Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

# Mew

Ngồi trong phòng riêng của một quán cà phê đèn mờ nhỏ nhưng cũng khá đông đúc. Gác chéo chân hưởng thụ điếu thuốc. Hơi thở đều đều, từng tiếng động ở cửa đều rõ ràng lọt vào tai đến từng chi tiết.

Nhâm nhi từng giọt rượu Johnnie Walket tinh túy. Trời cũng đã vào quãng xế chiều. Xem ra giờ này Gulf cũng đã về chính gia. Mỗi ngày trôi qua có em ấy bên cạnh , khiến tôi mới thật sự đang sống. Mới biết được sống chân chính lại hạnh phúc như vậy.

Nhớ lại dáng vẻ lúc nãy đang ăn bún cà ri của em, làm cơ thể tôi hoàn toàn trở nên thả lỏng. Mieeng không tự chủ được mỉm cười.

Cánh cửa bị đập vang lên tiếng động lớn. Tôi chậm rãi ngước mắt lên chờ đợi. Đến rồi. Cuối cùng cũng đến rồi.

Cửa tung ra, một thiếu niên lảo đảo bước vào, mồ hôi ướt đẫm toàn thân. Anh mắt đi đến phía tôi lại cực kỳ sợ hãi.

Vệ sĩ của tôi chặn lại ở cửa, dứt khoát đóng đi cánh cửa có thể thoát thân của người kia. Khiến cậu ta như rơi vào địa ngục . Tay chân run rẩy phát ra thành tiến, làm ra điệu bộ yếu đuối nhàm chán như thường ngày.

Tôi lại cảm thấy có chút thú vị.

Không khí rơi vào yên tĩnh. Tôi muốn nghe cậu ta nói trước.

'' Khun.... Mew, chuyện này.... sao anh lại...'' Thiếu niên nhỏ nhẹ từng chữ như sợi tơ có thể bị gió thổi qua. Đứng yên tại chỗ mà run run, cúi thấp mặt xuống như để che giấu đi sự yếu ớt trong lời nói của mình.

'' Muốn chơi với cậu một chút.'' Tôi cười nhưng trong lòng không cười. Lắc lắc ly rượu trong tay, liền kêu Nop đưa cậu ta một ly rượu khác.

'' Rượu này không tồi. Cậu uống thử xem có hợp khẩu vị không?'' Tôi nói bâng quơ.

'' Dạ ...xin lỗi Khun Mew, tôi... tôi không biết uống rượu.'' Như có tiếng nức nở khiến người khác thương xót. Chỉ đáng tiếc , New tôi không giống người khác.

;; Đừng diễn nữa. Tôi tin cậu đủ thông minh để đoán được . Tại sao người hẹn cậu là người kia nhưng người ở đây lại là tôi. Diễn nhiều như vậy không mệt sao?''

Kẻ kia nhất thời run nhè nhẹ ở lưng. Rơi vào trầm mặc một lúc, sau đó chậm rãi ngồi đối diện tôi. Rất nhanh đã khoác lên mình biểu cảm bình tĩnh như nước, nhưng vẫn không thoát được vẻ mặt non nớt của thiếu niên.

'' Krit bán đứng tôi cho anh?'' Dấu vết sợ hãi lúc nãy trong giọng nói đã hoàn toàn biến mất mà thay vào đó là âm thanh rất có điểm lực.

( Ai quên rồi thì Krit xuất hiện ở chap 2)

'' Tuy nó yêu cậu , nhưng lại sợ đau.'' Liếm nhẹ môi , vị rượu len lổi nơi đầu lưỡi. Nhìn lướt qua người kia, tôi biết cậu ta sắp mất hết kiên nhẫn.

'' Khun Mew. Rốt cuộc anh biết được những gì?''

'' Biết được cậu tư của chính gia,... Black. '' Tôi nhàn nhạt nói. Black nhìn tôi với vẻ chấn động. Bây giờ cậu ta mới thật sự run rẩy, chứ không còn giả tạo như lúc nãy.

'' Tôi không hiểu Khun Mew có ý gì?'' Cậu ta nở nụ cười kiên định , nhưng đáy mắt lạnh đi vài phần.

Nhìn biểu cảm đó , tôi không kìm được bật cười lớn.

'' Để xem . Krit không phải người của cậu sao? Thật ra lúc đầu tôi chả có ấn tượng gì với cậu cả. Chỉ cảm thấy cậu hơi phiền phức , hơi dính lấy Gulf của tôi. '' Tôi bật lửa lên điếu thuốc , thoải mái đưa lên miệng.'' Không ngờ trong vô tình lại thấy cậu với Krit gặp mặt , tôi liền có chút tò mò. Suy nghĩ thật kĩ. Nếu cậu chỉ là con của một người làm, hà tất gì phải cử người của mình đến chỗ cậu hai của chính gia?''

Black vẫn yên lặng nghe tôi nói.

'' Tôi liền cho người điều tra, cậu từ nhỏ đã có mặt ở chính gia. Vậy thì liền loại trừ khả năng cậu là người ở tổ chức khác phái vô đây. Rốt cuộc là tham vọng nào, để cậu làm điều đó?''

Tôi cười nhẹ , lấy trong túi ra một tấm hình, để lên bàn đẩy nhẹ về phía cậu ta.

'' Xem xem, đứa trẻ trong hình này phải cậu hồi nhỏ không? Nó được xuất hiện trong phòng riêng của bác Kron.''

Bằng một thế lực nào đó, Tawan đã đột nhập vào phòng của lão Kron khi ông ta mở lòng từ bi, đi chùa với vệ sĩ thân cận. Tawan thừa biết hắn ta ngu dốt, nên đã chụp hét toàn bộ đồ vật có trong phòng , đưa cho Ken đem về cho tôi kiểm tra một lượt.

Lúc đầu tấm hình này, tôi không chút ấn tượng nào. Sau đó một hồi xem xét vô ích . Tôi lại cảm thấy có chút hiếu kỳ.

Chính gia có ba người con trai. Sao phòng chỉ có tấm ảnh của một đứa bé. Là Tankul, Kinn và Kim?

Tôi bắt đầu tìm nhưng ảnh thời ấu thơ của bọn họ. cuối cùng , đều không sai. Sau đó bắt gặp hành động của Black , tôi liền cược lớn một lần.

Nhìn gương mặt bắt đầu tái xanh dần sang trắng bệch của cậu ta, bản thân đã đoán trúng rồi.

Trên cổ đứa trẻ có một vết bớt nhỏ không dễ nhìn thấy, trên cổ Black cũng vậy.

'' Mew, mày muốn gì?'' Cậu ta nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm tôi. Trong mắt như có lực , quả nhiên điệu bộ yếu đuối trước kia đều giả tạo. Cũng chỉ có đứa trẻ ngốc kia của tôi mới dễ dàng tin vào vẻ mặt làm bộ làm tịch của kẻ này.

Dễ bị lừa như vậy, sau này phải giữ em kĩ một chút.

'' Đừng tức giận.'' Điếu thuốc đã tàn, làn khói liền quẩn quanh ngay miệng.'' Tại sao chúng ta không hợp tác? Tôi không bất ngờ gì với việc Bác Kron có thể giấu người giỏi như vậy. Nhưng tôi biết, cậu không chấp nhận điều đó.''

Tôi đứng dậy tiến lại phía cậu ta, mắt đối mắt , âm thanh vẫn đều đều. Tôi khiến cho ánh mắt kia không thể chạy trốn, chỉ có thể như bị thôi miên mà nhìn thẳng vào mắt tôi.

'' Nếu cậu muốn an phận , đã không tiếp cận những người kia rồi. Danh phận của cậu cậu không muốn lấy lại sao? Cậu không phải là con của người ở. Địa vị của cậu không khác gì ba người con trai của Bác Kron kia vậy.''

Đáy mắt cậu ta hiện lên tia căm phẫn và chán ghét, đôi tay lại không kìm được siết thành nắm đấm. Tôi biết con người này, không đơn thuần như những gì cậu ta hay thể hiện. Cũng có thể nói, so với tôi ở kiếp trước, cậu ta có rất nhiều điểm tương đồng.

'' Mẹ của cậu , có lẽ nhớ ánh sang ngoài kia.''

Qủa nhiên tôi đã đoán đúng. Khi nghe thấy câu nói đó, cậu ta liền kích động mở to mắt đứng bật dậy.

'' Làm sao mày biết... Chỗ đó không ai ngoài ông ta và tao biết cả.''

Trong vài lần đến chính gia , tôi đã trùng hợp thấy Black thường xuyên đi về hướng cám. Chính là hướng về căn phòng giam bí mật mà kiếp trước tôi đã từng đến. Tôi liền kêu ten Ken kia quan sát một tí, hắn để camera nhỏ trong túi áo, để tôi có thể dễ dàng đích thân quan sát. Cuối cùng vẫn là thấy bóng tối lấp ló ở đằng xa.

Tôi chính là cược. Cược lý do lão Kron giam giữ người phụ nữ kia. Ông ta có thể giấu bà ta thoát khỏi tầm mắt của loài người. Vậy thì không loại trừ khả năng ông ta ngụy trang cho chính đứa con của hai người bọn họ.

Tôi không rõ lão Kron nghĩ gì, chỉ là dù một chút manh mối nhỏ như sợi tơ mỏng , tôi cũng liều mình bám víu. Chỉ có như vậy , mới có khả năng thay đổi lại thế cục tồi tệ kia.

'' Hợp tác với người như tôi. Đối với cậu không có mất mát.'' Tôi lạnh lùng nói khẽ từng chữ.

_____________________________

chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mewgulf