ đẩy anh ra ngoài, cảm thấy hạnh phúc, mặt tươi cười dào dạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro