...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khí trời về đông của Đại Hàn trông rất lạnh, người người trên đường chậm rãi lướt qua nhau. Người có đôi có cặp, còn người cô đơn thì vẫn hạnh phúc bên chiếc khăn quàng cổ và ly cà phê nóng mua
bên đường
Thật may mắn là SeokJin thuộc tuýp người đầu, cậu hiện tại đang đứng một mình trước một rạp chiếu phim. Một người một bóng chưa hẳn đã cô đơn , cậu có người yêu mà, chỉ là anh ấy chưa đến thôi.
Từng cặp từng cặp vui vẻ đi vào cổng cũng không thể nào không để mắt đến tới mỹ thiếu niên đang đứng một mình bên cây thông lớn trước rạp. Thân thể nhỏ bé có phần khả ái, dưới cái gió lạnh đầu mùa trông sao thật bơ vơ đáng thương nhưng mà nơi đôi mắt nhỏ bé kia lại ánh lên muôn phần hạnh phúc. Nghĩ sao cũng biết, cậu thiếu niên này đang chờ người yêu đi.
Nếu mà được thiên thần xinh đẹp như vậy đứng chờ thì chắc chắn người kia diện mạo trên toàn phần cũng không phải dạng tầm thường
Đúng vậy . Người yêu cậu là một nam nhân vô cùng anh tuấn . Diện mạo cao lớn, gương mặt tuyệt hảo không thể chê vào đâu được . Và hiện tại đã đứng trước mặt cậu rồi. Trời thì lạnh cắt da mà trên mái tóc lại lất phất mồ hôi , chắc do sợ trễ hẹn mà chạy vội đến đây.
"Em chờ có lâu không?"
"Đồ ngốc!Em có chờ lâu cũng không ai bắt anh chạy nhanh vậy."
SeokJin hờn dỗi mắng nhưng tay thì luồn vào túi áo lấy ra một chiếc khăn nhỏ, chậm rãi nhẹ nhàng khiễng chân lên lau mồ hôi cho nam nhân cao cao vẫn còn cuống cuồng giải thích.
"Tại chỗ làm anh đông khách quá cho nên... "
"Joonnie thật là... Em đâu có trách anh... "
Kim Namjoon nghe thấy lại mỉm cười, người yêu bé nhỏ của anh luôn luôn hiểu chuyện như vậy. Nhưng mà nếu cậu không trách thì anh cũng tự trách bản thân mình, nếu có thể làm việc nhanh hơn một chút thì đã không để cậu một mình chịu lạnh chờ anh như vậy.
"Thôi chúng ta vào đi."
SeokJin vui vẻ nắm lấy tay NamJoon kéo nhanh vào bên trong rạp chiếu phim. Hiếm lắm mới rủ được anh đi chơi, đương nhiên hôm nay phải tận dụng khoản thời gian ấm áp này thật tốt.
"Đi từ từ kẻo té bây giờ, Jinnie. "
NamJoon cười bất lực dặn dò còn chân thì bước thật nhanh kẻo để SeokJin té thật thì khổ. Bên ngoài anh vô cùng phấn khởi nhưng trong lòng có chút âu lo, không biết số tiền khi nãy ứng với ông chủ tiệm ăn nhanh có đủ để trả chi phí đi chơi hôm nay không nữa.
Cả hai đứng trước quầy bán vé, bên trên là hai màn hình lớn giới thiệu từng bộ phim cũng như thời gian chiếu như thế nào.
"Mình xem phim gì anh?"
SeokJin ôm lấy một bên cánh tay rắn chắc của NamJoon, mái đầu vàng vàng khẽ dựa vào vai anh, nét miệng cong cong, mắt thì chuyên chú đảo quanh màn hình.
"Tùy em chọn vậy.. "
Anh yêu chiều nhéo nhẹ chóp mũi cao cao của cậu . Nhìn sao cũng thấy dễ thương quá thể.
Phân vân một hồi SeokJin cũng chọn được một bộ phim, suất phim này gần một tiếng nữa mới chiếu, vậy là vẫn còn thời gian kéo anh đi ăn, bởi vì cậu biết kết thúc xong công việc anh liền chạy ngay tới đây, hẳn là chưa ăn gì.
Mua vé xong xuôi, SeokJin kéo NamJoon đến quầy ăn . Nhanh chóng chọn vài món , đa phần là mấy món SeokJin thích ăn, dường như NamJoon không hề chọn món nào cho riêng mình.
"Khi nãy là anh trả tiền vé rồi, giờ đến lượt em trả nhé. "
Ngồi chiếc bàn hơi xa chờ thức ăn, SeokJin cũng không ngần ngại nói ra vấn đề này, vì cậu biết anh kiếm tiền rất khổ, vừa trả tiền nhà lại còn  phải lo cho học phí, cho nên không thể để anh trả hết như vậy được.
"Em là khi dễ anh không có tiền?"
Thấy ánh mắt người đối diện vô cùng nghiêm túc, SeokJin nhất thời không biết phải làm sao, chỉ bẽn lẽn cúi đầu nhìn mũi giày.
"Em không có ý đó mà.. Vì thế đừng có giận em được không?"
Nhìn thái độ này của SeokJin, NamJoon không kìm nén được mà bật cười thành tiếng, tay cũng vươn tới xoa xoa mái tóc mềm mượt của cậu. Người yêu của anh quả nhiên dễ bị lừa thật a.
"Anh chỉ đùa một chút thôi mà. Jinnie đúng là đại ngốc... "
"Anh... Quá đáng lắm đó."
SeokJin trề môi phụng phịu đẩy tay NamJoon ra. Người đâu mà kì cục, biết người ta dễ tin mà cứ chọc hoài, làm cậu khi nãy lo lắng muốn chết.
"Nhưng mà cứ cứ để anh trả tiền,hôm nay là anh mới lãnh lương nha... "
Nếu NamJoon đã cương quyết thì SeokJin có cố chấp cũng không cản được, chỉ có thể gật đầu chấp thuận. Nhưng mà anh nói dối cũng quá tệ đi, ai đời lại đi phát lương giữa tháng bao giờ.
"À em vào nhà vệ sinh chút... Anh ở đây không được nhòm ngó cô nào xinh đẹp đâu đó. "
NamJoon chống cằm gật đầu cười cười, lòng lại nghĩ SeokJin thật trẻ con quá đi mất.
"Em yên tâm. Vốn dĩ ở đây không có ai đẹp hơn em. "
Lời nói vừa thốt ra lập tức làm những cô gái ngồi ở các bàn xung quanh đều giật nảy người, mặt ai ai cũng (ứ ừ ư.. Các cậu tự hiểu nha.)Họ biết người yêu của anh tuyệt mĩ rồi nhưng anh chàng đẹp trai à đừng có mà thẳng thắn như thế, con t(r)ym bé nhỏ của họ sẽ tổn thương đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro