Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trở lại với Kim gia, Taehyung cho người đi tìm Yoongi khắp biệt thự nhưng chẳng thấy cậu đâu. Anh bắt đầu cảm thấy lo lắng .
" Không biết cậu đã tự cầm máu cho mình chưa không biết cậu có cảm thấy chỗ nào không khỏe không. Với một cậu nhóc bướng bỉnh, hậu đậu như cậu sao có thể tự lo tốt cho bản thân được. Haizz...thật là tức điên lên mà "_ Taehyung's pov
Tìm thêm một giờ nữa nhưng vẫn không thấy cậu đâu hết, Taehyung mất hết bình tĩnh anh tin chắc rằng cậu không thể đi đâu ra khỏi biệt thự vậy thì tại sao tìm mãi không ra. Đột nhiên anh nhớ đến mình chỉ tìm trong biệt thự mà chưa tìm ngoài vườn, chắc chắn Yoongi đang ở đó. Taehyung tức tốc chạy ra vườn thì quả nhiên cậu nhóc ấy đang ngồi co ro khóc trên thảm cỏ, cái dáng nhỏ bé ấy khiến tim anh nhói lên. Anh nhẹ nhàng đến bên cạnh cậu ôm cậu vào lòng.
" Yoongie nín nha, anh thương. Là anh hư, anh sai rồi, vào trong uống thuốc đi rồi anh cho em kẹo ".
Với cậu nhóc này luôn khiến anh có những cảm giác đặc biệt chưa từng có với bất kì ai, khiến anh có cảm giác muốn giữ cậu lại bên cạnh và có lẽ vì thế nên trong cái đêm mưa tầm tã ấy anh mới tốt bụng đem cậu về. Yoongi thúc thích trong lòng Taehyung mãi một lúc lâu rồi im hẳn, Taehyung thấy lạ nên nhìn xuống mới hay là cậu đã ngủ, chắc là mệt lắm rồi. Anh ôm cậu trở lại phòng, lúc này anh mới có dịp nhìn thật kĩ cậu. Cậu thật nhỏ bé nằm lọt thỏm trong vòng tay Taehyung, da thì trắng hồng mịn màng như em bé, như có ma lực nào đó hấp dẫn mà anh đã cuối xuống hôn vào đôi môi căng mọng đang chu chu ra như mời gọi anh đến phạm tội ấy. Chỉ là đơn giản in môi mình lên môi cậu nhưng anh cảm nhận được những rung động đôi môi cậu mang lại khiến anh đắm chìm trong đó không muốn dứt ra, cho đến khi cậu bắt đầu cựa quậy muốn tỉnh lại Taehyung mới tiếc nuối buông ra.Yoongi mắt nhắm mắt mở ngồi dậy vừa thấy anh lại bắt đầu thút thít khóc, vội vã ôm cậu vào lòng vỗ về.
" Đừng khóc nữa anh sẽ không lớn tiếng với Yoongie nữa, khi nào Yoongie khỏe anh sẽ dẫn em đi chơi, có chịu không? "
" Híc... anh hứa rồi đó, không được gạt Yoongie nha ".
Yoongi nín khóc vừa dụi đầu vào lòng Taehyung vừa nói.
" Anh tên gì vậy? Yoongie vẫn chưa biết tên anh? " .
Cậu ngước lên hỏi anh sau khi đã tìm được một vị trí thoải mái trong lòng ai kia mà dựa vào.
" Anh là Taehyung, lớn hơn em 6 tuổi đó bé con "
Nói xong anh hôn cái chóc vào má cậu.
Do bị anh hôn quá bất ngờ cậu ngồi đơ ra, má đỏ lên từ từ trong đáng yêu vô cùng. Taehyung thấy cậu cứ ngồi ngơ ra đó không có phản ứng gì mà má lại đỏ nên anh hôn thêm cái nữa vào má còn lại, lần này cậu đã có phản ứng lại.
" YAHHHHH....anh làm gì vậy...... " cậu nhào xuống giường lấy chăn trùm từ trên xuống dưới rồi hét lên.
" Anh ấy mới vừa hôn mình kìa...omo...tim mình sao đập mạnh vầy a, lại còn có cảm giác thích cách Taetae hyung chạm vào mình nữa. Yoongi ơi, mày sao vầy nè...... "_ Yoongi's pov
" Em cũng thấy rồi đó " mặt Taehyung gian manh không còn từ nào để tả nữa.
Anh mặc kệ Yoongi đang xấu hổ mà tung chăn ra đưa thuốc cho cậu, lần này thì cậu rất ngoan ngoãn uống hết thuốc Taehyung đưa mặc dù uống xong có hơi nhăn nhó tí nhưng không còn hành vi phản kháng nào khác. Nhìn Yoongi ngoan ngoãn, Taehyung đem kẹo mút mình cầm trên tay nảy giờ thưởng cho cậu.
" Cảm ơn Taetae hyung nha " Yoongi nhận lấy kẹo rồi mút một cách vui vẻ.

" Dường như Yoongie đã quên vụ lúc nãy rồi, người gì mà dễ dụ mà đáng yêu quá trời vậy "_ Taehyung's pov.


Mới đó mà Yoongi đã ở biệt thự Kim gia được một tuần rồi. Từ ngày có Yoongi ở đây ngôi biệt thự trong ấm áp hơn hẳn không còn lạnh lẽo như xưa, chính Taehyung cũng nhận ra đều này. Mọi người ở đây ai cũng quý mến cậu, quản gia Kim tuy có hơi nghiêm khắc nhưng lại vô cùng yêu thương Yoongi vì có ai mà cưỡng lại được những lúc cậu nũng nịu làm aegyo chứ. Sức khoẻ của Yoongi đã tốt lên rất nhiều, hôm nào Taehyung cũng cố gắng hoàn thành công việc ở công ty thật sớm để về ăn cơm tối và chơi đùa cùng cậu. Hôm nay Taehyung phải giải quyết rất nhiều việc ở công ty để giành một bất ngờ cho Yoongi , vì lo cho Yoongie của mình ở nhà lo lắng nên anh đã gọi điện về báo cho cậu trước để khỏi đợi anh, rồi lại lao đầu vào làm việc tiếp. Lúc Taehyung giải quyết xong đống hồ sơ thì đồng hồ đã điểm 12h hơn rồi. 


" Giờ này chắc cậu nhóc của mình đã vào rơi vào mộng đẹp rồi "_ Anh cứ mải nghĩ về Yoongi trên suốt đường về, hình ảnh của cậu giờ đây đã lấp đầy trong tâm trí anh.
Yoongi ở nhà vẫn cứ kiên quyết không chịu ăn tối đợi anh về mặc cho quản gia có nói thế nào cậu vẫn không nghe, đợi mãi đợi mãi cuối cùng đã ngủ quên lúc nào không hay.
Lúc Taehyung về đến cổng, từ xa anh thấy được ánh đèn vàng nhạt vẫn được mở ở phòng khách thì biết rằng cậu bé ấy vẫn còn đang đợi mình.

Từ trước đến giờ anh không hề quan tâm khi mình đi làm về có ai đợi không, anh chỉ về biệt thự như thói quen mà thôi còn hôm nào nhiều việc quá anh sẽ ngủ lại ở công ty. Phần khác vì phải quản lý cả một tập đoàn lớn, trải dài khắp nơi trên thế giới nên anh phải thường xuyên đi công tác có khi mấy tháng không trở về nơi này. Hôm nay anh đã cảm nhận được có người chờ đợi, lo lắng cho mình là hạnh phúc đến nhường nào. Người mang đến cảm giác hạnh phúc ấy cho anh không ai khác là Yoongi, khi nhìn thấy cậu vì mình mà dụng tâm chờ đợi anh cảm thấy có gì đó thật ấm áp len lỏi vào tim, phải chăng ánh đèn nhỏ mang thứ ánh sáng vàng nhạt ấy đã khiến tim anh ấm ấp như thế này. Anh cũng biết mình đã phải lòng cậu bé này rồi, yêu cậu là đều anh không thể lường trước được, cứ vô thức mà yêu thôi. Có lẽ cậu là thiên thần được thượng đế đưa xuống để lấp đầy cuộc sống tẻ nhạt chỉ biết kiếm tiền, chỉ biết đấu đá nhau trên thương trường của anh. Anh chưa từng nghĩ mình sẽ yêu thương ai nhưng khi gặp cậu đã cho anh biết tình yêu là gì.

Đã xác định được cảm giác kì lạ mà mình giành cho cậu bấy nay khiến Taehyung cảm thấy vui vẻ hơn hẳn. Nhưng khi anh vào đến phòng khách thì không thấy cậu đâu vào phòng bếp xem thử thì quả nhiên Yoongie của anh đang ngủ gật trong ấy đến anh về mà cũng không biết chắc là mệt lắm rồi. Taehyung định ôm Yoongi lên lầu ngủ thì cậu giật mình thức dậy
" A...Taetae về rồi à, anh mệt không? Anh ăn tối chưa vậy? " vừa tỉnh dậy liền thấy Taehyhng khiến cậu vui vẻ tỉnh ngủ hẳn luôn.

" Anh đánh thức em à? " Taehyung để Yoongi ngồi lên đùi mình mà vuốt ve mái tóc bạc hà của cậu.
" Anh chưa ăn, Yoongie ăn chưa? Sao lại ngủ ở đây mà không lên phòng hử? Ở đây lạnh lắm, em vừa mới khỏe lại tại sao lại hư như vậy? "
" Người ta lo cho anh a, muốn đợi anh về cùng ăn mà " Mặt cậu xị xuống vùi đầu nhỏ vào lòng Taehyung như con mèo đang bị bắt nạt.
" Yoongie không ngoan rồi, sao lại không ăn cơm tối chứ. Đói lắm rồi phải không? Anh với em cùng ăn " Anh yêu thương lấy tay mình xoa xoa lên cái bụng vì đói mà lép xẹp của Yoongie.

" Không đói, không đói...được ăn chung với Taetae đợi bao lâu em cũng đợi hết "
Vừa nói xong bụng cậu kêu lên mấy tiếng ọt ọt khiến cậu xấu hổ vô cùng mặt mày đỏ như tôm luộc chọc cho Taehyung phụt cười.
Ăn uống no nê xong Taehyung đưa Yoongi về phòng cậu, đợi cho Yoongi thay đồ ngủ xong và lên giường rồi mới yên tâm đắp chăn lại cho cậu. Trước khi ra khỏi phòng cậu anh cuối người hôn lên trán Yoongi thì thầm
" Bảo bối của anh ngủ ngoan nhé "

Yoongi ngượng ngùng lí nhí " Taetae ngủ ngon " _Rồi chui tọt vào chăn giả vờ ngủ.

Khi Taehyung đã ra khỏi phòng, Yoongi cứ lăn qua lăn lại mãi không ngủ được, cậu nghĩ đến anh.
Từ ngày cậu được anh mang về Kim gia đến nay, anh lúc nào cũng yêu thương chiều chuộng cậu lúc nào anh cũng nhận phần sai về mình mặc dù có khi cậu là người vô lí chứ không phải anh. Cậu rất nhớ nhà a nhưng cậu không muốn xa anh, cậu thích cái cảm giác bên cạnh anh rồi được anh chăm sóc, yêu thương lắm. Chỉ cần nghĩ đến mình phải xa anh là cậu đã thấy đau lòng rồi...
Mới nghĩ đến đó Yoongi liền muốn nhìn thấy Taehyung mặc cho anh chỉ mới vừa rời khỏi phòng cậu chưa bao lâu.
Taehyung trở về phòng mình, đang tắm thì nghe có tiếng của Yoongi bên ngoài. Bước ra thì thấy cậu đang lăn khắp giường anh cứ như con nít nháo cả lên.

" Sao em lại ở đây? Định chiếm phòng anh à? "

" Hihi hôm nay cho em ngủ ở đây nhá. 
Yoongo sáp lại gần Taehyung giả bộ làm mặt cún con năn nỉ anh.

" Vậy anh đành qua phòng khác ngủ vậy " anh thở dài, không biết bảo bối của anh muốn bày trò gì mà lại muốn ngủ ở phòng anh nữa.

" Khoan đã..... " Yoongi la lên
" Sao vậy? " Taehyung khó hiểu quay lại nhìn cậu.

" Em....em.... "

" Em không khoẻ ở đâu hả? Sao mặt lại đỏ dữ vầy nè? Nằm xuống đi để anh gọi quản gia mời bác sĩ đến " _ Anh lo lắng nhìn cậu.
" Em khoẻ mà. Chỉ tại.... tại em muốn.....ngủ chung với Taetae thôi... " _ Cậu càng nói đến những chữ cuối cùng càng nhỏ nhưng cũng đủ cho Taehyung nghe thấy.

" Có vậy mà Yoongi cũng ấp úng nãy giờ làm anh tưởng em không khoẻ "_ Anh nằm lên giường rồi kéo cậu vào lòng mình. Thật ra anh rất vui vì Yoongi chịu gần gũi hơn với anh.

" Cả ngày hôm nay em không gặp
anh rồi...rất nhớ nga " _Cậu chủ động ôm anh chặt hơn.

Cậu nhớ anh sao? Phải chăng cậu cũng có tình cảm với anh.

" Tội Yoongi của anh quá, mai anh sẽ dẫn em đi chơi nguyên ngày có chịu không? "
Taehyung về trễ cũng là vì lí do này, vì muốn ở bên cậu một ngày trọn vẹn.
Cậu hôn cái chụt vào má anh, vui vẻ đến muốn nhảy tưng trên giường. Cậu rất vui vì được đi chơi lại còn được ở bên anh cả ngày nữa nên chìm vào giấc ngủ rất nhanh mà trên miệng còn phảng phất nét cười. Taehyung say mê nhìn cậu thì thầm :
" Bảo bối ngủ ngon "

Những tia nắng ấm áp đầu tiên của ngày chiếu thẳng vào phòng làm Mark chói mắt, cậu càng vùi mặt sâu vào lòng Taehyung hơn. Taehyung đã dậy từ sớm, suốt đêm qua anh để cậu gối đầu lên tay mình ngủ dường như cậu đã ngủ rất ngon, từng hơi thở của cậu cứ nhè nhẹ phả vào cổ anh, khi ngủ còn phát ra tiếng ngáy nho nhỏ thật dễ thương. Yoongie của anh hôm qua đã thức rất khuya đợi anh, nên Taehyung không đành lòng đánh thức cậu sớm. Anh nhẹ nhàng buông cậu ra bước xuống giường để kéo rèm lại, Tahyung vừa kéo rèm xong thì Yoongi cựa quậy như muốn tỉnh anh vội lên giường ôm cậu vào lòng, vừa ôm vừa vuốt ve lưng để cậu ngủ trở lại. Còn anh thì nằm ngắm cậu ngủ, lâu lâu thấy cậu ngủ dễ thương quá thì anh cuối xuống hôn lên mặt cậu một cái rồi lại ngắm tiếp. Cứ như vậy được một lúc thì Yoongi tỉnh dậy.
" Taetae buổi sáng tốt lành " Yoongi mắt nhắm mắt mở chào anh.
Nhẹ nhàng xoa đầu cậu.
" Bảo bối của anh ngủ ngon không? Làm vệ sinh đi xuống ăn sáng rồi anh chở em đi chơi "
" Nae "
" À... Khoan đã. Phí của anh đâu "
" Phí gì??? " mặt Yoongi đơ ra không hiểu Taehyung định nói gì.
" Phí em ngủ nhờ ở phòng của anh " Taehyung cười gian nói
" Yah... Lúc tối em có nghe anh nói gì đâu, sao giờ lại đòi em "
" Anh không biết đâu, ngủ thì em cũng đã ngủ rồi anh còn dùng tay làm gối cho em ngủ cả đêm em định nhắm mắt làm ngơ à " Taehyung làm mặt đáng thương nhìn Yoongi.
" Vậy Taetae muốn em làm gì? " Yoongi xị mặt xuống.
" Chỉ cần mỗi sáng Yoongie  tặng anh một nụ hôn để chào ngày mới là đủ rồi " Taehyung hớn hở đòi.
" Sao em ngủ có một hôm mà anh bắt ngày nào em cũng phải trả phí vậy? Không chịu đâu. Em định cư ở phòng anh luôn như vậy mới công bằng "
Yoongi như vừa nghĩ ra sáng kiến nói với Taehyung vì cậu nghĩ rằng mình vừa tự đòi lại công bằng cho bản thân nhưng cậu đâu ngờ rằng mình vừa mới tự chui đầu vào cái lưới anh thả. Taehyung thì khỏi nói rồi, anh muốn Yoongi ở phòng mình còn không kịp nữa là.
" Cũng không tệ nha "
Taehyung nói xong Yoongi bay lại hôn chụt vào má Taehyubg một cái rồi bỏ chạy vô toilet. Anh phì cười trước sự đáng yêu của cậu rồi qua phòng khác làm vệ sinh.
------
Sau khi ăn sáng xong thì cả hai đã yên vị trên xe, hôm nay Taehyung không còn khoác lên người những bộ vest cứng ngắt nữa mà chọn cho mình chiếc áo thun xám bên trong, áo khoác da không tay bên ngoài cùng với quần jean đen và đôi vans đen cổ cao. Nếu Taehyung từ trên xuống dưới một màu đen thì Yoongi ngược lại với anh hoàn toàn, cậu chọn cho mình chiếc áo thun trắng và áo khoác trắng mỏng bên ngoài, quần jean trắng rách gối và cậu cũng mang một đôi vans cùng kiểu, cùng màu với Taehyung . Taehyung cứ mê mẫn nhìn cậu suốt từ lúc lên xe đến giờ, trong lòng không khỏi thốt lên hai từ " thiên thần ", nhìn ngắm đủ anh ôm cậu vào lòng rồi hôn lên má cậu.Yoongi dường như đã quen với việc thân mật cùng anh nên cũng không nói gì mà càng dựa sâu vào lòng anh hơn rồi tìm một tư thế thoải mái mà ngủ tiếp.
Taehyung đưa Yoongi đến trung tâm thương mại lớn nhất Seoul, nơi chỉ những người có tiền mới dám lui tới, đồng thời nơi đây cũng là một trong những tài sản thuộc quyền sở hữu của Taehyung. Đã đến nơi mà thấy Yoongi vẫn chưa có dấu hiệu muốn tỉnh dậy, Taehyung không nỡ đánh thức cậu nhưng cũng đành phải gọi vì anh muốn dẫn cậu đi mua sắm vài thứ.

" Yoongie à, dậy đi em. Đến nơi rồi "

" Oa... cho em ngủ tí nữa... tí nữa thôi.... Jungkook hyung " Yoongi ngủ mớ mà cứ nghĩ mình còn đang ở nhà.

" .... " Taehyung đơ ra.

" Lẽ nào cậu đã có người yêu, lẽ nào....

Không được, em ấy phải là của mình, Yoongi chỉ có thể là của Taehyung mà thôi "
Hàng đống câu hỏi cứ hiện lên trong đầu Taehyung , anh rất tò mò, người tên Jin ấy là ai sao lại thân thuộc đến mức Yoongi đang ngủ mà vẫn nhớ tới. Tại sao người em ấy gọi tên không phải là mình mà lại là tên ấy. Định thần lại anh giả vờ như chưa nghe thấy gì mà lây Yoongi dậy rồi dẫn cậu vào trong.

Anh dẫn cậu đi khắp các cửa hàng, mỗi nơi đều dừng lại mua một đống đồ. Taehyung chọn đồ cho Yoongi đến quên cả trời đất, đến mức Yoongi đã buồn chán đi nơi khác mà Taehyung vẫn không hay đến lúc nhớ ra thì cậu đã mất tiêu. Biết cậu hay lạc đường Taehyung lo lắng huy động người đi tìm cậu, trung tâm thương mại được một phen nháo nhào lên, vệ sĩ từ khắp ngóc ngách bắt đầu túa ra tìm cậu. Taehyung hay có thói quen dẫn vệ sĩ theo bên người, nhưng hôm nay dẫn Yoongi đi chơi nên anh cố tình cho bọn họ ẩn nấp đi theo sau hai người để cậu không cảm thấy khó chịu.

----Tại một nơi khác-----

" Yoongi à... rốt cuộc anh đã có được tin tức của em rồi " Chàng trai vui vẻ nở nụ cười khi nhìn vào tập hồ sơ báo cáo tin tức về Yoongi mà đám thám tử vừa đưa đến.

----Trở về trung tâm thương mại----

Yoongi vì thấy Taehyung cứ mải mê mua đồ cho cậu còn cậu thì không hứng thú với những thứ đó cho lắm, đúng lúc cậu vừa nhìn thấy cửa hàng bán thú bông nên liền không suy nghĩ mà đi qua đó. Yoongi từ bé đã rất thích thú bông nên hễ thấy chúng nó là cậu liền mê mẫn đến quên hết mọi thứ, quên luôn cả mình đang đi cùng Taehyung mà cứ đứng ở cửa hàng thú bông mãi.
Taehyung cuối cùng cũng tìm được Yoongi ở cửa hàng bán thú bông, anh chạy lại ôm Yoongi từ phía sau.

" Em đã đi đâu vậy? Có biết anh lo cho em lắm không hả? " càng nói anh càng ôm cậu chặt hơn như sợ cậu chạy mất.
" Sao Taetae ôm em chặt vậy, em có đi đâu đâu chỉ là em thấy thú bông dễ thương quá nên mới ghé qua xem thôi... " 
Yoongi thấy Taehyung lo lắng cho mình nên gỡ tay anh ra rồi xoay người mình lại nhìn vào mắt anh mà nói.

" Em... em xin lỗi... anh đã lo lắng lắm phải không... em xin lỗi. Taetae đừng giận em nha... nha " Taehyung cứ đứng đó mà không trả lời Yoongi khiến cậu càng bối rối hơn vì sợ anh giận mình.
Lấy hết can đảm cậu chủ động hôn lên má Taehyung.
" Taetae trả lời em đi mà... đừng lơ em, em biết lỗi rồi mà, sẽ không như vậy nữa đâu "
" Ngốc quá anh không giận em, chỉ tại lo cho em quá thôi. Sau này muốn đi đâu thì nói anh một tiếng, sẽ dẫn em đi. Biết không bảo bối? "
Taehyung thấy cậu hối hận như vậy lại còn chủ động hôn anh ở nơi đông người nên anh không đành lòng trách mắng cậu nữa mà ôm cậu vào lòng mà vỗ về.
__________________
End chap 2
:vv cmt and vote đi :vv


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro