Chương 3 : Đồng quy vu tận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pịch 1 tiếng , trên đùi truyền đến một trận đau đớn đánh úp lai , nếu là bình thường cho dù bị thương , hắn vốn có thể kiên trì , có thể không sợ , nhưng viên đạn này vì hắn mà đặc biệt thiết kế . Nguyên lai bọn họ đã sớm chuẩn bị sẳn sàng , hắn vô lực té trên mặt đất , thân thể thẳng tấp nằm úp xuống , mu bàn tay ôm chặt lấy người trên lưng tránh cho nàng rơi trên mặt đất

" Lôi ca ca...." Tiểu Nhược ghé vào bên người hắn , bàn tay nhỏ trắng nhợt mơn trớn trán hắn , thay hắn lau những giọt mồ hôi trên đầu . Xuyên thấu chạm đến thân thể hắn , nàng rõ ràng cảm thụ được hắn đau , nhưng hắn không hừ ra một tiếng nào , nàng nhịn không được nức nở khóc thành tiếng , cứ như vậy khóc chật vật , Lôi ca ca đang chịu đựng đau .

Hắn đem Tiểu Nhược nhẹ nhàng đặt xuống , mà lúc hắn trong mắt tơ máu , sợi tóc hỗn độn , ánh mắt thống khổ bắt đắt dĩ , nhẹ nhàng mơn trớn mặt mày tái nhợt của nàng , như đối với trân bảo mà lau đi khóe mắt không ngừng chảy ra của nàng . Nước mắt của nàng , so với hắn bị thương , càng làm cho hắn đau hơn a!

Hắn liền như một lần nữa lưu luyến vuốt ve , giống như dùng hết tình cảm suốt đời , như vậy đau kịch liệt , như vậy không buông

Không ai biết , hắn là như vậy không buông a!

Nâng mặt của nàng lên , nhẹ nhàng trên trán của nàng in lại một cái hôn , thật lâu không chịu buông ra , gương mặt cương nghị thống khổ run rẩy , vặn vẹo

Cảm nhận được hắn tâm ý , Tiểu Nhược đột nhiên gắt gao ôm thân thể hắn , thân thể kiều nhỏ vô lực run run , muốn ngăn cản hành động của hắn , hắn...là muốn...là muốn bọn họ cùng đồng quy vu tận (cùng chết)

" Lôi ca ca , không cần , đừng làm cho ta hận ngươi "

" Ta sẽ không tha thứ ngươi! Chúng ta cùng rời nơi này đi! "

Cô gái chôn ở trước ngực hắn , chảy ra nước mắt rất nhanh liền ước đẫm quần áo trước ngực , cảm giác ấm áp , gắt gao trừu nhanh ngực hắn , hắn làm sao bỏ được

Hắn làm sao bỏ rơi được nàng , nhưng là...

" Chúng ta...cùng nhau...cùng chết... được không? " thanh âm đứt quảng của cô gái trước ngực truyền đến , thống khổ nĩ non , nói ra quyết định đồng sinh cộng tử

Mỗi thanh âm mỗi chữ , làm cho tâm hắn khoét một cái lỗ thật lớn Tiểu Nhược của hắn....Tiểu Nhược đáng thương của hắn....

Giống như dùng hết khí lực toàn thân , đem thân thể trước ngực đẩy ra , chân chảy máu càng ngày càng nhiều , mặt đất tràn đầy vết máu , hắn cảm thấy từng đợt đau đớn sắp bao phủ chính mình , nhưng trên mặt vẫn là bất động thanh sắc . Tựa hồ bị thương không phải hắn đổ máu cũng không phải hắn , nhưng là hắn như thế nào lại quên mất , cô gái trước mắt , sở dĩ bị nhốt vào nơi này , chính là bởi vì thuật đọc tâm của nàng . Suy nghĩ của hắn , nàng sao lại không biết? Hắn càng làm như không sao cả , nàng càng đau lòng , càng đau cho hắn hơn . Thể xác và tinh thần đều bị tra tấn

" Tiểu Nhược , Tiểu Nhược ...." hắn kêu tên nàng , một lần lại một lần , ánh mắt vô ba , lại chứa thật lớn thống khổ , lưu luyến vô hạn , hắn nhiều lần nghĩ chính mình có thể bồi nàng đi hưởng thụ cảm giác gió , cảm giác mưa , cấp nàng ấm áp , dùng hết thời gian cả đời che chở cho nàng , yêu thương nàng , nhưng là hiện tại không có khả năng thực hiện

Tiểu Nhược , hảo hảo sống sót đi! Lôi ca ca muốn hủy diệt địa phương dơ bẩn này , hắn dưới lòng nói , Lôi ca ca giúp ngươi báo thù được không?

Hắn không động nàng , như vậy nàng cũng sẽ không biết tâm hắn , không động nàng , thuật đọc tâm vốn không thể dùng , không động nàng , nàng sẽ không đau , trong lòng đau đớn co rút kịch liệt , giống như một cây dây nhỏ gắt gao thắt chặt tâm chính mình , đau quá , như thế thống khổ . Vì hắn yêu Tiểu Nhược bằng cả sinh mệnh , bọn họ về sau không bao giờ có thể gặp lại , hắn nắm chặt ngực , đau lòng cực độ




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro