Chương 13: Cô Thật Đáng Ghét (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 13: Cô thật đáng ghét! (3)

Trong tay Nhiệt Ba không có tiền, tiền ở bệnh viện lần sau còn không có tin tức gì, cô rốt cuộc không thể bình tĩnh nổi nữa.
Cho nên hôm nay đi làm tại công ty, Nhiệt Ba đều có chút thất thần.
Cô cắn cắn ngón tay, một tay chuyển qua cầm cây bút, tin tức thảo luận như thế nào cũng không viết xuống được, cuối cùng dứt khoát ném bút lên trên bàn.
Trong văn phòng rất yên tĩnh, động tác này của Nhiệt Ba, dẫn đến sự kinh ngạc của các đồng nghiệp, tất cả mọi người đều đồng loạt quay đầu nhìn cô.
Nhiệt Ba rất xinh đẹp, trời sinh có một loại khí chất không thể nói nên lời, làm việc gì đều sạch sẽ lưu loát, khiến cho người khác một loại cảm giác có ma lực mạnh mẽ, bây giờ một hành động vô tình này, khiến mọi người đều nhìn mình, vốn đã phiền lòng, nhíu nhíu mày, sau đó đảo một lượt những đồng nghiệp đang nhìn mình, những người đó chạm phải ánh mắt của cô, đều lập tức quay đầu, đi làm chuyện của mình.
Văn phòng trở lại yên tĩnh, Nhiệt Ba cúi đầu trầm mặc trong chốc lát, xem ra, hay là muốn cô tự mình đi mời hắn về nhà, thở dài một tiếng, cô cầm lấy di động bên cạnh, gọi một cuộc điện thoại: “ này, Tĩnh Hảo, mình là Tiểu Địch, tối nay đến Lộc Hàm đi cậu ở đâu vậy?......Ừ, được, buổi tối mình qua......Ngô......Không cần nói cho anh ấy đến......Không có việc gì ......ah, tạm biệt.”
Tắt điện thoại, Nhiệt Ba nhìn nhìn thời gian, nghĩ nghĩ, cầm lấy con chuột, di chuyển hai cái, gửi một email đi, thế này mới hắng giọng, đơn giản mà rõ ràng đưa ra mệnh lệnh: “ tin tức chính của kì này sắp in ra, cùng với công việc của từng người phụ trách, tôi đều đã có kế hoạch, vừa mới gửi mail cho mọi người, mọi người xem mình phụ trách việc nào, đều nhanh chóng hoàn thành, sáng mai tôi sẽ đến công ty để xem kết quả!”
Sau khi cô nói xong, giơ tay lên, ba lập tức gập lại máy tính, đem điện thoại để vào túi xách, cầm chìa khóa xe trên bàn, dưới ánh mắt của mọi người, giẫm giày rời đi.
Nhiệt Ba trở về nhà, tắm một chút, cởi trang phục công sở trên người, chọn một chiếc váy dài màu vàng nhạt, cùng một đôi giày cao gót, mái tóc quăn dài tự nhiên xõa sau lưng, yêu kiều đứng trước gương, Nhiệt Ba xoay hai vòng, đối với mình xinh đẹp động lòng người vừa lòng gật gật đầu.
Thu thập xong mọi thứ, đã là sáu giờ tối, vừa đúng giờ cao điểm, nếu không kẹt xe mà nói đều phải mất bốn mươi phút, nếu kẹt xe,càng phải tranh thủ thời gian, Nhiệt Ba đơn giản liền xuất phát trước.
Nhiệt Ba vừa cầm túi ra khỏi cửa phòng ngủ, lão quản gia đã lên lầu, vốn muốn hỏi cô bữa tối ăn cái gì, bây giờ nhìn thấy cô một thân trang phục như vậy, liền thức thời hỏi một câu: “ Địch tiểu thư, ngài muốn ra ngoài sao?”
Cô gật gật đầu.
Lão quản gia lại hỏi: “ Địch tiểu thư muốn tự mình lái xe, hay là muốn lái xe đưa đi?”
Cố Lan San vốn muốn nói mình tự lái xe, nghĩ một chút, lại sửa lời nói: “ bảo lái xe đưa tôi đi.”
“ Vậy tôi bảo lái xe chuẩn bị xe đưa đi.” Lão quản gia vội vàng xoay người xuống lầu.
Lúc Nhiệt Ba ra khỏi nhà, xe đã phát động rồi,lái xe thấy cô đến gần, giúp cô mở cửa xe, Nhiệt Ba ngồi vào trong xe,lái xe đóng cửa, lên xe, hỏi: “ Địch tiểu thư, xin hỏi ngài muốn đi đâu?”
“ Kim Bích Huy Hoàng.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro