Chap 1:hắc lang gặp bạch thỏ 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dịch Dương Thiên Tỉ sửa sang lại mái tóc,quần jean trắng,đồng màu với làn da càng tôn lên da dẻ trắng noãn trong suốt.

Đứng trước cổng vào công ty Vương Ba,công ty chế tác game lớn nhất cả nuớc hiện nay.

Thiên Tỉ ngước nhìn toà thị chính to lớn khiến suýt ngã rạp vì choáng ngợp.
Cao gì mà cao thế?

Một...hai... mười một...hai mươi...hai mươi lăm

Ôi những 25 tầng.một công ty có cần lớn như vậy không? Địa điểm mà công ty đặt tại cũng là nơi thiên địa nhân hòa.hẳn không biết tiêu phí bao nhiêu a.

Không hổ danh là Vương Ba đại boss.

Hôm nay Dịch Dương Thiên Tỉ có cuộc phỏng vấn ở đây,nơi mà ước mơ của cậu đặt tại.

Là một sinh viên vừa tốt nghiệp ngành kĩ thuật thiết kế của trường đại học Công nghệ T,tất nhiên nơi đây sẽ là ước mơ của bất cứ ai học ngành này.

Xiết nhẹ quai xách balo,cái miệng nhỏ nhắn chu ra,thở một hơi sâu lấy bình tĩnh!

Ok.vào thôi!
%%%%&*****

Trên hành lang cao cấp lát toàn gạch sứ cao cấp,sáng bóng đến có thể soi guơng vào đó.

Thiên Tỉ tay xiết balo nhìn quanh ngó dọc ! Công ty gì mà lớn vậy? Thế có phải là hại cậu không ?

Cậu lạc đường rồi!

Trong điện thoại gọi phỏng vấn nói là tầng cao nhất,rốt cuộc là phòng nào mới đuợc chứ.

Thiên Tỉ đành bấm bụng đi vòng quanh tầng cao nhất tòa thị chính với suy nghĩ: phòng  phỏng vấn thì phải có nhiều người chờ ở ngoài phỏng vấn.

5'...
10'...
15'....

Huhu... đã đi mấy vòng rồi,nhưng là vẫn không thấy phòng nào nhiều người a~.

Chẳng lẽ cậu nhầm?

Không thể nào!
......
_Hôm nay phỏng vấn nhiều người nhỉ?

Nhân viên A nói với nhân viên B . dù khỏang cách không ngắn nhưng hai chữ "phỏng vấn" thì cậu không thể nhầm đuợc.

_"Ừm". xem lí lịch thì toàn là nhân tài không.mà thấy bảo phòng của Vương Tổng Tài..."

Tiếng nói xa dần,cậu chỉ còn một thông tin duy nhất tồn tại trong não.

"Vương Tổng Tài

Phòng của Vương Tổng Tài à?"

_A... đây rồi

Nhìn vào tấm biển 'Vương Tổng ' treo trên cánh cửa gỗ to lớn trước mặt,Thiên Tỉ nở nụ cười rạng rỗ,đôi mắt màu hổ phách nay đẹp lại càng đẹp hơn.

Bên ngoài phòng không còn ai,chắc là phỏng vấn hết rồi.Nhưng là giờ phỏng vấn vẫn chưa đến nên họ không thể bắt tội cậu đến muộn đuợc.

Chỉnh sửa lại quần áo một chút,bày ra khuôn mặt rạng rỡ hơn một chút.

Thiên Tỉ cầm lấy nắm đấm cửa,mở ra.
   - 'cạch'

Một giây...

Hai giây...

Không khí tựa hồ đông cứng lại.......
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(Hi.... chuyển ver mệt thật đấy... có mấy chap thôi mà nó dài ơi là dài... vì thế mk quyết định tách ra thêm thành mấy chap cho nó dài tí.......***** mấy chap sau có H m.n nhớ đọc nha...dù biết là không có ra j... tác giả chuyện này mình còn chưa xin phép chuyển nữa đừng trách mk...sorry vì không báo trước )*tớ là con bé tội nghiệp nha😂*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro