Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai chúng ta đều yêu nhau hết mình, nhưng chưa bao giờ nói được với nhau một câu...

"Wo ai ni."

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tiếng chuông báo điện thoại di động của Vương Gia Nhĩ vang lên, Đoàn Nghi Ân giật mình tỉnh giấc, hơi nghiêng người cậu phát hiện ra mình đang ngủ trong lòng Vương Gia Nhĩ. Hoảng hốt vài giây, cậu mới lờ mờ nhớ được rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra đêm qua, liền như bị điện giật cậu bật dậy nhảy xuống giường, vội vã chạy vào phòng tắm. Những tiếng động không nhỏ do Đoàn Nghi Ân gây ra, cộng với chuông điện thoại đã đánh thức Vương Gia Nhĩ. Vừa hé mắt ra anh liền thấy tấm thân mảnh mai của Đoàn Nghi Ân đang nhảy vào phòng tắm. Mặc dù chỉ là nhìn thoáng qua trong chốc lát, nhưng anh vẫn thấy rõ ràng Đoàn Nghi Ân toàn thân lõa lồ, trên làn da trắng nõn nà đầy những dấu hôn đậm nhạt. Bỗng từng đoạn hình ảnh nối nhau hiện ra trong đầu anh, là Đoàn Nghi Ân chủ động chui vào trong ngực anh, hôn anh, vuốt ve anh, cởi bỏ quần áo của anh...

Vương Gia Nhĩ tức giận cau mày, tầm mắt theo bản năng quét một vòng quanh phòng ngủ, nhìn thấy bên giường một đống hỗn độn, những quần áo lớn nhỏ của cả hai ném cùng một chỗ... Vương Gia Nhĩ đêm qua uống nhiều rượu, sau cơn say đầu anh có chút nhức nhưng vẫn không ảnh hưởng đến những suy nghĩ, anh liền sáng tỏ chuyện xảy ra tối qua giữa anh và Đoàn Nghi Ân. Hóa ra anh không mơ, mà đó là sự thật. Ánh mắt anh trở nên lạnh lẽo, bàn tay nắm chặt rồi mạnh mẽ xốc chăn lên vùng dậy , cơn tức giận bừng bừng bốc lên, Vương Gia Nhĩ cũng lao theo vào phòng tắm. Đoàn Nghi Ân sau khi đóng cửa phòng tắm, mới lặng lẽ hít một hơi dài. Tối hôm qua, cậu cũng uống chút rượu, nửa tỉnh nửa mê mơ mơ hồ hồ mà chui vào lòng Vương Gia Nhĩ hồi nào không hay. Cậu còn tưởng mình đang mơ cho nên mới đánh bạo hôn anh, rồi như phản xạ tự nhiên anh cũng cuồng nhiệt hưởng ứng, và diễn biến càng đi xa khỏi nụ hôn ban đầu... Ai cũng ngỡ mình đang trong giấc mơ nên cứ việc buông thả. Cậu và Vương Gia Nhĩ kết hôn đã hai tháng, nhưng đây không phải cuộc hôn nhân vì tình yêu. Nhìn ngoài không ai biết bọn họ là vợ chồng, từ ngày cưới hai người đã thỏa thuận ngầm không đụng chạm lẫn nhau, ra khỏi cửa thì xem như không hề quen biết, vậy mà cậu dám phá vỡ ký kết ấy rồi... Liệu khi tỉnh lại thì anh sẽ phản ứng như thế nào đây?

Nghĩ tới đó, đáy lòng Đoàn Nghi Ân dâng lên một nỗi hoang mang và sợ hãi, phải một hồi cậu mới run rẩy mở vòi nước, đang chuẩn bị đưa mặt vào dòng nước mát lạnh để lấy lại bình tĩnh thì cửa phòng tắm đột ngột bị Vương Gia Nhĩ hung hăng đạp một cước đá bung ra, trong cơn giận hừng hực anh nhào tới túm lấy cổ tay cậu, côậudùng hết sức vung ra, anh nhanh tay bóp lấy cổ, đẩy cậu áp sát vào tường. Vương Gia Nhĩ nóng nảy ra tay không hề nhẹ, toàn thân Đoàn Nghi Ân ê nhức và nghẹn thở. Không bớt tức giận, Vương Gia Nhĩ nhìn gằm vào mặt cậu mà rít lên :

- Đoàn Nghi Ân, tôi không ngờ cậu có bản lĩnh thừa nước đục thả cậu như vậy, thừa dịp tôi uống say chủ động nhảy vào tôi, rồi cả gan trèo lên giường của tôi nữa!.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro