CHƯƠNG 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này anh của e bị lên cơn cứ lên Wattapad của e đăng tin nhắn bậy bạ e đã xóa hết tn rồi, mong m.n thông cảm! xin lỗi 😥😭

_____________________________

Cửa phòng ngủ lặng lẽ đóng lại, Jungkook cuộn mình trong chăn bông, nước mắt tuôn ra ào ào. Là mình thật sự liên lụy đến ba sao? Bởi vì mình, nên ba mới không thể kết hôn. . . . . .

Cậu chưa bao giờ hỏi vì sao ba mình lại trẻ tuổi hơn người khác, cũng không hỏi ngày đó ba và mẹ mình là có chuyện gì xảy ra. Trước đây cũng từng nhắc tới nhưng đã quên mất lúc đó cha đã trả lời như thế nào, về sau, cảm thấy ba có mình là đã đủ rồi. Cậu yêu ba, ba cũng thương cậu, ba có cậu rồi sẽ hạnh phúc. Bản thân ở bên ba, làm nũng với ba, ba chưa bao giờ tức giận, lúc nào cũng mỉm cười cưng chiều với mình. Nhưng chính cậu lại hại ba không thể đi tìm kiếm hạnh phúc của riêng mình, không cho ba có bạn gái, nhìn ba cùng nữ giới tiếp xúc liền giận giữ, đánh ba, mắng ba, cắn ba. . . . . . Dù cậu có làm gì thì ba cũng không giận.

“Mình thật sự xấu xa.” Jungkook dúi đầu vào chăn. Nhưng mà, mình thật sự chịu không nổi việc chia sẻ cha với người khác, tưởng tượng đến cảnh hắn ôm lấy người khác đi ngủ, mỉm cười âu yếm với người khác, Jungkook liền cảm thấy bản thân như muốn nổi điên, hận không thể đập tan tất thảy mọi thứ trên đời. “Mình bị làm sao vậy. . . . . .” Jungkook hung hăng cắn góc chăn, lặng lẽ khóc, thân thể lại bắt đầu run rẩy, cậu cố sức khống chế chính mình.

“Bảo bối, con, con sao thế?” Taehyung tiễn chú Yoongi xong trở lại phòng ngủ, vừa vào cửa liền phát hiện Jungkook có điểm kì lạ, cậu vùi sâu vào chăn, càng không ngừng phát run.

“Ngô. . . . . .” Jungkook cảm thấy khó thở, không ngừng lau nước mắt, cậu muốn ba ôm cậu, hôn môi cậu, dịu dàng dỗ dành cậu. Nhưng cậu không muốn lại tiếp tục trói buộc ba, nên liều mạng khổ sở khống chế chính mình.

“Jungkook! Cục cưng, ba ở đây, ba sẽ không rời xa con!” Taehyung đoán được Jungkook nghe thấy mình và chú Yoongi nói chuyện, vội vàng an ủi cậu.

“Không thể, không cần!” Jungkook rốt cục mất đi khống chế, cậu chồm đến ôm lấy Taehyung, cái đầu nhỏ đặt trên vai Taehyung liều mạng hít thở, đó là mùi hương của ba, chỉ có mình mới được ngửi thôi.

“Jungkook, nghe ba nói, hít thở đều nào!” Taehyung ôm lấy thân thể trần trụi của Jungkook, vuốt ve trước ngực để cậu dễ thở: “Nào, làm theo ba, hít vào —— thở ra ——”

Trong trạng thái mơ hồ, Jungkook chậm rãi điều chỉnh hô hấp theo lời Taehyung. Đột nhiên, giống như nghĩ ra điều gì, cậu đẩy mạnh Taehyung ra: “Đi! Đi xem mắt đi, đi a!”

“Không, Jungkook, con nghe ba giải thích!” Taehyung tưởng Jungkook lại giận dỗi, vội vàng muốn nói cho cậu hiểu.

“Đi! Đi a!” Jungkook giống như phát điên quẫy đạp tứ tung, Taehyung không giữ được cậu, sốt ruột đến độ mắt đã đỏ lên.

“Đi! ! !” Jungkook khàn giọng quát to, với lấy cây đèn ngủ ở đầu giường hung hăng ném xuống đất vỡ nát.

“Được, được được, Kookie con bình tĩnh một chút, ba đi đây, đi ngay đây.” Taehyung sợ nếu còn tiếp tục nữa Jungkook sẽ bị thương mất, đành phải nghe theo cậu, chậm rãi lùi ra sau.

“Đi a!” Jungkook khóc kêu.

Taehyung châm rãi chậm rãi lùi đến cửa phòng ngủ, đến cửa ra vào nhà, Jungkook cũng chạy theo đến cửa phòng ngủ, thét chói tai đuổi hắn đi. Taehyung chậm rãi lùi lại, Jungkook từng bước ép sát, đã đến gần cửa rồi, Taehyung tiến thoái lưỡng nan, đối mặt với Jungkook kích động như vậy, đành phải ra khỏi cửa phòng. . .

“Kim Taehyung!” Jungkook lại thét lên một tiếng thê lương, chồm đến gắt gao ôm lấy Taehyung.

“Jungkook bé ngoan, con rốt cuộc là làm sao vậy.” Taehyung đem Jungkook đã vô lực ôm vào lòng, đau lòng đến rơi lệ.

“Ba. . . . . .” Jungkook nước mắt lưng tròng, nâng mặt Taehyung lên, kiễng chân hôn đi nước mắt của hắn: “Ba cũng cần hạnh phúc, Jungkook là kẻ xấu. . . . . .” Nói xong câu được câu mất khiến Taehyung không hiểu được, Jungkook hôn lên môi Namjoon.

Ôm lấy thân thể trần như nhộng của Jungkook, Taehyung đột nhiên sinh ra một loại xúc cảm kì quái, lửa nóng dâng lên toàn thân. Trong giây lát hắn hàm trụ bờ môi Taehyung, dục niệm mạnh mẽ nổi lên. Đây không phải đơn thuần là thân mật trong sáng giữa ba con, mà đã biến thành một loại ham muốn. Hắn tham lam mút vào đôi môi Jungkook, khai mở răng nanh cậu, đầu lưỡi linh hoạt luồn vào, hút lấy nước bọt trong miệng cậu. . . . . .

“Ưm. . . . . .” Jungkook câu lấy cổ Taehyung hô hấp dần dần rối loạn, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ ư ư a a.

Dứt khoát đem Jungkook đặt lên sô pha trong phòng khách, hôn dọc theo bờ môi xuống đến gáy cậu, rồi đến hầu kết, đến xương quai xanh, đến trước ngực, đến bụng. . . . . . Nghiến răng nghiến lợi hôn môi, lưu lại một đường dấu vết xanh nhợt nhạt. . . . . .

“Ưm —— a!” Jungkook không biết ba đang làm cái gì, cậu chỉ biết là cậu bị ba cắn xé, mà những cái cắn xé này làm cho huyết mạch cậu sôi trào, thoải mái cực kỳ.

Bỗng nhiên, môi Taehyung đụng tới dục vọng ngây ngô đang dần dần ngẩng đầu của Jungkook, chợt tỉnh táo lại.

Mình rốt cuộc đang làm cái gì? Mình đã làm cái gì? Nó là con mình, thế mà mình lại. . . . . . Taehyung hăng tự tát mình hai cái, lần đầu tiên, hắn bỏ lại Jungkook còn đang nửa tỉnh nửa mê, lao ra khỏi cửa mà chạy. . . . . .

Trong phòng khách nhà Beakhyun, Taehyung hai tay ôm đầu ngồi vùi mình trong sô pha, Chanyeol ngồi bên cạnh cau mày, Beakhyun mang thai ngồi ở đối diện.

Các vị không cần hoài nghi hai mắt của mình, các người tuyệt đối không có nhìn lầm —— Beakhyun, thực sự đã  mang thai.

Hết chương 15

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro