Yêu anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chúa ơi, cầu người làm cho con vượt qua cuộc thi đi...."

"Anh vì nguyên nhân này mà mua một giá chử thập đặc biệt lớn này sao."

Seungri nhìn cái giá chử thập chiếm một phần ba mặt tường phòng khách, lắc  đầu thở dài.

Cái tên bệnh cấp tính này được cậu chửa trị cuối cùng dã được mở mang kiến thức rồi.

"Phong kiến mê tính."

"Người ngu không biết có thượng đế".

Vóc dáng của Jiyong giống như một tính đồ tiều tuỵ.

Gần như toàn bộ mười giới anh ta đều phạm vào, Seungri âm thầm chửi bới.
///

Seungri đang mua đồ ăn cho tên thối đang thi.

"Seungri"

"Taeyeon?"

Trong siêu thị, Seungri ngẫu nhiên gập lại bạn gái củ, Taeyeon trên người mặc Chanel, tay đeo nhẫn kim cương, trong lòng Seungri thấy chua sót.

"Khí sắc của em không tồi"

Seungri mĩm cười che dấu mất mác trong lòng, điều hoà siêu thị thổi đến làm cậu có chút lạnh.

"Chồng em đối với em tốt lắm". Taeyeon vội vàng nói.

"Thật tốt quá". Seungri vỗ vỗ vai Taeyeon. Taeyeon  trầm mặc hồi lâu, đột nhiên kéo tay Seungri.

"Đi uống với em tách cafe được không?"

Seungri sửng sốt một chút, gật đầu đáp ứng.

Không phải nói đừng có liên hệ gì với cô ấy sao? Con gái đúng là khó hiểu.

Seungri giống như trước kia cafe thêm đường thêm sữa rồi đưa cho Taeyeon. Taeyeon đưa tay tiếp nhận, hai người cùng nhau im lặng.

Seungri trước đanh vở bế tắc.

"Mấy hôm trước anh thấy có cái túi xách mà trước kia em tìm, bà chủ nói không lâu sau còn nhập hàng......"

"Anh vì sao còn đói với em tốt như vậy." Taeyeon thốt ra một câu Seungri không biết trả lời như thế nào.

"Em làm tổn thương anh."

Trầm mặt.

"Kỳ thật chồng em đối với em không hề tốt."Taeyeon nói.

"Không ai đói với em tốt như anh, lúc ở cùng anh, luôn cảm thấy được bình thản, chờ đến lúc em phát hiện loại bình thản này chính là yêu, nằm ở bên người đã là một người đàn ông khác."

"Em thắng được tiền tài, lại thua hạnh phúc"

Seungri đang định nói gì đó an ủi Taeyeon, bên cạnh đột nhiên truyền đến một trận ồn ào, tiếp theo là cái bàn bị hất tung, Seungri nhìn về bên đó, không nhìn còn tốt, vừa nhìn liền bị doạ nhãy dựng.

Yongbae còn có một người đàn ông xa lạ. Hai người mắt đỏ như gà chọi, hết sức căng thẳng.

"Đó không phải Youngbae cùng Kwanghee sao." Taeyeon đột nhiên nói.

"Em quen bọn họ?"

"Anh luôn không xem tin tức tài chín kinh tế, bọn họ một đứng 12, một người thứ 8 trên thế giới".

Gì, hoá ra đị vị Youngbae lại lớn như vậy.

Suengri còn đang trong khiếp sợ, nắm đấm của Youngbae đã bay thẳng đến mặt của Kwanghee.

Hoá ra người khiêm tốn khi  đánh nhau cũng thật hung tàn, Seungri cho ra kết luận, đàn ông khắp thiên hạ phương thức bạo lực đều giống nhau.

Hiện tại không phải lúc để cảm thán, mau ngăn họ lại.

Seungri bước nhanh về phía trước tách hai người họ ra.

"Dừng tay, có việc gì thì cùng nhau nói là được rồi."

"Seungri"

Youngbae thở hổn hển, lau máu bên khoé miệng, kinh ngạc nói. Kwanghee khí thế dào dạt, vung tay muốn xông lên, lại bị Seungri chặn lại, hắn chỉ có thể hướng phía Youngbae rống giận.

"Tôi biết cậu ta phẩu thuật thẫm mỹ, còn biết cậu huỷ ghi chép của bệnh viện."

"Vậy thì sao, cậu ta sẽ không gập lại cậu."

Ánh mắt của Youngbae tràng ngập khinh thường. Seungri nghe được đối thoại của bọn họ liền chấn động, phẫu thuật thẫm mỹ? Ghi chép bệnh viện? Không phải đang nói Jiyong sao? Vậy người đàn ông nay là người Jiyong trốn tránh?

Seungri cẩn thận quang sát Kwanghee, cãm thấy nhìn rất quen mắt.....là ở chổ nào?

"Như thế nào sẽ không, người cậu ta yêu chỉ có tôi! Là cậu mang cậu ta giấu đi."

"Thúi lắm! Hiện tại người cậu ta yêu chính là người này"

Youngbae đẩy Seungri lên trước mặt Kwanghee.

Như thế nào lại đổ lên người tôi...

Seungri ngạc nhiên.

"Đừng cho là tôi sẽ tin." Kwanghee cười khinh miệt.

"Đó là chuyện của cậu, thần thông quảng đại như cậu một việc nhỏ ấy hẳn là tra ra được thôi."

Youngbae cũng không muốn nói nhiều, kéo Seungri muốn rời đi.

"Đứng lại, cậu muốn bao nhiêu tiền mới rời khỏi cậu ta."

Seungri chỉ chỉ chính mình, không hiểu đại gia đứng thứ 8 thế giới  vì sao vô duyên vô cớ cho cậu tiền.

"Một tỷ won hay hai tỷ won"

Kwanghee bắt đầu lôi chị phiếu.

"Các anh đập nát rất nhiều đồ."

Seungri trả lời kểu ông nói gà bà nói vịt.

Kwanghee đang muốn phảng bác, mắt liếc nhìn về góc phòng thấy phản chiếu tia sáng của camera. Hắn nhếch miệng sửa sang lại quần áo, không cam lòng nhanh chống bỏ đi.

"Là phóng viên, chúng ta đi."

Cứ như vậy, Seungri cùng Taeyeon bỗng nhiên được đi xe với Youngbae. Taeyeon hơi khẩn trương.

"Cô ấy là ai?"

Youngbae nhìn qua gương chiếu hậu thấy phản ứng của Taeyeon hơi buồn cười.

"Cô ây là bạn của tôi. Taeyeon."

"Bạn gái củ."

Seungri gật đầu, mặt Taeyeon nhất thời trắng xanh.

"Seungri tôi nói chính là sự thật"

"A?"

"Cậu ấy yêu cậu chính là sự thật, đương sự nói sẽ tốt hơn, nhưng tình hình hôm nay cậu cũng thấy."

"Cậu ấy lựa chọn cậu"

Trước khi xuống xe, Youngbae nói ý vị thâm trường liếc nhìn qua Taeyeon.

"Người chính là như vậy, có trong tay không biết quý trọng, đến khi mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc. Kwanghee chính là một ví dụ."

Seungri nhìn theo Youngbae đi xa, Taeyeon kéo kéo óng tay áo của cậu. Seungri cuối đầu nhìn thấy khoé mắt Taeyeon hàm chứa nước mắt.

"Chúng ta còn có thể sao......" Taeyeon nhỏ giọng nói, giống hỏi cũng giống như lẩm bẩm.

"......em có thể ly hôn. Anh hiện tại....có người yêu sao?"

Không hiểu sao, nhớ đến khuôn mặt ngốc ngếch của Jiyong. Khoé miệng không tự giác hình thành đường cong.

"Chậm a....."

Chú ý tới ý cười dịu dàng của Seungri, Taeyeon thở dài, nước mắt rơi xuống.

"Xin lỗi, anh không chú ý nghe......" Seungri luống cuống tay chân, lôi từ trong túi ra chiếc khăn tay, Taeyeon lắc đầu từ chối.

"Vừa rồi lúc anh nghĩ đến người ấy, biểu tình rất ngọt ngào, giống như người đang ở trong tình yêu cuồng nhiệt."

Seungri sửng sốt, giống như bị sấm sét đánh trúng một cái.

"Vào lúc em buông tay trong một giây kia, người yêu của em không còn thuộc về em nửa.....em phải đi, anh cũng.....về nhà đi."

Taeyeon xoay người rời đi, không hề quay đầu lại.

Seungri vẫn đứng ở tại chổ tự hỏi.

Mình

Yêu anh ta?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngocbaby