Chương 59: Tên Em, Nỗi Lòng Của Anh (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 59: Tên em, nỗi lòng của anh (10)
Editor: Jinrin

Nhưng mà, không phải cô ta nói đang mang thai sao? Sao lại vẫn tham dự buổi tiệc này? Vẫn còn uống rượu lại còn đi guốc cao như thế? Chẳng lẽ không phải cô ta đang muốn đuổi cô, không sợ bị xảy thai sao?

Nghĩ tới đây, hai mắt Nhiệt Ba lại nhìn xuống bụng Dương Mịch. Chiếc váy dài này được thiết kế đặc biệt bó sát eo.

Dương Mịch hỏi nhưng Địch Lệ Nhiệt  Ba không trả lời. Cô ta tất nhiên không biết trong lòng Địch Lệ Nhiệt Ba đang nghĩ cái gì. Nhưng người ngoài nhìn vào đều cảm thấy được Địch Lệ Nhiệt Ba không coi cô ta ra gì.

Dương Mịch tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, đúng lúc có rất nhiều người đến gần nên cô ta không thể tức giận chỉ có thể chịu đựng. Bỗng nhiên, cô ta thở dốc vì kinh ngạc, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba, giọng nói sắc bén: "Không phải cô tới đây định bới móc chuyện gì chứ?"

Mọi người nhìn thấy Dương Mịch đứng cùng với Địch Lệ Nhiệt Ba đều nghĩ rằng hai người có chút quen biết. Bởi vì cả hai mặc đồ giống hệt nhau nên cũng có vài người liếc nhìn.

00:00

Nhưng mà, đại đa số tầm mắt của mọi người đầu tiên sẽ nhìn về Dương Mịch sau đó mới nhìn sang Địch Lệ Nhiệt Ba.

Chiều cao của hai người không chênh lệch. Dương Mịch đi đôi guốc cao hơn Địch Lệ Nhiệt Ba rất nhiều cho nên cao hơn cô một chút.

Mặc dù như vậy, chiếc váy kia ở trên người Địch Lệ Nhiệt Ba lại có chút độc đáo riêng.

Chiếc váy cực kỳ vừa người, tuy Dương Mịch đã cố gắng ép ngực nhưng vẫn kém dáng người hoàn hảo của Địch Lệ Nhiệt Ba, eo nhỏ, ngực lớn, váy dài bay bay, tóc đen giống như cô gái bước ra từ tranh vẽ.

Mặc dù từ trước đến giờ thiên hậu Dương Mịch đã nổi tiếng xinh đẹp ở làng giải trí nhưng lúc này yếu thế hơn một chút.

Khi mọi người nghe được tiếng thét chói tai của Dương Mịch thì cảm thấy giật mình không thôi.

Người mà các minh tinh, người mẫu đều kiêng kị nhất đó chính là phóng viên. Cho nên, ánh mắt ban đầu nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba có chút hâm mộ và kinh diễm đều biến thành ánh mắt đầy địch ý và phòng bị.

"Trời ạ, hóa ra cô ta là phóng viên!"

"Tại sao phóng viên có thể trà trộn được vào bữa tiệc này chứ?"

"Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"

——

Mọi người xì xào bán tán, cũng có người liếc mắt đánh giá Địch Lệ Nhiệt Ba vài lần.

Đây chính là điều mà Dương Mịch muốn.

Cô ta đã lăn lộn trong làng giải trí lâu như vậy, còn có thể trở thành thiên hậu tất nhiên không thể không giẫm lên người khác, có âm mưu, thủ đoạn. Cho nên, để đối phó với người như Địch Lệ Nhiệt Ba, cô ta cũng khinh không thèm tự ra tay chỉ cần mượn đao giết người là được.

Dương Mịch duyên dáng đứng đó, vẻ mặt khinh miệt nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba. Nghĩ thầm rằng, cô ta đã đốt pháo như vậy, bây giờ Dương Mịch chỉ cần chờ xem Địch Lệ Nhiệt Ba bị người ta khám người rồi đuổi ra ngoài!

Địch Lệ Nhiệt Ba hơi nhíu mày, lại cảm thấy Dương Mịch quá vô vị. Cô là người đơn giản, không thích sử dụng thủ đoạn hay tâm kế. Nếu Dương Mịch đến mắng cô thì cô còn để ý đến cô ta. Vậy mà lại sử dụng thủ đoạn mượn dao giết người để tất cả mọi người nhằm vào cô. Địch Lệ Nhiệt Ba mới không có thời gian chơi đùa với cô ta.

Cô vẫn phải về qua nhà chuẩn bị một chút, tìm Lộc Hàm rồi đến Địch gia!

Địch Lệ Nhiệt Ba nghĩ đến đây, bĩu môi nói một câu: "Vô vị!"

Sau đó bình tĩnh xoay người mà bỏ đi!

Trong lòng Dương Mịch đang cảm thấy đắc ý thì lập tức khựng người. Cô ta cảm thấy tức giận nghiến răng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro