Chương 6: Người lãnh đạo mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Vương Nguyên thức dậy,trong phòng Vương Tuấn Khải vẫn không có động tĩnh gì,tối hôm qua hoạt động nhiều như vậy thì sáng nay làm sao có thể dậy nổi chứ.

Thành phố A mới vừa đưa ra thị trường 1 công ty nhỏ. Hơn hết trụ sở còn là ở trong khu vực thịnh vượng nhất của thành phố,mười mấy tòa nhà cao ốc chọc trời,chỉ có 1 tầng nhỏ này thuộc về công ty Hằng Thiên.

Vương Nguyên đứng ở đường cái đối diện tòa nhà đồ sộ,ngước nhìn tòa nhà,ngón tay siết chặt chứng tỏ cậu rất lo lắng.

Hít một hơi thật sâu,để xem các đồng nghiệp dùng vẻ mặt gì khi nhìn thấy mình,chắc chắn sẽ ra sức trách cậu không nói ra gia thế của mình.Khi đó cậu không nói vì không muốn mọi người nghĩ rằng mình là do quan hệ mới vào được đây.

- Thôi,có lẽ họ chưa phát hiện mình chính là hôn nhân thương mại đâu.

Nhưng mà hai nhà họ Vương kết thân thì cả thành phố đều biết,muốn giấu cũng không được,thật sự là tự mình chuốc phiền phức sao? Vỗ vỗ trán,hít sâu,bước chân nhanh...

Ngay lúc đó, chiếc xe thể thao phi nhanh qua đường cái mà đến.

Vương Nguyên không đề phòng,cả người cũng ngã trên mặt đất.

- Làm người ta sợ muốn chết...

Phản ứng đầu tiên của cậu là đấm vào ngực một cái, nhanh chóng đứng lên tiếp tục về phía trước. Nhưng vừa đi được hai bước liền cảm thấy nơi mắt cá chân truyền đến 1 hồi đau thấu xương,nhất định trẹo chân rồi,nhưng vẫn kiễng chân vội vã đi không phải không đau mà là muộn rồi.

Xe thể thao vẫn dừng tại chỗ,Vương Minh Hạo vừa định xuống xem cậu có bị thương không,không ngờ đã tự mình đứng lên đi rồi,khóe miệng nhếch lên một nụ cười,nếu không lầm thì đây là cậu nhóc mà lần trước thiếu chút nữa mình đụng chết, không ngờ lại làm việc ở đây.

Có hứng thú?

Chân đi cà nhắc,cậu bước vào phòng làm việc,tâm trạng có chút không tâph trung,thỉnh thoảng liếc nhìn đồng nghiệp bên cạnh,cố gắng tìm đầu mối gì trên khuôn mặt họ.

Tiểu Vi bên cạnh hỏi cậu:

- Vương Nguyên sao thế,sao có phần hồn vía lên mây thế?

Vương Nguyên nổi tiếng là làm việc năng động,không bao giờ lãng phút một chút thời gian làm việc,thậm chí có người ngưỡng mộ tặng hoa cũng không để ý.

Lúng túng thu hồi ánh mắt,đùa cợt nói:

- Không có gì,còn cậu nữa,không có chuyện gì hỏi tớ sao?

Âm thanh không lớn,có phần không có sức lực.

Tiểu Vi khoan thai quay người lại,đột nhiên nhảy lên làm cho cậu hoảng sợ, không phải cậu ấy phát hiện ra gì chứ?

- Nguyên Nguyên,cậu không sao chứ?

Cái gì cũng chưa nói mà,sao phản ứng lớn như vậy.

- Không có gì.

- Mọi người nghe nói không? Công ty chúng ta hôm nay có người mới,nghe nói là tốt nghiệp loại giỏi của đại học Havard Mĩ,thấy sự phát triển trong tương lai của công ty chúng ta,muốn tới đây thay thế vị trí Cao quản lý,đảm nhiệm bộ phận quản lý kinh doanh thị trường mới! Nghe nói trình độ học vấn rất lợi hại,không biết là người như nào,nếu là 1 anh chàng đẹp trai thì tốt rồi,có thể giải quyết tiếc nuối của những người cả ngày không gặp trai đẹp như chúng ta.

Tiểu Vi nói xong,lòng rạo rực.

- Làm sao cô biết anh ta là anh chàng đẹp trai,dù là thế thì người ta cũng không coi trọng cô,mỹ nam Nguyên Nguyên của chúng ta còn có thể hợp ý.

Tiểu Vi nghe vậy liền mất hứng.

- Cho dù tôi không có cơ hội,cô cũng đừng hi vọng,nhìn người như vậy,thì đàn ông nhìn thấy cũng sẽ chạy,tôi cũng không nói gả,chỉ muốn nhìn cho đã con mắt thôi,thứ trai đẹp có mấy người đáng tin,sau này cả ngày phải chiến đấu cùng tiểu tam.

Những lời của Tiểu Vi đã thấm sâu trong người Vương Nguyên,Vương Tuấn Khai không phải người như vậy,bên ngoài một đống lớn nhân tình,nếu là thật sự muốn chiến đấu,sợ rằng mình đã sớm chết không toàn thấy rồi.

Đột nhiên một bóng dáng cao lớn xuất hiện trong phòng làm việc,lập tức đưa sóng gió tới người này hình như không nghe thấy gì,trực tiếp đi đến chỗ cậu.

- Rất đẹp trai nha!

- Đúng vậy đúng vậy...

- Nếu là anh ta thì công ty chúng ta tốt rồi...

Vương Nguyên không một chút ảnh hưởng,cũng không biết người đàn ông đứng trước mặt cậu bao lâu.

Hơi thở xa lạ bao quanh,tiếng ồn khẩn thiết rốt cuộc cũng khiến tâm tư Vương Nguyên tỉnh lại, có chút không hiểu ngẩng đầu,không ngờ lại gặp 1 đôi mắt đen đang mỉm cười.

Đôi mắt mở to,cậu xác định chưa từng gặp người này.Phòng làm việc huyên nào như này,phỏng chừng cũng liên quan đến anh ta đi,cậu ngày nào cũng thấy trai đẹp, chỉ là không kích động như này.

- Xin hỏi anh cần giúp gì?

Giọng điệu hết sức chuyên nghiệp.

Vương Minh Hạo khẽ nhíu mày,khoảng rộng khóe miệng từ từ mở ra,lần này anh trở về chỉ muốn tìm một phần công việc tự do cho mình, không muốn ở mãi Vương Thị nên mới chọn công ty nhỏ này,không ngờ lại gặp cậu nhóc,người mình đã chạm mặt hai lần.

Một cái tay nhẹ nhàng trước mắt anh lắc lư

- Anh không sao chứ?

Cuối cùng anh cũng hồi hồn

- Tôi muốn tìm quản lý của các người.

Lời nói ngẫu nhiên làm cho mọi người nghĩ rằng anh không bị phân tâm.

- Ah,ở bên kia

Vương Nguyên lễ phép chỉ phía phòng làm việc của phòng nhân sự.

Vương Minh Hạo dịu dàng cười ngỏ ý cảm ơn,anh không biết nụ cười ấy đã lấy đi bao tấm lòng của các cô gái nơi đây....

Bùn ngủ quá,mng ngủ ngon ~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro