Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Part không để ý đến Mew , điều này cũng không trách được. Mew mặc tây trang, không nói lời nào, còn vắt một chiếc áo khoác dày trên tay, đứng trước cửa vô cùng khách sáo. Part lại quay lưng ra cửa, chỉ liếc nhìn một chút liền tưởng anh là khách hàng của Gulf .

Bấy giờ Gulf đã cởi áo của Part ra, nhanh tay đưa lại cho hắn. Thấy hắn không cầm, cậu đành phải vắt lên thành ghế.

Part còn đang suy nghĩ về chuyện Gulf kết hôn nhưng đã tỉnh táo lại một chút, hắn thấy ngoài cửa có người đang đứng nên hỏi cũng nhỏ giọng hơn: "Ai thế? Rốt cuộc là ai?"

Gulf cười với Part , vừa bước đi vừa vươn tay về phía cửa.

Part nhìn theo tay cậu, sau đó thấy rõ mặt Mew .

Hắn ngừng một chút, đột nhiên "Ồ" một tiếng.

Gulf : "..."

Quen Part lâu như vậy, sao cậu có thể không biết tiếng "ồ" này của đối phương có ý gì.

Thấy trai đẹp.

Vì đề phòng Part sẽ làm ra chuyện khác người, Gulf lập tức đi tới đứng cạnh Mew .

"Giới thiệu một chút," Gulf nói với Part : "Đây là chồng tao, Mew suppasit ."

Rồi cậu quay đầu nhìn Mew : "Bạn em, Park ."

Part ngây người tại chỗ.

Khi Gulf nói chuyện, Mew hết sức tự nhiên cầm chiếc áo đang vắt trên tay khoác lên người cậu.

Gulf cũng phối hợp với Mew , xỏ tay vào trong tay áo một cách thật tự nhiên.

Tiếp đó, hai người nhìn nhau mỉm cười.

Nhưng lúc Mew cài khuy cho Jaeyun, cậu có vẻ hơi mất tự nhiên, vẻ mặt giống như hơi kinh ngạc khi được quan tâm đến vậy.

Sau đó, cả hai bắt đầu nói chuyện.

Gulf : "Sao anh lại tự mang áo tới ạ?"

Mew : "Vừa lúc tôi có thời gian."

Gulf : "Vậy áo khoác ở đâu ra?"

Mew : "Về nhà lấy."

Gulf : "Anh về nhà ạ? Phiền anh quá rồi."

Mew lườm Gulf : "Thế sau này em còn dám không?"

Gulf lập tức trả lời: "Không ạ."

Mew : "Trước khi ra khỏi cửa phải làm gì?"

Gulf : "Xem dự báo thời tiết."

Part cảm thấy mình hơi bị dư thừa. Thoáng chốc, bầu không khí đã tràn đầy vị chua của chanh tươi.

Mew cài xong khuy áo cho Gulf liền giơ tay lên, đặt nhẹ lên đầu cậu, rồi mới quay sang đón nhận ánh mắt đầy tò mò của Part .

Part lập tức đứng thẳng lên.

Mew : "Chào cậu."

Part : "Chào anh."

Kết thúc đoạn xã giao nhạt nhẽo, Mew không nói thêm gì nữa mà vỗ nhẹ hai cái lên đầu Gulf : "Tôi đi trước."

Gulf nâng mắt nhìn anh: "Vâng."

Nhìn từ góc độ của Mew , mí mắt Gulf hệt như một con sóng nhỏ, đuôi mắt thoáng cong cong, vừa đáng yêu lại vừa quyến rũ.

Anh hơi cúi đầu, nhưng cảm thấy giờ mà hôn cậu thì không phù hợp lắm nên lại ngẩng lên.

Gulf đưa Mew ra cửa, nhân tiện vẫy tay chào hỏi tài xế Pest, sau đó đứng nhìn bọn họ rời đi.

"Mày kết hôn thật à?" Part rất tò mò, nhìn theo hướng chiếc xe đang dần đi xa của Mew : "Còn là một người đàn ông chuẩn men như vậy."

Gulf cười cười nhìn Part

Part "Cái vẻ mặt đắc ý này là thế nào đây?"

Gulf giơ hai tay lên, rất vui vẻ: "Áo khoác của chồng."

Part : "Đệt! Mày cứ show đi."

Quan hệ của Gulf và Part rất tốt, Part có thể xem như là người bạn thân nhất của cậu.

Part biết chuyện gia đình Gulf , cũng biết chuyện trong trường của cậu. Nửa năm trước, Part đến thành phố Bangkok cũng vì Gulf nói cho hắn biết lão Pon tìm tới.

Ngày đó, thậm chí Part còn tuyên bố trong điện thoại rằng sẽ tẩn cho lão một trận.

Nhưng sau khi hắn tới, ông Pon đã đi rồi. Gulf không ngờ Part sẽ vượt đường xá xa xôi để tới đây, trong lòng vừa cảm kích lại vừa băn khoăn, đành lén mua đôi giày mà Part thích nhưng chẳng nỡ mua để tặng hắn.

Part nhận được quà còn nói đùa với cậu, bảo về sau nguyện vì cậu vượt sông nhảy lửa. Lời này vừa được nói ra, Gulf liền đòi Part nấu cơm cho mình ăn, kết quả là Part vừa hưng phấn hứa hẹn sẽ làm trâu làm ngựa cho Gulf liền từ chối ngay lập tức.

Bạn vĩnh viễn không thể đánh thức một người giả vờ ngủ.

Bạn vĩnh viễn không thể ăn đồ ăn Part làm.

Tuy hai câu nói này nghe có vẻ chẳng liên quan gì.

Nhưng kết quả đều giống nhau, đều nói tới những chuyện mãi mãi không thể xảy ra.

Người giả vờ ngủ sẽ không tỉnh lại khi bị đánh thức, Part cũng sẽ mãi mãi không vào bếp đâu.

Về phương diện tình cảm của Gulf , Part cũng biết ít nhiều.

Sau khi trở lại văn phòng, Gulf kể cho Part nghe về chuyện giữa cậu với Mew .

Nhưng sự thật là giữa cậu và anh chẳng có mấy chuyện để nói, một người đàn ông trưởng thành như Gulf cũng không quen chia sẻ quá nhiều, nên chỉ vẻn vẹn vài ba câu trong vài phút đồng hồ là đã nói xong.

Part nghe rồi "wow" một tiếng, xong lại "hừ" một cái: "Hư cấu quá, nếu không phải chuyện xảy ra với mày, tao cũng chẳng tin."

Gulf nhún vai.

Part lại hỏi: "Thế chuyện mày với Kow phải làm sao?"

Gulf :???

Từ lúc cậu quen biết Kow , Part liền bắt đầu gán ghép trêu chọc.

Gulf : "Đủ rồi đấy."

Part cười rộ lên: "Được được được, đàn anh của mày cũng có bạn gái rồi, tao không nhắc đến nữa."

Gulf : "Anh ta có bạn gái hay không liên quan gì ở đây, tao và anh ta vốn chẳng có gì cả."

Part cười càng vui vẻ: "Mạnh miệng."

Gulf nhìn Part bằng ánh mắt đầy vẻ bất đắc dĩ.

Chờ khi cười xong, Part liền không nhịn được hỏi: "Chuyện mày kết hôn có bao nhiêu người biết?"

Gulf bật cười: "Có thể đếm được trên đầu ngón tay."

Part : "Kể nghe."

"Mày, Mew , mẹ anh ấy, tài xế của anh ấy, trợ lý của anh ấy và cô giúp việc trong nhà anh ấy." Gulf co năm ngón tay lại thành nắm đấm, không kể thêm ai.

Part kinh ngạc: "Hết rồi?"

Gulf đột nhiên xòe tay ra: "Và những nhân viên công tác ở cục Dân chính ngày hôm đó nữa."

Part : "..."

Part : "Thật sự là có thể đếm được trên đầu ngón tay, mẹ mày cũng không biết à?"

Gulf : "Tao đã bảo với mẹ là đang yêu đương, nên chờ có thời gian sẽ đưa Mew về nhà."

Part ờ một tiếng, lại hỏi: "Không nói cho đàn anh Pi Kow của mày hả?"

Giọng điệu của Part nghe rất kỳ quái, Gulf không khỏi méo mỏ tỏ thái độ.

Part cười to: "Ha ha ha, được rồi tao không nói nữa."

Có lẽ là từ nhỏ Gulf đã rất ngoan hiền, chưa từng yêu đương, scandal duy nhất cũng chỉ có Kow nên Part không thể nhịn được cảm giác muốn trêu chọc cậu.

Gulf : "Không cần thiết, nếu mai kia Mew muốn tổ chức lễ cưới, chắc tao sẽ gửi thiệp mời cho anh ta."

Part chậc chậc hai tiếng: "Thế cũng quá ngược, đàn anh của mày thích mày như vậy."

Gulf : "Đừng nói linh tinh."

"Tao có nói linh tinh đâu, khi đó anh ta..." Part dừng một chút: "Thôi bỏ đi."

Chuyện quá khứ chẳng có gì hay ho để mà nói, mặt khác, Gulf thật sự có vẻ không quan tâm nên chỉ ậm ừ qua loa vài tiếng rồi liền đi làm việc của mình.

Part đành ngậm miệng, tiếp tục pha trà.

Tuy nhìn bề ngoài, Gulf có vẻ như đang làm việc rất nghiêm túc, song trên thực tế, cậu lại đang lén nhìn di động để dưới mặt bàn.

Lần này Part đến đây, đương nhiên cậu sẽ không thể để hắn ở nhà của cậu một mình, cũng không thể bảo đối phương đi khách sạn, về tình về lý, cậu nên mời Part tới nhà của cậu và Mew .

Vừa rồi, khi Mew ở đây, cậu không hỏi trực tiếp là vì sợ anh từ chối. Đối với Mew , Part chỉ là một người xa lạ mà thôi.

Gulf cúi đầu gõ chữ: Tối nay Part có thể đến ở nhà của chúng ta không?

Nghĩ nghĩ cậu lại bổ sung thêm: Bình thường mỗi lần đến thành phố , cậu ấy đều ngủ lại nhà em.

Nhắn xong tin này, Gulf liền đặt điện thoại lên đùi, tiếp tục vẽ trên máy tính.

Không bao lâu sau, âm báo có tin nhắn đến vang lên.

Cậu không tắt tính năng hiển thị chi tiết thông báo, thế nên tin nhắn của Mew trực tiếp hiện lên trên màn hình.

Mew : Có thể.

Gulf hé miệng cười, tiếp tục làm việc, không ngờ âm báo tin nhắn lại vang lên lần nữa.

Người nhắn vẫn là Mew .

Mew : Quan hệ của em và người bạn kia thế nào?

Gulf : Rất thân.

Mew : Có cần mời cậu ta một bữa cơm không?

Gulf : Anh có rảnh không?

Mew : Có.

Gulf nghĩ nghĩ, tiếp tục gõ chữ: Cậu ấy nói tối nay muốn ăn lẩu.

Gulf : Còn nói muốn chơi máy điện tử của em.

Gulf : Cho nên tối nay em có thể mang máy điện tử về nhà, cắm vào TV trong phòng khách không?

Mew : Có thể.

Mew : Tôi sẽ bảo Bost đặt nhà hàng.

Mew : 7 giờ tôi có thời gian.

Gulf : Vâng.

Sau chữ vâng này, Mew không nhắn tin tới nữa, xem ra cuộc đối thoại đã thật sự kết thúc rồi.

Gulf đặt ngón tay lên màn hình điện thoại, trượt lên rồi lại trượt xuống mấy lần.

Rõ ràng bọn họ chẳng nói gì nhiều, tin nhắn Mew gửi tới cũng vô cùng đứng đắn, thế nhưng Gulf vẫn cứ xem đi xem lại một hồi.

"Cười ngu gì đấy?" Part đột nhiên đi tới.

Gulf ngẩng đầu, chỉ thấy Part đang đưa cho cậu một cái bánh quy.

Gulf xua tay: "Không ăn."

Part lập tức bỏ bánh quy vào miệng mình, ngồi lên bàn làm việc của Gulf , cười cười nhìn cậu bằng ánh mắt cực kỳ quái dị.

Hắn nhướng mày, hất hàm chỉ vào di động của Gulf : "Đang nói chuyện phiếm với chồng à?"

Tiếng "chồng" này khiến lòng Gulf tê rần, cậu đáp: "Ờ."

Part : "Ấy, mày sẽ không thích người ta nhanh như vậy chứ?"

Gulf cũng chẳng rõ lắm: "Không biết."

Part lắc đầu: "Không sao, chồng mày ưu tú thế, còn lặn lội tới tận đây đưa áo khoác cho mày, hiển nhiên là có thể thích."

Gulf đột nhiên cảm thấy bối rối, lại như tìm được người có thể đồng cảm với mình: "Phải không? Anh ấy quá tốt nhỉ."

Part lộ vẻ hóng hớt: "Còn gì khác nữa không? Nói tao nghe một chút đi."

Ngay lập tức, Gulf chợt nhớ ra rất nhiều chuyện, vì thế, cậu liền chọn một chuyện gần đây để kể: "Nửa đêm hôm qua tao mơ thấy ba mình, khi tỉnh giấc không cẩn thận đánh thức anh ấy. Có lẽ anh ấy cũng biết qua về gia đình của tao nên sau khi tao nói tao vừa mơ thấy ba mình, anh ấy liền bảo không phải sợ, tôi vĩnh viễn sẽ ở bên em."

Lời này là Mew nói với Gulf đêm qua sau khi cậu tắt đèn.

Trong giây phút đó, Gulf cảm thấy vô cùng ấm áp. Sự quan tâm của Mew như thấm vào xương cốt cậu, vừa ngọt lại vừa tê.

Nhưng đáng xấu hổ là, lúc đó cậu bỗng nhiên muốn làm tình với anh. Đương nhiên, cuối cùng cậu vẫn nhịn được.

Part nghe mà ngây ngẩn cả người, chờ Gulf nói xong hắn mới nuốt bánh quy xuống bụng.

Part: "Chúng mày thật sự mới kết hôn tuần trước đấy à?"

Gulf : "Ừ."

Part : "Chúng mày thật sự mới ở chung được vài hôm?"

Gulf : "Ừ."

Part : "Chúng mày thật sự mới gặp hai lần đã đi đăng ký?"

Gulf : "Ừ."

Part : "Pi Mew của mày quá tốt rồi."

Không chỉ việc đưa áo, cũng không riêng gì chuyện nói với Gulf câu này mà kể cả sau khi đưa áo xong, Part cũng tận mắt chứng kiến cuộc nói chuyện giữa hai người bọn họ.

Lúc Mew và Gulf đối diện, một người tràn ngập cưng chiều, người còn lại yêu thương chan chứa.

Đây là đang yêu nhau phải không?

"Gulf " Part sâu sắc nói: "Tao chúc mừng mày từ tận đáy lòng."

Gulf cười đến là vui vẻ: "Cảm ơn."

"Cho nên," Part bỗng chuyển đề tài, đột nhiên hỏi: "Hàng họ của anh ta thế nào?"

Gulf : "..."

Part cười rộ lên: "Đừng có thẹn thùng, tuy ngày đó mày uống say, nhưng anh ta to nhỏ thế nào hẳn vẫn còn nhớ chứ."

Gulf ngập ngừng một chút.

"Ặc..."

Sự thật là...

Gulf : "Mấy ngày nay bọn tao cũng... thường xuyên... mà."

Part không chậm hiểu, vừa nghe đã lập tức nắm bắt được vấn đề, lại phát ra một tiếng: "Quàoooo."

Part : "Cho nên hànghọ của anh ta thế nào ? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mewgulf