Hồi 2 - Chương 17: Làm nhiệm vụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jin cực kì tức giận. Vậy mà Chaeyoung  dường như không hề sợ hãi, đôi mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào anh ta.

Sau một lúc lâu cô mới chậm rãi đứng dậy, hờ hững lên tiếng: "Em sẽ nghe theo lời anh, tiếp nhận nhiệm vụ này!"

Jin cắn chặt răng, hai tay siết chặt thành nắm đấm: "Chae, em là do một tay tôi nuôi nấng, trong lòng em nghĩ gì tôi đều biết rõ, em hận tôi, đúng chứ?"

Chaeyoung nhướn mắt, nhếch mép lên tiếng: "Em nói rồi, em sẽ không hận anh, nếu không có anh thì em đã không còn tồn tại trên thế giới này từ lâu rồi".

Jin nheo mắt lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô. Cô vừa mới tắm xong nên lúc này trông cô hệt như đóa hoa sen mới nở, vô cùng mỹ lệ.

- Nhưng mà... – Chaeyoung dừng lại một chút, hơi mất tự nhiên lên tiếng – Em muốn hai ngày nữa mới bắt đầu thực hiện nhiệm vụ này!

Từ lúc cô chào đời đến nay, đây là lần đầu tiên cô dám cò kè mặc cả nhiệm vụ với Niếp Ngân!

Jin nhíu mày lên tiếng: "Tôi muốn biết lý do!"

Chaeyoung nhìnmJin, lát sau than nhẹ một tiếng: "Anh thật sự muốn biết à?"

- Đúng, em chưa bao giờ nói như vậy với tôi cả! – Gương mặt anh tuấn của Jin thoáng qua nét lo lắng.

Chaeyoung cười nhạt, sau đó gật đầu nói: "Muốn biết lý do à? Vậy thì được, anh tự xem đi!"

Lời nói của cô cực kì cứng rắn, sau đó bàn tay nhỏ bé cởi từng cúc áo ra, khi tới ngực thì dừng lại...

- Chae, em... – Niếp Ngân kinh ngạc lên tiếng.

Chaeyoung không nói gì, từ từ kéo áo ngủ xuống để lộ ra chiếc cổ trắng mềm, xương quai xanh khêu gợi, nơi đầy đặn được che giấu hơn nửa đang phập phồng lên xuống...

Vậy mà trên làn da trắng như tuyết ấy lại xuất hiện cực kì nhiều đóa hoa mập mờ và nóng bỏng... Đây là những vết hôn khi Jimin kích tình đã lưu lại trên người cô!

Gương mặt Jin vốn đang hòa hoãn đột nhiên trở nên cực kì lạnh lẽo, gân xanh trên trán cũng vì tức giận mà nổi lên.

Cảm giác ghen tị chưa từng có như nổ tung trong lồng ngực anh ta.

Lúc này anh ta đã hiểu được lý do cô muốn hoãn thời gian lại, bởi vì căn cứ vào tình trạng của cô hiện tại thì căn bản không thể thực hiện nhiệm vụ được!

Chaeyoung nhìn thấy sự tức giận trong mắt Niếp Jin liền kéo áo ngủ lên, bên môi nở nụ cười trào phúng đầy lạnh lẽo: "Hài lòng rồi chứ?"

Jin nhìn Chaeyoung chằm chằm rồi nhẹ giọng nói: "Chae, đừng cố tình chọc giận tôi!"

Chaeyoung bước từng bước đến trước mặt Jin, ngẩng đầu nhìn anh ta: "Nếu em dám làm thế thì anh sẽ làm gì em?"

- Em... – Jin khẽ rùng mình, sau đó đặt tay lên vai cô, mạnh mẽ kìm cô lại.

- Người đàn ông tối qua là ai? – Anh ta lớn giọng hỏi.

Anh ta thừa nhận khi nhìn thấy những vết hôn chói mắt đó thì anh ta ghen tị đến mức muốn nổi điên lên. Những vết hôn đó như muốn tuyên cáo tất cả những chuyện kịch liệt tối qua, anh ta hận không thể ngay lập tức giết chết kẻ đó.

Chaeyoung nhíu mày lại, cất giọng nói: "Em cũng không biết đó là ai, thậm chí ngay cả mặt mũi anh ta cũng không nhìn thấy".

- Em không giết hắn? – Jin vừa nghe xong thì cơn giận dữ trong lòng lại càng tăng thêm.

- Sao em phải giết anh ta?

Chaeyoung giận quá hóa cười, hời hợt như tự giễu cợt bản thân mình.

Jin nắm chặt cằm Chaeyoung, gương mặt anh tuấn giờ đầy tức giận:

- Chae, em đã thay đổi!

Chaeyoung bị buộc phải nhìn vào đôi mắt anh ta, đôi mắt mà cô vẫn bao ngày chờ mong. Sau đó cô lẩm bẩm nói: "Em thay đổi cũng vì anh!"

Giọng nói của cô càng ngày càng nhỏ, hàng lông mi dài run rẩy, đôi môi đỏ hồng mấp máy như đang mời mọc Jin thưởng thức.

Đã nhiều năm như vậy, cô đã có thói quen ở lại bên cạnh anh, nhưng sao anh lại coi thường cô như vậy? Thậm chí chỉ vì nhiệm vụ mà đẩy cô vào trong lòng người đàn ông khác!

Jin nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Chaeyoung, lúc này gương mặt cô đầy bất lực khiến anh ta hơi hoảng hốt. Người con gái mình thích đang đứng ngay trước mặt đây, sao anh ta có thể không động lòng được chứ?

- Chae... xin lỗi!

Jin thả lòng tay đang nắm chặt cằm cô ra, đổi thành dịu dàng vuốt ve gương mặt cô. Giọng nói của anh ta cũng như đang lẩm bẩm, đáy mắt vụt qua tia thương tiếc.

Chaeyoung khẽ run lên, đôi môi cũng run rẩy, ngay cả trái tim cũng run theo!

Ngón tay thon dài của anh ta chạm vào bờ môi dịu dàng của cô, sau đó anh ta ôm chặt cô vào trong ngực. Jin cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi lạnh lẽo và run rẩy của Chaeyoung.

Chaeyoung hít sâu một hơi rồi đột nhiên mở to hai mắt...

Jin như đang mất khống chế, ôm chặt cô vào lòng. Lúc đầu nụ hôn của anh ta chỉ là lướt qua nhưng dường như càng về sau lại càng thêm mãnh liệt, thăm dò sâu vào bên trong, nụ hôn ngày càng trở nên ướt át...

Hơi thở của anh ta phả vào mặt cô, quanh quẩn bên đôi môi cô, rơi vào vành tai mẫn cảm của cô...

- Jin... – Cả người Chaeyoung cứng đờ, cô dần dần trở nên mê muội, đôi môi mỏng hé mở gọi tên anh ta.

Giọng nói của cô như đang thì thầm khiến Jin chợt tỉnh lại. Anh ta buông tay, đẩy cô ra xa, còn lồng ngực thì thở phập phồng lên xuống...

Anh ta đã đánh giá thấp năng lực ảnh hưởng của cô gái này với mình. Anh ta cho rằng mình có thể khống chế tình cảm trong lòng, nhưng...

Vừa rồi anh ta đã làm gì?

Jin lộ rõ sự ảo não và tức giận mất khống chế trên gương mặt...

Chaeyoung ngã nhào xuống đất. Cô cũng biết nhất định sẽ như vậy...

Jin lại gần cửa sổ, từ trên cao nhìn xuống khung cảnh bên ngoài. Anh ta đang cố gắng điều chỉnh dục vọng vừa mới bộc phát và tâm trạng đang rối loạn của mình.

Căn phòng hoàn toàn yên ắng, chỉ có thể nghe thấy tiếng tích tắc của đồng hồ!

Qua một lúc lâu sau, Jin quay người lại, lúc này anh ta đã khôi phục lại sự bình tĩnh và phong thái nhẹ nhàng như trước.

- Đây là thông tin về Crow. Gã có sở thích là muốn chinh phục phụ nữ. Cô gái này là Phỉ Tô, con gái của giáo phụ William thuộc gia tộc Kenny của Mafia Italy. Hai ngày nữa chính là ngày sinh nhật Phỉ Tô, lúc đó Crow cũng sẽ bay đến Italy. Dáng người của em và Phỉ Tô hao hao giống nhau nên lúc đó em sẽ giả dạng cô ta, tìm cơ hội giết chết gã.

Jin nói xong liền đưa tập tài liệu cho Chaeyoung.

Chaeyoung hờ hững nhận tài liệu, đưa mắt nhìn bức ảnh trong đó. Đó là một người đàn ông Mỹ cường tráng, đôi mắt màu xanh lam của gã trông rất sắc bén.

Cô chưa bao giờ hỏi động cơ giết người của Jin, đây là thói quen từ khi còn nhỏ.

- Chae, chúc em may mắn! – Jin đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của cô.

Sau đó anh ta rời tầm mắt, không quay đầu mà đi thẳng ra bên ngoài!

Khi bóng dáng của Jin hoàn toàn biến mất thì Chaeyoung như mất hết sức lực, ngã xuống sofa...

Vừa rồi Jin hôn cô sao? Nhưng Chaeyoung lại nghĩ đến nụ hôn bá đạo của người đàn ông xa lạ ngày hôm qua...

———————————————————

Sorry các tình yêu của tui nha 🥺 lâu quá ròi tui mới ra thêm chap mới, phải để các tình yêu đợi lâu. Chúc các tình yêu một ngày tốt lành❤️

✨ Tui sẽ cố gắng ra chap mới đều đặn hơn ✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro