CHAP 22 : Chuyến tàu trở khách ba năm về trước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Quên mất còn có người giám sát và điều khiển chuyện này.

Hắn hạ mắt nhìn xuống người con gái trước mặt, khóe môi cô cong lên thành hình vòng cung, nụ cười mang đậm sự cay đắng, ngực hắn bỗng nhiên cảm thấy không thoải mái.

Đi theo hắn khiến cho cô cảm thấy khó chịu đến như vậy sao?

“Đi, không để cho phòng an ninh nhìn thấy, chúng ta cứ đi thôi!”

Suga liều lĩnh mà nói đại một câu, lại cúi đầu hôn môi của cô.

Lần này, Momo lại không hề giãy giụa, cô nhất định phải luôn khắc ghi trong lòng, giữa hai người bọn họ chỉ có cái hợp đồng đáng hổ thẹn này mà thôi.Suga càng hôn càng sâu, một đường hôn xuống xương quai xanh của cô, đem cô bế lên, đi ra khỏi thang máy.

Lần này, hắn bế cô theo kiểu công chúa.

Hắn bế cô thẳng tới căn phòng hắn mới đặt, đêm nay còn rất dài, hắn không gấp, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến.

Phòng tổng thống, rộng 650 mét vuông, mọi thứ đều xa hoa lộng lẫy.

Lúc này, ánh mặt trời chiếu sáng cả phương Đông, Momo tỉnh giấc, thấy mình đang nằm giữa chiếc giường tròn thật lớn, thế nhưng từng hơi thở đều cảm thấy khó khăn, tất cả đều là do Suga đang đè lên người cô.

Đêm nay, cô cơ bản là ngủ không ngon, lúc nào cũng nửa tỉnh nửa mê.

Một lúc sau, Suga ôm cô chặt đến mức cô không thở được, lúc này, cô lại mơ mơ màng màng mà nghĩ đến cái bóng lưng vừa biến mất trên hành lang, chắc có lẽ không phải là ảo giác đâu a.

Cô quay đầu, nhìn về phía cửa sổ phía trước.

Bên ngoài, trời đã sáng. 

Môm ngồi lên giường, Suga đem cô ôm vào lòng, bá đạo đem cô trở thành một cái ôm gối, tay chân đều bị giữ chặt, làm cho cô không thể tự do hoạt động.

Người đàn ông này có tướng ngủ khiến cô thật sự bái phục.

Momo mở tay hắn ra, nhưng Suga không chút hề hấn, vẫn là ôm cô thật chặt.

Chỉ chốc lát sau, Momo mệt mỏi thở hồng hộc, bắt đầu dùng sức đẩy hắn ra.

“Làm gì sao?”

Bị đánh thức, Suga từ từ mở hai mắt, lông mày bắt đầu nhíu lại, khuôn mặt tuấn tú lại hiện vẻ không vui.

“Đi WC.” Cô tìm một cái lý do, không muốn chọc giận hắn.

“Nước tiểu thật nhiều. Cả đêm đi tận mấy lần.”

Suga lúc này mới buông cô ra, nằm thoải mái trên nệm êm tiếp tục ngủ.

“......”

Momo xem hắn lại ngủ tiếp thì thở nhẹ một hơi, vén chăn lên xuống giường, nhẹ chân nhẹ tay mà đi ra khỏi phòng.

Đẩy ra chiếc khóa cửa được thiếu kế tinh tế một cách nhẹ nhàng Momo vừa đi ra khỏi đi liền thấy trên mặt đất rơi đầy quần áo, là quần áo rách rơi khắp nền nhà là quần áo của cô cùng Suga.

Tối hôm qua, cô là bị Suga hôn sâu từ cửa, hai người cùng nhau uốn éo.

Đến giường ngủ , trên người cô đã không một vật che thân.

Không thèm nghĩ nữa chuyện của tối hôm qua điên cuồng, Momo nhặt quần áo của mình trên đất mặc vào, ngẩng đầu lên, chứng kiến trước mắt một cảnh tượng khó tin.

Tối hôm qua, cô không có nhìn kỹ căn nhà này.

Không giống căn biệt thự phồn hoa theo kiểu cách phương Tây của Suga, tại đây lắp đặt rất nhiều thiết bị hiện đại, nhỏ hơn nhiều nhưng không mất quý khí, dùng màu vàng cùng màu trắng làm chủ đảo, dùng theo thủy tinh trang trí cho không gian thêm chan hòa.

Phòng thật lớn.

Chỗ này khu nhà cấp cao, Momo nhìn một lúc, bỗng nhiên có chút hiểu tại sao có nhiều nữ nhân muốn theo Cung Âu như vậy.

Hắn chỉ cần động động ngón tay, là toàn bộ khu nhà cao cấp nhất ở Châu Á đều là của hắn , kinh tế như thế hấp dẫn bao nhiêu người có thể không động tâm đây?

Lúc tiểu niệm ở đâu bên cạnh vòng vo hai vòng mới tìm được đại môn ở đâu, nàng mặc đóng giày, một mở ra môn chỉ thấy Jin cùng một đám bảo tiêu và Namjoo tựa như đứng ở bên ngoài.

“Hirai tiểu thư, dậy thật sớm.” Jin mỉm cười với cô.

Sáng sớm đã canh ở cửa ra vào, không cần ngủ sao?

“Sớm.”

Momo cúi đầu, nhàn nhạt mà nói một tiếng.

“Hirai tiểu thư là muốn đi ra ngoài ư?” Jin hỏi.

“Ah, ta là phải đi về lấy đồ đạc của mình.” Momo nói ra.

Trên thực tế cô là muốn thừa dịp Suga ngủ, nhanh về tắm rửa thay quần áo sạch sẽ, hít thở không khí tự do.

“Nguyên nhân là như vậy.” Jin tránh sang bên cạnh “Momo trước khi về ở đây tôi đã tới chỗ cô thuê phòng, lấy tất cả đồ ở bên trong đó, cô kiểm tra một chút, nhìn xem có bỏ sót thứ gì hay không.”

“......”

Momo ngây người, ra bên ngoài xem xét, chỉ thấy trên hành lang bày biện mười mấy thùng giấy lớn.

Được rồi, toàn bộ đồ của cô tất cả đều đưa đến.

Phòng cũng dọn dẹp hết rồi không để cho cô động tay động chân, cô còn có thể nói cái gì nha?

Momo cười khổ một tiếng, “Chuyển vào đi, tôi kiểm tra nhanh một phát.”

Bảo vệ lập tức đem thùng giấy đi vào, rưng bày từng thùng từng thùng một ở phòng khách, Thời Tiểu Niệm quỳ gối dưới đất kiểm tra, Jin đứng một bên, “Hirai tiểu thư, bên này cần bao nhiêu người hầu?”

“Không muốn, tôi không thói quen cần người hầu” Momo lập tức cự tuyệt, vén tóc dài ra sau tai.

“Có thể cho một người đến quét dọn, căn nhà to như thế một mình cô có phải rất mệt mỏi không a?” Jin thiện ý mà nhắc nhở.

Momo ngẩng đầu lên nhìn khắp bốn phía một vòng, đúng vậy, nơi này xác định to đến kinh khủng, một mình cô quét dọn thật sự là rất mệt.

“Tôi đây tìm hai cái nhân viên làm thêm giờ.” Momo nói ra.

“Tôi có thể bảo người đến giúp cô.”

“Kim quản gia.” Momo cầm ra bản phê duyệt vẻ mặt thành thật mà nói, “Tuy đây là Suga dùng tiền mua nhà, nhưng ta đã ở chỗ này, hy vọng có thể tự do quyết định.”

“Tốt, Hirai tiểu thư.”

Jin không có dị nghị, nhìn Momo sửa sang lại.

Thiếu gia ánh mắt ngoan độc, Momo bình thản nhìn, thanh thuần ngoan ngoãn, nhưng thực chất bên trong thật sự là mang theo chút ít phản nghịch, ưa thích tự do, đối với trói buộc cô thực sự rất khó chịu.

“Cám ơn.”

Momo cười cười, nghĩ thầm, cái nhà trọ này cũng không quá đáng, là ở tạm mà thôi, đợi cô tìm được chứng cớ chứng minh trong sạch của mình, cô sẽ rời đi.

Nói đến đây cái.

Momo từ trên mặt đất đứng lên, ôm tập giấy hỏi Jin, “Kim quản gia, tôi muốn muốn hỏi anh một chút về sự tình ba năm trước, cái việc tôi bò lên giường Suga.”

Cô không thể đi bệnh viện kiểm tra, cũng chỉ có thể đem sự tình lúc trước tra ra manh mối.

“Hirai tiểu thư vẫn là muốn chứng minh trong sạch của mình.” Jin mỉm cười, nói, “Vậy cô hỏi đi.”

“Ba năm trước đây, đến tột cùng là sự việc như thế nào?”

Momo hỏi.

Phong Đức trầm mặc một lát, nói, “Kỳ thật sự tình cụ thật tôi cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết là ngày đó, thiếu gia tham gia một tiệc tối của các nhân vật nổi tiếng, tại một chiếc tàu biển tên 'Run' chở khách chạy ra ngoài biển.”

“Run?” Thời Tiểu Niệm sửng sốt.

“Hirai tiểu thư có nhớ ra sao?”

“Có.” Momo gật đầu, ôm chặt tập giấy trong tay, “Lúc ấy tôi cùng bạn đại học đi nhận lời mời làm nhân viên phục vụ trên tàu biển, tiệc tối cùng những người thượng lưu, làm suốt ba ngày.”

Việc làm ban ngày mà lương 200000 won  (*) công việc béo bở, cô rất có ấn tượng.

(*) 200 000 won = 4 000 000 VND

Chính là vào lễ mừng năm mới, cô vội vội vàng vàng quay trở lại đi một chuyến tàu biển chở khách định kỳ để về với ông bà.

“Hirai tiểu thư cô cuối cùng cũng nghĩ ra.” Jin chứng kiến hy vọng, vội vàng tiếp tục nói, “Là liên tiếp ba ngày, ngày đầu tiên thiếu gia đã bị hạ dược, cũng không biết tại sao, đêm đó, có một người phụ nữ đi vào gian phòng của thiếu gia, sau đó liền ...”

Sau đó liền XXOO chứ sao.

Momo gật đầu, ý bảo hắn nói tiếp.

“Thiếu gia nổi trận lôi đình, kiểm tra tàu biển, cuối cùng là tra ra được là Hirai tiểu thư người.” Jin nói ra:“ Lúc ấy, thiếu gia chỉ là đối với cô trừng phạt một chút, liền không truy cứu thêm nữa.”

Nếu như không phải về sau tra được cô có khả năng sẽ mang thai, thiếu gia cũng sẽ không gặp lại cô.

“Trừng phạt một chút?” Momo kinh ngạc, đột nhiên nhớ lại thời gian còn học đại học, có cái gì mà tuyến chính chuỗi đến cùng một chỗ.

“Vâng”

“Vì vậy khi tôi học đại học, bị ghi chép một lần cái gì mà lỗi nặng có quan hệ nam nữ bất chính là do các người làm?” Cô nghĩ tới.

“......”

Jin dự tính.

“Có lầm hay không, toàn bộ trường học truyền được những thông tin, nói ta cùng không biết bao nhiêu đàn ông lên giường, chuyên môn tìm đàn ông đã có vợ, mỗi người giáo viên ác ý cho tôi không đạt tiêu chuẩn, làm hại tôi đều không có thể đường đường chính chính mà tốt nghiệp!”

Nghĩ tới việc này, Momo tức muốn điên rồi.

Đó là quãng thời gian cô sống mười phần u ám, chung quanh tất cả đều là lời đồn đãi những chuyện vô căn cứ, cô khi đó chết cũng đều không hiểu là ai tại hại mình, thì ra là Suga!!

Người đàn ông xấu xa này vậy mà tại ba năm trước đây từng hủy diệt cô một lần!

“Dám hạ dược với tôi thì cô chính là người đầu tiên, trừng phạt như vậy là nhẹ cho cô rồi.”

Một âm thanh lười biếng từ phía sau cô vang lên.

Là Suga.

Jin cung kính mà cúi đầu xuống.

Momo vừa muốn quay người đã bị Suga theo sau ôm lấy, hắn mặc áo tắm, trên người toả ra mùi nam tính, cây hương trầm, cúi đầu xuống chôn ở cổ của cô, dùng sức mà hô hấp, hết sức ám muội.

Sớm biết cô để lại cho hắn hứng thú như vậy, ba năm trước nên đem cô bắt trở lại.

Suga há mồm, cắn trên cái cổ trắng nõn của cô một cái.

“Híz-khà-zzz ——”

Lúc Momo bị cắn đau, theo phản xạ có điều kiện mà thò tay che cái cô lại ̉, Cung Âu lại gặm phải ngón tay của nàng, không nhẹ và cũng không để ý đến vị trí cắn.

Thật sự là Chó Điên.

Cô bị cắn đến ngón tay run rẩy.

Suga khẽ cười một tiếng, “Ngón tay của cô thật đúng là quá mẫn cảm“.

Cắn một phát liền run rẩy.

“...”

Tên đại sắc lang này, không có thấy quản gia còn ở nơi này sao.

Lúc Momo xoay người, đối mặt với hắn, một tay còn ôm lấy bản phê duyệt nghiêm mặt nói: “Min tiên sinh, tôi hiện tại đã hiểu rõ từ đầu đến cuối sự kiện của ba năm trước, tất nhiên muốn cùng anh nói rõ ràng”

Suga nhìn chằm chằm vào cô, nhếch đôi môi mỏng, ánh mắt của hắn thâm trầm, làm cho người khác đoán không ra hắn muốn gì.

Sau nửa ngày, Suga lười biếng mà đi về hướng sofa ngồi xuống, từ từ nhích lại gần, giọng nói trầm thấp gợi cảm, “Nói.”

Nghe vậy, Momo vội vàng buông bản phê duyệt xuống, đi đến trước mặt Suga nói ra ,“Ba năm trước đây, tôi đích thật là tại ba cáp tàu biển chở khách chạy đi kỳ thượng, nhưng tôi thề, chưa bao giờ cho người hạ dược anh, càng không bò lên giường của anh.”

Nghe vậy, Suga cười lạnh một tiếng,“ Nếu như cô chính là muốn nói nhảm, giảng giải những thứ này cho tôi, tôi liền đem cái kia đình chỉ.”

Hắn tin kết quả chính mình tự điều tra , không tin lời cô nói.

“Tôi nói là sự thật.” Momo có chút lo lắng mà nói: “Cái loại này nhân vật nổi tiếng ở tiệc vào buổi tối thường có giám sát và điều khiển, tra thoáng qua một chút sẽ biết.”

Suga lại là một tiếng cười lạnh.

“Hirai tiểu thư.” Jin đứng ở một bên giải thích: “Ngày đó tiệc tối hầu hết là những nhân vật lớn rất khó lường, tuy là yến hội, nhưng là có rất nhiều chu yện quan trọng phải bàn bạc...... Bởi vậy, đêm đó là không cần thiết có giám sát và điều khiển, mà dùng vệ sĩ của chính mình .”

Không có giám sát và điều khiển.

Momo đứng ở nơi đó, đột nhiên nhớ tới ngay lúc đó hxác thực nhận lời mời tiệc cùng các cô nói, không thể mang điện thoại và bất luận đồ điện tử, thiết bị lên tàu biển chở khách chạy định kỳ, phòng ngừa chụp ảnh trộm.

Cũng là nói, căn bản không có người ghi chép lại cái kia ba ngày sự tình.

“Còn có cái gì cứ nói?”

Suga nhìn về phía Momo, con mắt màu đen rất sâu, ẩn ẩn bên trong có chút không vui.

Cô như thế vội vã chứng minh trong sạch của mình, muốn rời khỏi bên cạnh hắn?

“Cái kia...... Vậy các người cũng không thể một mực chắc chắn là tôi hạ dược, đêm hôm đó tàu biển chở khách chạy định kỳ nhiều người như vậy.” Momo chất vấn.

“Hirai tiểu thư, chúng ta là trải qua điều tra bảo mật nhất, mới có thể xác định là cô, điểm này không cần hoài nghi.”

Jin ở bên cạnh nói .

____________________________________

~ Lời tác giả ~

- Xin lỗi vì hqua k đăng truyện nên bh ms đăng TT hqua mải đi chơi quá nên quên luôn =))) xl nhaa ~~
- Chap 20 mình có thông báo vs các cậu là mình sẽ viết oneshort tặng các bạn >< trong phần comment mình ghi ngày e nó xuất bản là 25/07 -.- xl mình ghi nhầm là 25/08 ... vậy là hôm nay e nó xuất bản r mong m.n ủng hộ =]]]]

____________________________________

End Chap .....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro