Chương 41 : EDN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Càng lại gần thì gương mặt ấy lại càng quen, hình như mình đã từng gặp ở đâu rồi. Trong lúc tên kia đang mãi đần ra suy nghĩ thì anh đã đứng trước mặt từ lúc nào.

- Chào cậu - Với con mắt quan sát của anh thì anh biết được cham đang cố gắng nhớ ra anh là

- Chào anh, cho hỏi anh tìm tôi hay là... – vẻ đẹp trai ;àm tan chảy trái tim của Cham .

Thấy Cham có dấu hiệu trả lời lại thì anh liền bắt đầu nhanh vào việc chính để tránh làm mất thời gian..

- Không dài dòng nữa, tôi là Mew suppasit , chồng cũ.. À không chồng hiện tại của Gulf kanawut .

Cham há hốc mồm ra, cậu nhớ ra rồi, thì ra là cái người hôm trước ở quán cậu và Gulf có gặp nè. Làm từ nãy đến giờ cậu cứ nghĩ đâu đâu mà không nhớ ra.

- Vậy vậy.. anh tìm tôi có việc gì?

- Còn việc gì nữa thì tôi mới đến tìm cậu? Cậu biết tôi đang tìm gì mà – Mew nói xong dùng ánh mắt sắt lạnh nhìn cham .

Sống lưng ai kia đột nhiên lạnh toát cả lên, chuyện quái gì đang xảy ra thế này? Hôm nay đúng thật là ngày xui xẻo của cậu mà.

- Tôi là tôi không có biết Gulf đang ở đâu đâu, anh hỏi tôi... Cũng cũng vô ích thôi... –Cham không hiểu sao mình lại nói vậy, chẳng khác nào đang hại cho hai người đó không gặp nhau?

- Hừm! Cậu nói dối tệ lắm, ba cái trò che giấu này tôi rành quá mà, nói! Gulf đang ở đâu? - Bỗng anh thay đổi giọng nói lên cao làm cho hai chân của Cham run như cầy sấy.

Tình hình trở nên căng thẳng, Mew đôi mắt vẫn một mực kiên định nhìn về phía Cham , sau mãi không thấy tên đó nhúc nhích gì, anh biết mình đã thái độ hơi quá nên liền mềm xuống.

- Xin lỗi, tôi chỉ là đang nóng lòng muốn biết Gulf đang ở đâu thôi.. Cậu yêu như tôi đi rồi cậu sẽ biết được là đi tìm người mình yêu cực đến cỡ nào đâu. Tha thiết mong cậu là nếu biết Cẩn thận ở đâu thì gọi cho tôi vào số điện thoại này – Anh rút lấy danh thiếp của mình đặt lên tay Cham .

Khi chuẩn bị mở cửa bước lên xe thì cậu bạn này liền nói:

- Khoan đã!

Anh lập tức quay lại nhìn cậu bạn với ánh mắt trông chờ.

- anh đi đi, có tin gì về Gulf thì tôi sẽ nói anh.

Thở dài thất vọng, anh gật đầu nhẹ nhàng rồi lên xe chạy đi mất. Cham trong đầu đang có một suy tính gì đó.

_______

Gulf nằm trong phòng suốt mấy hôm nay, âu cũng chỉ là ngồi nghĩ đến việc có nên trở lại hay không? Sau bao nhiêu chuyện cậu có còn dám đối diện với anh ấy nữa hay không?

Bật công tắc điện lên, phòng cậu sáng bừng, đã mấy ngày rồi cậu cứ sống trong bóng tối, Cham thì giận cậu từ hôm nói chuyện, đi học hay làm gì cũng không nói năng gì cả. Chắc cậu ấy cũng hiểu được cậu cần có thời gian suy nghĩ.

Nghe tiếng mở cửa, Gulf ngồi dậy đi ra ngoài phòng khách thì thấy cậu bạn khệ nệ bưng rất nhiều thức ăn về nhà, Cậu chạy lại đỡ cho thì bị tên này hất ra rồi tự mình đem vào bếp.

- Đứng đó làm gì? Mau vào phụ tớ đem cất vào tủ lạnh coi - Giọng Cham từ phòng bếp vọng ra.

Xong xuôi thì cả hai bắt đầu ăn tối. Cậu bạn nhìn Gulf hôm nay ăn so với mọi khi thì có nhiều lên hơn một chút, chắc là cũng đã ngấm vào đầu mấy lời cậu nói rồi đấy .

- À ừ tớ có suy nghĩ đến chuyện lần trước, tớ thấy mình nên làm điều gì đó nhưng hiện tại tớ nghĩ không ra là tớ muốn làm gì – Cậu thở dài nói, đôi mắt khẽ quan sát biểu hiện trên gương mặt Cham .

-Điều bây giờ câu nên nghĩ là hãy quay về với chồng cậu ngay lập tức. đàn ông họ thường chịu cô đơn không giỏi được đâu – Cham nói xong liền ăn tiêp.

- Rõ ràng hôm đó...

- Hửm? Hôm đó sao, hôm đó xảy ra cái gì hả? Mà hôm đó là hôm nào? – Cậu bạn tò mò hỏi.

- Hôm đó trong bệnh viện rõ ràng tớ nghe Mew nói là yêu Lisa , nếu không có tình cảm chắc chắn Mew sẽ không nói đâu. Tớ im lặng cũng đều là có lí do cả chứ. Bởi vì tớ nghĩ dù sao cũng là người mà trước đó anh ấy từng yêu từng khổ sở 1 thời gian dài. Chỉ là... Chỉ là khi tớ vô tình nghe được câu nói đó thốt ra từ miệng của anh ấy, ngay khoảnh khắc đấy tớ đã biết rằng tớ đã đánh mất anh ấy thật rồi.

Thấy bạn mình khổ sở như vậy,Cham cũng không đành lòng giận dỗi gì nữa. Lúc này cần nhất là lời khuyên của cậu dành do người bạn chưa trải sự đời và đang thất tình thê thảm này.

- Vậy cậu có bao giờ nghĩ những việc cậu thấy trước mắt nó không như cậu đang nghĩ hay không? Cậu chỉ còn 1 cơ hội duy nhất, cậu đánh mất nó tức là cậu sẽ đánh mất tất cả, nó sẽ khiến cậu sống trong nỗi ân hận suốt cả cuộc đời này.

- Tớ nên làm như thế nào bây giờ? – Cậu vò đầu bứt tóc hỏi.

- Sao lại hỏi tớ, sao cậu không hỏi con tim của câu là muốn làm gì đi rồi nó trả lời cho nghe –Cậu bạn hất cằm nói.

- Chẳng lẽ bây giờ không nói không rằng, bỏ đi bao lâu giờ quay về đòi quen lại, cậu có điên không? - Con tim cậu nó muốn như vậy nhưng cậu làm sao làm được khi có quá nhiều trở ngại.

- Định không nói nhưng tớ cũng phải nói, thật tức chết tên nha đầu nhà cậu cố chấp. Đó là cậu nhát thôi, chứ cậu muốn cậu quay về có khi anh ấy còn mừng hơn nữa là. -_Cham đập bàn hằm hằm nói, xong rồi thận trọng hớp nhẹ miếng nước rồi nói tiếp.

- Sáng nay khi đang đi mua đồ tớ gặp Pi Mew , anh ấy thấy tớ liền vồ vập lại hỏi cậu tới tấp làm cho tớ 1 phen khiếp sợ, mém chút nữa 2 chân rụng rời như con bò rung cọng lông luôn. Nhìn cách anh tìm cậu hối hả như vậy thì tớ đoán rằng cậu đang hiểu lầm anh ấy rồi, hoặc phía sau mọi chuyện đang có uẩn khúc mà cậu cần được nghe Irene giải thích.

- Vậy sao? Haizzz – Cậu ngã dài ra ghế uể oải nói.

- Chứ còn sao nữa, đôi khi nó rất dễ gỡ rối mà tại cậu cứ tự cuộn mình vào nên thành ra như thế. Thôi nào nghe tớ mà suy nghĩ kĩ lại đi, dù sao người ta cũng là người đang điên cuồng đi tìm cậu thì cũng nên cho cả 2 được gặp nhau đi chứ.

Chẳng lẽ những điều mà Cham nói là sự thật sao. Thời điểm đó đúng là chỉ vô tình đi ngang qua nhưng nghe loáng thoáng được duy nhất câu đối thoại đó của anh .Lisa cô ta cũng đã mất, lí ra thời điểm đó cậu nên bên cạnh anh hơn là bỏ đi chứ, dù trái tim anyh có thuộc về cậu hay không thì lúc đó cậu cũng không nên đi như vậy chứ? Gulf khẽ lấy tay đập vào đầu mình.

Cham thầm cười, công sức của cậu coi bộ không đổ sông đổ biển.

Cách đây 2 tiếng trước anh thẳng thừng từ chối cô tiểu thư của tập đoàn Vương Thị. Tim anh chứa 1 người đã quá đủ, không có chỗ cho ai khác, có điều cố gái tên Pink này quá lì lợm, cô liên tục lẻo đẻo bám theo anh suốt mấy tháng trời. Đối với anh mà nói cô là tên mặt dày nhất trong danh sách từng bị anh đá đít. Chỉ vô tình trong lần kí kết hợp đồng, cô ta cư nhiên xưng mình là đối tác nên suốt ngày đến công ty làm phiền anh . Dù anh có trưng bao nhiêu vẻ mặt lạnh lùng thế nào thì cô ta vẫn 1 mực chai mặt kiên trì theo đuổi.

Hôm nay là chủ nhật, anh muốn đi dạo, vừa lui xe ra khỏi cổng thì con người này liền nhào đến chặn trước đầu xe anh.

Pink cô ta luôn luôn tự tin với nhan sắc này của cô sẽ làm bao nhiêu nam nhân điếu đổ. Trong đó nhất định phải cưa đổ được anh phải quỳ dưới chân cô nên mới kiên trì lâu đến như vậy. . . vì anh mà khiến cho cô đêm ngày nhớ mong, nhớ đôi của anh , nhớ ánh mắt lạnh lùng đó và nhớ luôn cả mái tóc thơm thoang thoảng của anh , cô điên cuồng muốn có được anh , nếu được hắn nhất định sẽ trân trọng. Điều mà trước đến nay cô chưa từng làm với bất kì một chàng trai nào.

- Cô Muốn chết à? – Mew hạ cửa kính xuống gầm giọng nóii.

- Anh đi đâu? – cô nũng nịu thở gấp hỏi.

- Đi đâu đó là chuyên của tôi - Sự tức giận trong người anh dâng cao.

- em cần được biết chồng tương lai của em đi đâu - Nói một câu chắc nịch của cô.

Anh vẻ mặt khó chịu chíu chặt mày lại để ngăn bản thân không phun ra một ngụm những lời chửi thô tục dành cho cô. May mắn thay cho anh Bà Hansa từ đâu đi ra.

- Cô là ai mà nawmg ăn vạ trước xe con tôi vậy? - Tỏ vẻ mặt cực kì nghiêm nghị nhìn cô.

Thấy bà Hansa phu nhân cô liền cuối người chào hỏi.

- Cháu chào cô, cháu là người yêu của con trai cô, chắc là anh ấy chưa nói nên cô chưa biết đó ạ -cô nói mà không hề biết ngượng mồm.

- Này đừng có vô duyên, tôi sắp không nhịn được cô rồi đấy! – Mew thét lên.

Xung quanh đều trở nên im ắng rõ rệt khi anh hét to lên, đến lá cây cũng không dám động đậy. Dường như moi hoạt động đều đồng loạt đứng hình lại.

- Anh ... –Cô há hốc mồm không nói lên lời, có vẻ sự khó chịu của anh đã quá sức tưởng tượng của cô .

Bà trưng ra vẻ mặt hài lòng rồi sau hắng giọng nói:

- Ta cũng biết con trai ta hiện đã có vợ , con đừng theo đuổi tốn công vô ích nữa.

- Cô đừng đùa cháu như thế, Pi Mew anh xuống xe đi em muốn nói chuyện rõ ràng với anh . Làm sao anh có vợ được đúng không? Phân trần cho em hiểu đi!!

Pink một mực nắm cái nắm cửa xe dùng dằn để anh mở ra, cô trông như một gã điên

- Aissi phiền phức chết đi được, nói bao nhiêu lần cô mới chịu tin đi là tôi đã có vợ rồi và tôi chỉ cần vợ tôi chứ không phải là cô !! – anh có thể nghe được tim mình đang đập loạn xạ vì tức đến phun khói.

- Còn không mau biến về, cậu còn đứng đó thêm 1 phút nào nữa thì đừng trách tôi không còn nể nang đối tác gì cả!!

Hầu như tất cả mọi thứ khi qua tay bà đều có hiệu lực.Cô ngậm đắng không thèm cuối đầu chào liền một mạch quay lưng đi. Trong xe thì anh trộm thở phào nhẹ nhõm.

Cốc cốc cốc

Đến lượt mẹ mình gõ cửa thì Mew mới mở cửa bước xuống xe.

- Con có sao không?

- Mẹ yên tâm, con mẹ ăn nhằm gì ba chuyện vớ vẩn nè – Anh cười nói.

- Có vẻ tên đó sẽ làm phiền con nữa đấy, hết sức cẩn thận nhé con - Bà nói xong rồi quay lưng đi vào trong.

Anh đứng suy nghĩ thêm một lúc rồi mới lên xe và di chuyển.

Trên đường đi anh chỉ tập trung nghĩ về cậu, đã từ lâu không còn tin tức gì về cậu hết, đến cái thông tin duy nhất anh nhận về được chỉ là Gulf đã không còn ở chỗ cũ, nơi làm việc cũng bỏ dở. Rốt cuộc là điều gì khiến cho cậu bỏ đi như vậy?

Một vòng dạo quanh như vậy cho đến khi anh thấy được...

- Post !!!

Mew đã xuống xe tự khi nào và gọi to tên Post khiến cho người đi đường phải ngoái đầu nhìn.

Bên ngoài trời chốc đã đổ mưa, ở trong quán cafe yên tĩnh anh và Post đang ngồi đối diện nhau.Post e dè muốn nói gì đó lại nuốt ngược vào trở lại nên thôi, còn Mew thì không biết bắt đầu từ đâu.

- Cậu..

- Cậu..

Cuối cùng cả 2 đều lên tiếng cùng lúc thì phá lên cười xóa tan không khí ngượng ngịu vừa rồi.

- Cậu nói trước đi –Post đành nhường lại cho anh

.

- Ờm.. Cậu dạo này ở đâu?

- Tớ ở cũng gần đây, còn cậu, gần đây vẫn khỏe chứ?- Post ngoáy ngoáy li nước rồi uống.

- Tớ khỏe... Ờm.. Tớ xin lỗi vì tất cả.

Anh biết đã đến lúc nên nói câu này, vì anh không muốn giữ nó mãi trong lòng, cuối cùng nói được rồi thì lại rất dễ chịu.

- Cậu biết tất cả rồi à? –Post thoát khỏi sự ngạc nhiên hỏi.

Mew gật nhẹ đầu.

-Lisa mất rồi, kể từ đó tớ đã biết mọi chuyện. Tại sao cậu lại hợp tác với Gulf làm như vậy?

- Vì tớ yêu Gulf , tớ yêu cậu ấy từ cái nhìn đầu tiên. Đó là người từ trước giờ tớ luôn tìm kiếm, nhưng không ngờ cậu ấy lại là vợ của cậu... Dù vậy nhưng khi cậu ấy nhờ tớ làm điều đó tớ liền không thể từ chối, tớ xin lỗi - Mắt Post như cảm thấy tội tỗi , biết rằng bây giờ có nói gì cũng không thể thay đổi được.

- Không sao, mọi chuyện đã qua, xem như đó là thử thách giữa tớ và Gulf , tớ không trách cậu đâu, đừng khóc nhé, tớ sẽ khóc theo đấy đồ ngốc – Mew cười rồi lấy tay an ủi Post .

- Cảm ơn cậu nhiều lắm, chúng ta vẫn là bạn chứ?

- Vẫn là bạn.

Thế là các anh ngồi nói chuyện cho đến khi chủ quán sắp đóng cửa thì mới đi về. Ra đến cửa quán thì Post hỏi.

- Cậu và Gulf sao rồi?\

- em ấy bỏ đi rồi – Mew não nề nói.

- Từ hôm ấy đến nay luôn sao? –Post hỏi trong sự ngỡ ngàng.

- Không hẳn, đã có gặp lại, tưởng rằng sắp hàn gắn thì ngay hôm Lisa mất, hôm sau lại không thấy Em ấy đâu - Day day huyệt thái dương anh mệt mỏi nói.

Tuy là tình cảm Post có dành cho Gulf nhưng khi thấy Mew vì đi tìm mà trở nên gầy đi trôg thấy thì anh cũng xót cho bạn của mình.

- Tin tớ đi, các cậu sẽ được về bên nhau thôi, chỉ cần còn yêu.

Sau đêm lần gặp gỡ Post , Mew lại có thêm động lực cho bản thân tiếp tục cố gắng đi tìm cậu.

......

- Cậu tính đi thật hả? –Cham thấy bạn mình chuẩn bị từ sớm liền hỏi.

- Tớ nghĩ kĩ rồi, tớ phải quay lại tìm anh ấy. Nếu không sẽ có kẻ khác cướp mất.

- Biết nghĩ thế thì tốt, cố lên, đợi tin tốt từ cậu Cham làm khẩu hiệu quyết thắng.

Chỉnh chu kĩ lại trang phục rồi cậu rời khỏi nhà, tới thẳng công ty nơi anh làm việc. Nhưng đời trớ trêu ngay khi cậu vừa đến thì nghe được tin anh đang có cuộc họp gấp. Số nhọ muôn đời số vẫn nhọ. Cậu chán nản thở dàì . Vừa quay lưng định đi tìm chỗ nào đó đợi anh thì va phải một người khiến cả hai ngã đùng ra giữa sảnh.

- Ay daaa – Pink ngã một cú vồ ếch, cô ta la hét đau đớn.

Còn cậu thì chỉ bị chày đầu gối, ngã không nặng như người kia nên cậu chỉ bình thản đứng lên phủi phủi trang phục. Mọi người đều nhìn chằm chằm về phía họ, cô ta nhăn nhó khó chịu về cú ngã nên xấu hổ còn cậu thì cứ thể như chưa có gì.

- Ê! Đi đứng có biết nhìn không thế? Bẩn hết đồ tôi rồi đây này! –Cô ta đứng dậy mắng.

- Tôi đứng chỉ một chỗ, chứ không chạy như bay, vậy tại sao lại nói tôi không biêt nhìn?

Cô ta đã quê lại còn quê hơn, cô tức đến đỏ cả mặt. Hai tay cuộn thành nắm đấm, ở đây không ai là không biết cô ta , đã vậy còn sợ cô . chàng trai này từ phương nào đến, dám làm cô ta bẽ mặt, đúng là nên trị.

- Được lắm, tôi mà không có việc gấp thì đừng có mơ mà tôi bỏ qua - Nói xong cô đi vào thang máy.

Cậu cười khinh, đã sai lại thích đỗ thừa, hên cho cô ta tính cậu hiền lành, chứ mà dữ thì răng trong mồm cô cũng không còn. Nhìn cũng không đến nỗi nào, mà cư xử thua con cún nhà kế bên.

3 tiếng sau.

Cuộc họp dài đã làm cho anh mệt mỏi, chưa kịp ngồi nghỉ ngơi thì cô bất lịch sự đẩy cửa đi vào với bộ mặt thối.

- em muốn nói chuyện với anh , nhất định có hiểu lầm gì ở đây.

Nếu có Gulf bây giờ thì tốt biết mấy, anh sẽ đỡ phiền phức hơn.

- Tôi phải nói biết bao nhiêu lần thì cô mới tin? - Giọng anh mệt mỏi vì chán nản, thật sự chịu không nổi.

- anh đang nói dối em , nếu anh có thì chứng minh đi, chứng minh đi!

- Đồ điên!!

Mew tức điên đứng phắt dậy đi nhanh ra khỏi cửa để cô ta đơ như pho tượng trong phòng họp.

Nhân viên thấy anh liền cuối đầu nghiêm túc làm việc, tuyệt đối không hé nửa lời vì không muốn vô tội vạ bị ăn chửi.

Gulf nhìn đồng hồ thở dài, đã mấy tiếng cậu ngồi đợi rôi mà vẫn chưa thấy anh đâu, kiên trì một tí nhất định sẽ gặp.

Ào ào

Cơn mưa bất chợt rơi xuống, Cậu không kịp đỡ nên đã bị ướt gần như toàn thân. Cậu đành đứng tắp sát mép bên công ty.

Trời không phụ lòng cuối cùng cậu đã thấy anh bước ra, vóc dáng ấy vẫn như cũ, . Gulf tươi cười tiến lại thì theo sau anh có một cô gái đuổi theo, cô ta bắt lấy tay của anh rồi kéo anh lại , không để anh phản ứng liền ôm sau lưng anh .

Gulf như pho tượng đứng im tại chỗ. vậy là mọi thứ đều là cậu suy diễn rồi tự mình tưởng tượng sao? Bây giờ ngay cả đứng trong mưa cũng không còn cảm thấy lạnh nữa. Lặng lẽ xoay lưng lại bà bước đi, đúng là thời gian không chờ một ai và anh cũng vậy, anh không chờ cậu, cậu chẳng trách anh được. Tim cậu vỡ vụn từng mảnh.

Rầm

Cô ta nhận được cái hất mạnh nhất của anh .

- Anh

..

Anh phun nước bọt trước mặt cô ta , thật sự kinh tởm.

- Tôi đã không nói gi cô cư nhiên cứ thế làm tới! Chuyện làm ăn, chấm dứt!

Chuyện tày trời này làm cho tất cả mọi người trong công ty nhốn nháo lên, hẳn là đụng đến ổ kiến lửa thì xác định. Mew xoay lưng đi thì đôi mắt vô tình đánh sang hướng bên phải.

Trong đầu anh hiện lên tên cậu, không lẽ cậu đã chứng kiến tất cả? anh lắc đầu hoảng loạn, đôi chân bắt đầu lao nhanh ra ngoài mặc cho trời mưa. Anh sợ cậu bỏ mình thêm một lần nữa, anh rất sợ.Cô ta và mọi người khi thấy vậy liền bất ngờ.

- Gulf ... Gulf , Em không được rời xa anh .. Không được!! em đang ở đâu!!

Tiếng hét của Mew làm cho người đi đường dòm ngó khi thấy một anh chàng đẹp trai chạy giữa trời mưa.

Gulf đau đớn ngồi ở ghế đá trong công viên, cậu vì chạy nhanh nên đã té, máu ở trán cũng đầm đìa chảy ra. Có lẽ đau đớn đó chẳng là gì so với vết thương hiện tại trong lòng. Ngồi đã lâu nên cậu quyết định đi về, cậu sẽ vượt qua, cố gắng vượt qua. Bức quá thì đợi thiệp cưới của anh mời cậu thôi.

- Gulf Kanawut ! DỪNG LẠI! – anh đã thấy cậu, tên ngốc này làm cho anh mặc kệ bản thân mà chạy đi tìm.

-

Cậu đứng khựng lại khi nghe tiếng nói quen thuộc, nhưng sau đó liền đi nhanh hơn, cậu sợ anh thấy máu trên trán cậu.

Bụp!

Cậu cảm nhận được có một vật gì đó hình như là guốc rơi ngay đầu mình thì lúc đó cậu đã bất tỉnh nhân sự.

- Gulf ...Gulf ,em nghe anh nói không? Bác sĩ ơi vợ tôi tỉnh lại rồi!

Mew gọi bác sĩ khi thấy cậu dần mở mắt. Bác sĩ nghe thấy chạy vào kiểm tra rồi nói:.

- Chỉ là xây xước nhẹ, cơ thể suy nhược mất ngủ nhiều, tóm lại đều ổn cả, khi về chỉ cần ăn nhiều đồ bổ là được.

Trong lòng vơi đi nặng trĩu, anh thở phào nhẹ nhàng. Về phần cậu thì mơ màng nhìn thấy người đàn ông ngồi trước mặt đang lo lắng nhìn mình, cậu khẽ mỉm cười rồi nói:

- Phiền anh quá...

- Hông phiền a – Mew vui mừng nói, chỉ có khi ở với cậu anh mới thoải mái như vậy .

- anh về đi, một lát khỏe em tự về.

- em còn yếu lắm, anh làm sao về được.

-em không sao... Ay da - Đang nói dở câu đó thì bị anh ngắt ngang eo.

- Đó có đau, mà có đau thì để anh bên cạnh chăm sóc em - Mew nhất quyết ở lại.

Bây giờ dù trời có sập anh cũng không rời xa cậu nửa bước.

- Thua anh luôn.

Cậu khẽ cười, nhìn cũng ra đó chỉ là cười gượng. anh biết nhưng hiện tại chưa giải thích được vì tình trạng sức khỏe cậu chưa tốt.

Mái tóc của anh vì dính mưa mà rũ xuống , điều đó không làm anh xấu đi mà lại quyến rũ hơn rất nhiều. Cậu cứ vậy xi mê nhìn, anh biết cậu ngắm mình .

-Em .. anh đi mua cháo cho em nha?

Cậu im lặng, anh nghĩ vậy liền đi mua, trước khi đi còn tặng cho cậu nụ hôn ngay má. Cậu mỉm cười lấy tay sờ sờ chỗ anh vừa hôn, tay tự nhiên dừng lại, hình ảnh trước cổng công ty là cậu nhìn lầm luôn sao? Vậy tại sao anh không đẩy cô ta ra... cậu đau nhói lồng ngực, chân muốn đi nên cậu chậm rãi xuống khỏi giường bệnh rồi lòng vòng hành lang của bệnh viện. Lựa cái ghế đá nằm dưới tán cây, Gulf ngồi xuống nhìn ngắm xung quanh.

Trong khi cậu ngồi tỉnh bơ ở ngoài khuôn viên thì đằng đây Mew đem tô cháo về, anh không thấy cậu ở trong phòng. Tim trong tolet cũng không, anh sợ cậu vì còn hiểu lầm đã bỏ mình nên chạy đi kiếm xung quanh, kiếm đến muốn khụy xuống đất

Cứ chạy đến lúc thấy cậu đang ngồi ở ghế đá đằng kia, báo hại anh đi tìm nãy giờ.

- em đáng ghét thật đấy , em ngồi ở đây, ơn chúa.

Nhận được cái ôm bất ngờ của anh , cậu liền bất ngờ, cậu ngoái đầu lại nhìn anh thì thấy mắt của anh như muốn khóc .

- anh sao vậy ?

- Vì sợ em lại bỏ anh đi.. – Anh nức lên vì nghẹn.

-Được rồi anh lớn rồi đó đừng khóc nhè như con nít nữa , em ở đây rồi

.

Anh kéo cậu dựa hẳn người vào anh, cậu trộm hít thở mùi thơm dịu nhẹ của anh tỏa ra, nó nhẹ nhàng thật. anh ngước nhìn cậu .

- Nghe anh giải thích, mọi chuyện không như em nghĩ đâu.

- Hửm? – Cậu hỏi.

- anh biết em đang buồn chuyện gì, vậy mới biết em của anh ngốc lắm, ngốc đến mức xém chút nữa anh không còn được gặp nữa rồi – Mew nói xong, đánh nhẹ lên tráng cậu một cái , thấy gương mặt cậu đau nên anh liền xoa xoa.

- Vậy... em không hiểu.

Anh mỉm cười cưng chìu dành cho cậu rồi sau đó nói:

- Đêm đấy trước khi mất cô ấy nhờ anh , ờm... Gần như là van xin ước nguyện cuối cùng muốn anh nói câu đó – anh sợ em còn buồn nên tránh nói thẳng câu " Anh yêu em " nói xong còn nhìn sang biểu hiện của cậu như thế nào , khi thấy tình hình có vẻ ổn thì anh nuốt nước bọt kể tiếp .

Anh còn yêu em nhiều lắm , đừng có ghen tội cho anh , còn chiều nay ... cô ta làm anh tức chết , cô gái kia là đối tác làm ăn , cô ta suốt ngày đeo bán anh phiền chết đi được , vì lợi ích công ty nên anh nhẫn nhịn . Em tin anh đi . lúc đó em đi ra ngoài cô ta chạy theo anh còn cưỡng hôn anh chứ anh vô tội , đã vậy em lại không chịu tìm hiểu kĩ liền bỏ đi để anh phải chạy trong mưa mà tìm em .

Nhớ tới cái hôn kia Mew muốn phun nước bọt thêm lần nữa .

Gulf nhưu sấu hổ cúi mặt xuống đất , cậu hiểu sai anh rồi sao ? Chỉ vì hiểu sai mà bỏ anh đi cả một khoản thời gian , ơ mà lần này tội lỗi của cậu thật sự , anh nhếch miệng cười , biết ai kia đang hổ thẹn

Bỗng anh đứng dậy , kéo tay Gulf di thật nhanh vào phòng . Chưa để cậu nói anh khóa trái cửa rồi nhìn Gulf cười gian xảo .

Anh ... làm gì đó ...Ưm

Cậu mở to mắt nhìn anh đang hôn mình , cả hai từ từ tiến tới giường bệnh , Mew đặt cậu nằm xuống giường , kéo dài nụ hôn . Gulf khẽ cười rồi đem hai tay cấu cổ Mew . Lửa trong người Mew sôi sùng sực hương thơm quyến rũ từ cơ thể cậu , tay anh ro đến bờ ngực hơi đầy đặn của cậu liền sờ soạn vuốt ve nhẹ nhàng .

Ưm ....cậu khẽ rên lên

...

Chuyện gì sau đó thì cũng đã diễn ra , họ đang bù cho nhau những tháng ngày xa nhau .

Bà Hansa thấy con trai dẫn Gulf về , đang ngồi đọc báo bỏ chạy đến ôm lấy cậu .

Ôi đứa con của mẹ , mẹ xin lỗi con nhiều lắm . Đợi con từ rất lâu , đứa trẻ này bỏ đi đâu vậy hả ?

Mẹ đừng nói như vậy , tất cả là tại con – Gulf nhận lấy cái ôm từ bà

Anh đứng sang một bên , anh mắt dịu dàng nhìn hai người đoàn tụ , đây là giây phút anh muốn giờ anh cũng đã thành hiện thực .

Con thiếu hiểu biết nên bỏ đi , giờ thì không đi nữa

Bữa cơm diễn ra , Gulf thì được bà Hansa gắp thức ăn liên tục và hỏi nhiều chuyện loanh quanh là cậu bỏ đi rồi ở đâu làm gì . Mew hờn dỗi buông đĩa xuống rồi ngồi nhìn hai nguwoif nói chuyện .

Thôi nào , đây em gắp cho anh miếng to nhất nè

Được rồi cậu lại dỗ anh liền cười , bà Hansa lắc đầu cười , thằng bé này lớn rồi mà cứ như trẻ con vậy , bà nhìn hai người hạnh phục .

Mẹ này ! Tại hai người lo nói chuyện riêng bỏ bê con chứ bộ .

Nhìn thấy đứa con trai mình thay đổi tính tình , bà cười hài lòng . Lựa chon của bà luôn đúng mà .

Tối đó .

Mew đang ngồi đọc sách thì cậu trong phòng tắm bước ra với một chiếc khăn quấn ngan hông . Gulf tiến lại gần anh rồi tước cuốn sách trên tay Mew ra .

Em đan...

Không kịp nói bị cậu hôn lấy , anh xuôi theo nụ hôn rồi dứt ra , thở hổn hển nói .

Em thật muốn như thế ư ?

Uưm đương nhiên , chồng em mà !

Nhìn cơ thể cậu quyến rũ , Mew không kiềm lòng kéo chiếc khăn vướn víu kia ra ... anh cho cậu nằm xuống dưới thân rồi đôi môi hôn khắp cổ cậu , sau đó trượt dài đến bờ ngực kia ... rồi ...rồi sau đó họ lại lần nữa thân mật với nhau .

Bà Hansa nửa đêm khát nước , đi ngang qua nghe tiếng rên của cả hai trong phòng liền chậc lưỡi nói .

Mai nên kêu người đến cách âm

Sáng hôm sau anh tỉnh dậy trước , nhìn cậu nằm trong vòng tay bình yên ngủ , anh khẽ nhích người hôn lên trán cậu , sau đấy liền đẻ ý đến vết đỏ trên làn da của cậu , đó là kết quả cho thấy hai người rất mãnh liệt .

Muộn rồi sao anh

Cậu thỏ thẻ nói , cười híp mắt nhìn Mew , đã lâu rồi đây là giất ngủ ngon nhất từ trước tới giờ cảu cậu . Cả hai cứ nằm cho đến khi phải vệ sinh cá nhân mới chịu rời nhau .

Còn chuyện anh đã xửa lí gọn gàn cô gái tên Pink , cô ta không thể ngờ rằng vợ anh lại là con trai . Nhưng anh không cần biết cô ta nghĩ gì , anh chỉ muốn biết Gulf của anh nghĩ gì mà thôi .

Thời gian thấm thoát thôi đưa , đã 1 năm kể từ ngày tìm được nhau . Hôm nay Mew và Gulf quyết định rut Post và Cham đi chơi . Bon họ gặp nhau tại nhà Mew , sau đó rut nhau đi ăn uống . Anh và Post hợp tính nên hai người trong quá trình đi toàn bàn về công việc , còn Cham và Gulf ngơ ra rồi nghe hai người nói .

Suốt quá trình đi thì Gulf có để ý được cặp mắt của Cham lâu lâu nhìn sang Post .

Anh thấy hai người họ thế nào ? Gulf hỏi anh khi Cham và Post đang chơi bắn súng cùng nhau .

Anh thấy hợp , có vẻ Post để ý Cham thì phải .

Nhận được cái nháy mắt của Gulf , Mew cười rồi sau đó cả hai về giữa chừng mà chỉ để lại dòng tin nhắn trong maý Post .

" Bọn tớ về trước , hai người ở lại vui vẻ "

________________ EDN__________________________

Tuy bộ truyện hơi đau lòng nhưng kết thúc cũng viên mãng rồi ạ ,.

Mình xin chân thành cảm ơn tác giả đã đồng ý chuyển ver bộ truyện ạ 

Và mình cũng xin cảm ơn những bạn đọc giả vẫn luôn ủng hộ những bộ truyện mình chuyển ver , tuy chuyển ver không hoàn hảo cho lắm nhưng các bạn vẫn ủng hộ mình rất vui và cảm ơn !

Chúc mọi người thật nhiều sức khỏe và luôn ủng hộ mình nhé 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mewgulf