#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo lời kể của Sehun
---------------------------------------Lại nữa...
Đó là kết luận mang tính thực tế duy nhất tôi có thể đưa ra khi bốn phía bị bao vây bởi tụi nam sinh mặt mũi lầm lì. Hình như lũ đầu gấu trường cấp Ba nào cũng vậy. Luôn phá phách nhằm thoát khỏi vòng kiểm soát của người lớn, nhưng răm rắp nghe theo lời của một đứa bằng tuổi.
Gã thiếu niên cao lớn, ra vẻ anh cả nhìn tôi từ đầu đến chân, như thể đang tính toán một cách tấn công hiệu quả. Nhưng tôi thì còn sợ gì chứ? Rạn xương, thâm tím, tai trái ù đặc...tôi còn chưa trải qua thứ gì? Lần đầu tiên bị đánh, tôi báo với thầy cô. Lần thứ hai, tôi hỏi "Tại sao lại đánh tôi?", lần thứ ba, tôi bỏ chạy. Lần thứ tư, tôi đã biết cách để những vết thương ít gây tổn hại nhất.
Tôi cắn chặt hai hàm răng, tên đầu gấu cao lớn đã vung tay lên...
"Dừng lại!"
Đám đông quây lấy tôi giãn ra. Ai đó đang lách vào. Người ấy nắm lấy cổ tay tôi. Giọng dứt khoát:
"Không được đánh cậu ấy!"
Tôi nhìn người lạ. Một chàng trai nấm lùn, siêu baby và cute! Lúc này đây, cậu ta đang đứng chắn giữa tôi và tên đầu gấu cao lớn kia. Đây không phải cách thông minh để ngăn một vụ ẩu đả. Không phải tự biến mình thành khúc cây đứng chắn giữa sư tử và con mồi.
"Mày...!" - Gã đầu gấu học sinh gầm lên. Tôi cảm nhận được những đầu ngón tay cậu ta run nhẹ. "Cứ liệu hồn!"
Gã đầu sỏ quay lưng bỏ đi. Đám đông giãn ra. Không có vụ xô xát nào cả.
Tôi đã gặp và phải lòng Baekhyun trong một tình huống như thế.
...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro