Chap 1: Cuộc đụng độ đáng ghét

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

18 giờ 45 phút

Trời mưa tầm tã.

Trên vỉa hè có một cậu trai đang chạy băng qua dòng người, mặc cho những hạt mưa đang rơi xuống ướt đẫm người nhưng cậu vẫn cố chạy thật nhanh về kí túc xá. Cậu sợ về trễ thì sẽ có chuyện không hay xảy ra.

RẦM. Một tiếng động bất ngờ vang lên.

Thì ra do cậu chạy nhanh quá nên đã vô tình đâm vào một người đi đường. Cậu vội vàng đứng lên xin lỗi rối rít:

- Thực sự xin lỗi! Tôi vô cùng xin lỗi! Do tôi gấp quá nên...

- Cậu nghĩ gì mà lại chạy trên vỉa hè vậy hả???Người đó tức giận hét lên

"Giọng nói này...mình đã từ nghe ở đâu rồi ta?"cậu'pov

- Nè, cậu chết trôi ở đâu rồi hả? Đâm vô người khác mà không hỏi được một câu có sao không à?

Chết?!! Đến bây giờ cậu mới sực tỉnh liền vội nói:

- Tôi xin lỗi? Anh có sao không ?

Người đó cúi người nhặt ô, môi nhếch lên thành một nụ cười nửa miệng tuyệt đẹp:

- Chờ cậu hỏi được câu "có sao không?" thì chắc tôi nhập viện mất rồi.

Cậu gập người, liên tục xin lỗi.

- Thật sự xin lỗi anh, tôi đang rất gấp nên...

- Lee Jihoon, lớp A khoa Kinh tế - Ngoại ngữ năm 4 trường đại học Seoul_ Người đó cắt ngang lời cậu, đôi mắt nhìn chằm chằm vào bảng tên trước ngực cậu.

Ơ??!Mặt cậu nghệt ra, chưa kịp tiêu hóa vấn đề

Khóe môi hắn nhếch lên:

- Tôi là Kwon SoonYoung, lớp A Khoa Kinh tế - Tài chính...

- Này, anh cho tôi biết tên để làm gì?_ Cậu khó chịu cắt ngang lời hắn.

SoonYoung cười khẩy:

- Cậu gan thật, lần đầu tiên có người dám ngắt lời tôi. Mà tôi cho cậu biết tên để đến lúc tôi tìm cậu bồi thường thì cậu còn biết tôi là ai. Cậu nghe rõ chưa?

"Hừ! Ta đây hối lỗi nãy giờ mi còn không biết mà bỏ qua, ta không dễ bắt nạt thế đâu a~"

- Anh vừa ngã nên bị chập mạch hả? Tôi chỉ đụng trúng anh mà phải bồi thường ư? Nực cười.

- Không nói nhiều, giờ tôi về đây.

Hắn đi được vài bước thì bỗng quay đầu bảo cậu:

- Mà người đầu óc có vấn đề nãy giờ chắc là cậu đó. Cậu có biết mình đang đứng dưới mưa mà không che dù không!? Không ngờ cậu có sở thích khác người thật nha. Haha...

Hắn ta cười rồi bỏ đi. Bây giờ Jihoon mới để ý bản thân đã bị ướt nhẹp từ bao giờ, liền tức tối hét lên:

- YAAAA! TÊN CHẾT TIỆT KIA!!!

Xả tức xong, cậu liền tức tốc chạy đi. Thôi xong, tại tên thần kinh kia mà cậu trễ rồi, huhu...

_______________________________________________

Các readers đọc xong thì tặng cho Au cái ngôi sao vàng bé xinh ở phía dưới nha~

Kamsa mọi người đã đọc truyện^_^



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro