Siêu đoản 51 - 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 51 (WooGyu) [12+]

“Phải biết rằng ta từng là hái hoa đạo tặc.”

“Sao bỗng dưng lại nói với bổn vương chuyện này?”

“Ngươi có biết hái hoa đạo tặc… Hơn phân  nửa là ở trên.”

“Ngươi đang ám chỉ điều gì với bổn vương sao?”

“Không dám, chính là có điểm không quen.”

“Bổn vương cũng hiểu được luôn như vậy thực đơn điệu, không bằng lần này để ngươi ở trên đi.”

“Thật sao?”

“A hỗn đản! Ta nói không phải ý tứ này!”

“Nhưng bổn vương nói chính là ý tứ này.”

♡ 52 (GyuDong)

Trong lễ kết hôn, hắn nói với nàng: “Xin lỗi, anh…”

Nàng nói “Em biết, thật ra người anh thích là phù rể đúng không. Em từng đọc qua siêu đoản văn này.”

SungGyu nhíu mày “Sao em có thể nhớ thành như vậy?”

Nói xong xoay người kéo tay linh mục.

♡ 53 (GyuWoo)

Mẹ: “Con nói con, yêu cầu bằng cấp không bằng cấp, yêu cậu ngoại hình không có ngoại hình, yêu cầu bạn gái không có bạn gái, con còn có thể làm cái gì hả? Con nhìn xem người ta, SungGyu nhà dì Kim, muốn cái gì, có cái đó, ai mà gả cho cho nó nhất định sẽ hạnh phúc. Tao mà có con gái, nhất định vội vàng cho nó rước đi, chỉ sợ người ta không cần!”

Con: “Mẹ, không sao, có con cũng giống nhau!”

Mẹ: “Cái gì?”

Con: “Mẹ đem con đưa đi đi, anh ấy đã cần rồi.”

Mẹ: “Nhà nó chuẩn bị sính lễ tốt chưa?”

Con: “…..”

♡ 54 (YaDong)

Bác sĩ liếc mắt nhìn người đàn ông đối diện, “Không thoải mái chỗ nào?”

“Tim đập không đều.” Bác sĩ rất muốn lật bàn, lần này con mẹ nó đã là lần thứ 10!

Nhưng DongWoo vẫn nhịn được: “Bắt đầu bị như thế từ khi nào?”

“Khi thấy bác sĩ là em!”

“Tôi khiến anh bị như vậy, anh đừng tới chỗ tôi khám có phải là không có việc gì nữa sao?”

“Chính là khi không nhìn thấy em sẽ bị khó thở.”

“Xoẹt!” DongWoo ném bút, “Tôi con mẹ nó thật là hình như bị anh lây bệnh.”

♡ 55 (YeolSoo)

“Ê! Đừng chạy nữa, hôm nay ở sân huấn luyện hôn tôi là cậu phải không?”

Nam nhân giữ chặt tay MyungSoo đặt lên ngực mình, “Làm sao anh biết?”

Cậu thở hổn hển, mặt cũng hơi hơi lộ ra màu đỏ.

Nam nhân nhẹ vỗ về tấm lưng gầy của cậu, thở dài: “Người một tháng hôn tôi 8 lần, sao tôi có thể không nhận ra!”

“==|||”

♡ 56 (MyungGyu)

Hắn đi đến trước mặt y, “Thầy, chúc thầy năm mới vui vẻ.”

“Cảm ơn.” SungGyu miễn cưỡng lộ ra một khuôn mặt tươi cười, trong lòng thầm phun trào 【Người này rốt cuộc muốn quấy rối mình đến khi nào a? Đại học năm nhất vừa mới khai giảng đã chạy đến chỗ mình thổ lộ, hiện tại hắn cũng đã năm ba rồi! Tuy rằng thật là có kiên nhẫn và nghị lực, nhưng…】

“Aiiii tôi nói này, cậu rốt cuộc thích tôi vì cái gì? Tôi thay đổi còn không được sao?”

“Em thích thầy chính vì thầy là nam, thầy thay đổi được không?” Hắn đáp.

♡ 58 (WooSoo)

Năm đó, người ấy cười với y nói: “Theo anh đi”.

Một lần cùng nhau cũng được 6 năm.

Tiếc rằng đến cuối cùng vẫn bị phát hiện.

Năm ấy, y bị bắt lập gia đình, mà hắn bị đánh gãy hai chân, không được quay lại thành phố này nữa.

MyungSoo mang theo vợ đi xa khỏi thành phố, mấy tháng sau, vợ trở về một mình, mang theo hai hũ tro cốt.

♡ 59 [Minh Thù x Thành Liệt] [Tiểu Liệt có biệt danh là Vũ Thương nha]

Ban nhạc sau khi biểu diễn xong muốn làm party, chơi trò đại mạo hiểm, Kim Minh Thù rút trúng: “Hát một câu bày tỏ tình yêu của mình”

Trong lúc một người ồn ào, hắn chỉ mấp máy môi lạnh lùng phun ra hai âm: Sol-Re….

Tất cả mọi người tỏ vẻ bất mãn vô cùng, nói cụt hứng.

Chỉ có một người giật mình, sắc mặt ửng đỏ cúi đầu.

Nữ sinh bên cạnh lấy khuỷu tay huých cậu “Vũ Thương, làm sao vậy?”

(Giải thích chút: Anh nói: So-Re, là 2 âm trong âm nhạc hiện đại (Do – Re – Mi – Fa – Sol), còn biệt danh của Em là Vũ Thương, là hai âm vũ và thương trong năm âm cổ (Cung – Thương – Giác – Huy – Vũ), đại khái thì nó chính là tương đương với 2 âm Anh vừa phun. ^^)

♡ 60 (MyungNam)

Tôi biết cô ấy thích màu đỏ, nên chọn quà cho cô ấy vào những dịp đặc biệt, tôi chỉ mua màu đỏ.

Tôi nhớ rõ cô ấy thích socola bánh ngọt, nên sau khi đi làm về sẽ đi cửa hàng bánh ngọt cô ấy thích nhất ở phía nam thành phố mua cho cô ấy, sau đó vội quay về nhà chúng ta ở phía bắc thành.

Ngày trước từng đồng ý cho cô ấy nuôi mèo, vì vậy sinh nhật cô ấy, tôi nhờ bạn chuẩn bị một con mèo Ba Tư màu xám.

Nhưng mà đến cuối cùng, chúng tôi vẫn ly hôn, lý do là cô ấy không thể chịu đựng được việc làm thế thân cho một người con trai đã chết nhiều năm trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro