Siêu đoản 1 - 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 1 (WooGyu)

"Học trưởng, với bằng cấp của tôi ngày mai có thể tới công ty của anh làm việc không?"

"Làm sao... Có thể cho tôi một lý do không?"

"Tôi nói anh tin sao?"

"Cứ nói thử xem"

"Vì anh. Bởi vì muốn tiếp tục dõi theo anh" Sunggyu hít một hơi thật sâu, nói ra lời nói bị chôn giấu nhiều năm qua.

"Thật có lỗi, tôi nghĩ cậu không cần đi làm" Nghe thấy đáp án như vậy, khi cậu vừa run rẩy chuẩn bị cúp điện thoại, thì trong điện thoại truyền ra: "Tôi nuôi cậu!"

♡ 2 (MyungYeol)

"Hôn quân!" Hoàng đế mắt điếc tai ngơ ăn nho.

"Hôn quân! Hôn quân!" Hoàng đế xoa xoa tay, đứng lên chuẩn bị ra ngoài.

"Rầm!" Thái phó đại nhân một cước đá văng cánh cửa, vẻ mặt âm hàn: "Không phải ta đã bảo ngươi đem con vẹt này đi luộc rồi sao!"

Hoàng đế một phen ôm chầm lấy thái phó, cọ cọ cổ: "Luộc nó, ta làm sao có thể nghe thấy âm thanh của người nào đó khi động tình"

"Hôn quân!"

♡3 (SungJong)

Hắn vẫn thầm mến nàng. Một cô gái thanh thuần tựa như một nhánh hoa rừng.

Hắn nghĩ nàng đối với mình cũng có chút hảo cảm, nhớ rõ lần trước chơi bóng rổ bị thương, khi đội trưởng giúp mình xử lí vết thương, nàng dùng cặp mắt mênh mông nước nhìn mình chăm chú.

Cô gái ấy thích đọc thơ của Tago, còn làm chút lời bình.

Ngày đó trong phòng học không người, hắn rốt cục lấy hết dũng khí muốn đem thư tình nhét vào tập thơ, hắn mở quyển sách kia ra, chỉ thấy trên trang giấy có 6 chữ - Long dương bốn mươi tám thức.(Ai không hiểu có thể tra Google nha)

♡4 (WooGyu)

Kết hôn, người ấy là phù rể.

Khi bước vào lễ đường, người ấy đứng bên cạnh tôi, nhìn cô dâu tôi sắp cưới.

Mặc bộ tây trang từng cùng nhau mua, WooHyun lặng lẽ nói với tôi một câu làm tôi đỏ hốc mắt: "Chúng ta cuối cùng cũng được cùng nhau vào lễ đường kết hôn"

♡5 (MyungYa)

4 tháng, hắn cùng y giành nhau sữa.

1 tuổi, hắn cùng y giành nhau đồ chơi.

5 tuổi, hắn cùng y giành nhau cặp sách.

15 tuổi, hắn cùng y giành nhau bạn gái.

18 tuổi, hắn cùng y giành nhau giấy báo.

22 tuổi, hắn cùng y giành nhau tư cách nằm vùng xã hội đen.

24 tuổi, y kết hôn, hắn nắm quyền đi đến trước mặt y.

Chú rể có lúm đồng tiền như hoa: "Từ nhỏ ngươi đã theo đã giành hết thứ này đến thứ khác, hôm nay đến giành cô dâu sao?"

MyungSoo cười yếu ớt, mở chiếc nhẫn trong tay: "Không, ta là đến giành ngươi."

♡6 (MyungYeol)

Vào một đêm mưa, cô gặp một kẻ thất tình là hắn, từ đó về sau liền vì đạo nghĩa không lùi bước mà yêu hắn.

Cô vì hắn mà nấu cơm, giặt quần áo, xử lý mọi việc lớn bé trong nhà, nhưng hắn lúc nào chỉ nhìn cô đầy thờ ơ.

Rốt cuộc có một ngày, hắn nói với cô: "Cô đừng đến nữa, tôi yêu đàn ông."

Vẻ mặt cô khiếp sợ, dồn sức đẩy hắn ngã lên giường, nói: "Phắc! Sao cậu không nói sớm, ông đây giả làm con gái đến sắp phát bệnh thần kinh!"

♡7 (WooGyu)

SungGyu nhặt được một cái bình thủy tinh, giống như trong truyền thuyết vậy, vừa mở ra trong nháy mắt đã xuất hiện một tinh linh.

Tinh linh vì muốn cảm ơn, đáp ứng sẽ thực hiện giúp cậu hai nguyện vọng.

Cậu nói: "Giúp tôi dạy dỗ tên sếp đểu cáng, suốt ngày bắt nạt tôi một chút. Sau đó, giúp tôi tìm được người mà yêu tôi nhất".

Hai giây sau, tinh linh biến mất, sếp của cậu mặt mũi bầm dập xuất hiện trước mặt cậu...

♡ 8 (YaDong)

Bọn họ là anh em tốt cùng nhau dốc sức lập nghiệp, ăn mì ăn liền, ngủ trên đất, chạy ngược chạy xuôi xin tài trợ, cùng uống rượu với đối tác.

Sự nghiệp thành công hắn kết hôn với một người con gái.

Chú rể mới đêm tân hôn, bạn cùng gây dựng sự nghiệp bỗng nhiên nhảy lầu chấm dứt sinh mệnh.

Một năm sau, vợ hắn sinh em bé, hắn ôm lấy đứa con mới sinh đang vui mừng lấy tay sờ mặt cha, mở miệng nói: "Cậu cuối cùng cũng yêu tôi"

♡ 9 (WooGyu) 😂

Chỉ vì người nam nhân này từng cứu hắn, một kẻ tâm cao khí ngạo như hắn vì báo ân mà đối với y một lòng không thay đổi;

Dễ dàng tha thứ tính tình nóng nảy hay cố tình gây sự của y, dùng thân thay y cản tai nạn;

Khi nam nhân đó vì tin lời gièm pha mà đuổi hắn đi, hắn cũng khóc mà không rơi lệ.

Phần cảm tình này cũng không biết từ bao giờ đã biến thành yêu, có lẽ bắt đầu từ khi nam nhân thắp đèn thức đêm may cho hắn một bộ quần áo.

Nhưng vẫn là yêu nhất khi nam nhân hướng hắn gọi to: Ngộ Không!

♡ 10 (YaDong)

Hắn gặp được một người phụ nữ giàu có, xinh đẹp, bị cô nàng mê hoặc đến thần hồn điên đảo.

Hắn bỏ việc, phản bội vị hôn thê, cùng cô nàng ấy bỏ trốn.

Ở trên máy bay, người phụ nữ hỏi hắn, "Anh có còn nhớ rõ cô bé răng hô bị anh làm nhục hồi trung học không?"

Hắn ngẩn ra, nhìn người phụ nữ trước mặt, càng lúc càng quen mắt.

"Là cô?" Hắn hỏi.

Người phụ nữ lắc đầu cười lạnh, đáp lại: "Em ấy sau khi tốt nghiệp trung học đã tự sát rồi."

Hắn hoảng sợ, "Vậy cô là...?"

Người phụ nữ cười âm hiểm, "Tôi là anh trai em ấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro