Chương 1 : Học sinh mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Min Yoongi là học sinh mới trường danh giá nổi tiếng Q. Vì cậu là học sinh mới nên không biết nhiều gì về nơi này, chỉ biết trong này toàn con trai con gái của những gia đình giàu có.
   Cậu được giới thiệu vào lớp A: lớp giỏi nhất trường. Vừa vào lớp, tiếng " ồ " vang cả tai.

   " Hôm nay lớp ta có một học sinh mới. Em vào đi !" - Giáo viên chỉ tay ra phía cánh cửa ra vào.

  Một người có dáng nhỏ con, da trắng hồng hào, hai tay nhỏ nhỏ đang chấp lại với nhau.
 
" Xi... xin chào... m... mình là... Min . .. Y... Yoongi... rất vui được... g... gặp các.. c.. cậu... "- Cậu mấp máy chào hỏi cả lớp.

Người nào người nấy đều nhìn Yoongi  bằng ánh mắt tò mò làm cậu có phần thêm ngại ngùng ở một nơi xa lạ này.

   " Được rồi ! Yoongi , em hãy ngồi ở chỗ trống dãy bàn cuối cho cô nhé !" - Giáo viên chỉ vào hướng bàn cuối từ phía cửa sổ vào một cái bàn.

  " Vâng ạ !" - Cậu gật đầu làm theo lời cô.
 Tới chỗ cần ngồi ở dãy cuối, YoonGi thấy một tên da trắng, thân hình cao ráo đang tập trung nhìn vào sách.

  " Chào cậu... r... rất vui được làm quen ... " - Cậu vơ bàn tay nhỏ của mình lên chào tên đó.

  Hắn nhìn cậu một cái rồi lại cắm cúi vào sách, giọng lạnh nhạt, không quan tâm, gương mặt có chút băng lãnh.

   "Chào ! Nhưng cậu mau nhanh lên đi, tiết 1 sắp bắt đầu rồi đấy!" - Hắn còn chả thèm nhìn cậu mà nở một nụ cười.

  " Đ... được... " - Giọng Yoongi bé xíu, mỉm cười nhẹ nhàng.

Cậu ngồi từ từ xuống, nhìn tên ban nãy. Sau đó cũng chẳng màn thế sự gì mà lăng nghe cô giáo giảng bài.
     
***

  " Rengg.... " - Tiếng chuông giờ nghỉ trưa vang lên.

  Cậu đến chỗ của tên hồi nãy bắt chuyện,  cố gắng làm quen. Dù gì, người này cũng kế bên mình, không quen thì chỉ có phần áy náy, ngại ngùng. 

  " Này ! C... cậu có muốn cùng tớ đi ăn trưa không ? " - Yoongi cầm hộp cơm nhỏ, tay run run.

Nhan sắc của YoonGi  không phải không xem được, mà là quá được. Gương mặt nhỏ, mắt to, nhìn như các diễn viên Hàn Quốc chính hiệu, nhiều người nhìn vào chỉ tổ cảm giác ghanh tị.

  " Được ! Nếu cậu mời tôi sẽ đi ! Tôi là Kim TaeHyung , Hội trưởng Hội Học sinh. Rất vui được gặp cậu! " - Hắn vừa nói vừa đóng mấy quyển sách lại.

" H... Hội trưởng ! Rất vui được... g.... gặp cậu !! " - Yoongi  cúi mặt xuống.

" Đi được chưa ? Tôi đói rồi !" - Hội trưởng nhìn YoonGi bằng cặp mắt lạnh toát, hắn như cục băng trôi trên Nam Mĩ.

  " Ừm! Được, chúng ta đi thôi !"- Cậu mỉm cười nhẹ nhàng , lộ ra hàm răng trên của Yoongi .

   Khi hai người vừa bước xuống căn- tin, thì hàng nghìn cặp mắt nhìn vào có cảm giác rất lạ, cậu lại sợ những người lạ nhìn chằm chằm vào mình, thì thào với  TaeHyung.

" X... xin lỗi Hội trưởng nhưng hình như có rất nhiều người đang nhìn chúng ta thì phải? " 

  Kim TaeHyung mới liếc qua, đóng quyển sách nhỏ hắn đang cầm, quay người lại, nhìn đám người đấy.

   " Có thôi nhìn không ? Tôi mời từng người vào văn phòng làm việc đấy!" - Hai lông mày của hắn chụm lại, sát khí tỏ ra hừng hực khiến Yoongi đứng kế bên cũng phải chảy mồ hôi.

  Sau khi TaeHyung nói câu đấy, ai ai cũng lùi xa Yoongi với Hội trưởng, không còn nhiều ánh mắt nhìn cậu nữa.

   " Cậu ghê thật đấy, Hội trưởng ! Nói một tiếng ai cũng im re luôn, tuyệt thật !" - Cậu nhìn TaeHyung bằng cặp mắt thán phục, miệng không ngớt lời khen ngợi. 

   "...."

Ở căn-tin, cậu thấy nơi đây như một cái nhà hàng sang trọng. Đông người, nhiều món ăn khác nhau. Như những món buffet đắt tiền.

  " Hội trưởng ! Cậu cần mua gì tôi mua giúp cho !"- Yoongi  hí hửng cầm tờ tiền 20 tệ trên tay, mỉm cười với Hội trưởng.

  " Ờ ! Nếu được thì cậu mua cho tôi cái bánh mì với một chai nước lọc. " - Hắn vẫn chăm chú vào quyển sách, đưa tiền cho TaeHyung cầm.

"Ăn sáng vậy có ổn không?..."- TaeHyung làm mặt lạnh, nhìn cậu

"Tôi ăn gì tôi ăn!"- Yoongi có hơi giật mình, nhưng cậu lấy lại hơi, gật đầu

   " Được ! Đợi tớ khoảng ...5' nhé ! Sẽ có đồ ăn !"- Nói xong cậu liền chạy thẳng vào chỗ bán đồ ăn sáng mua ngay cho TaeHyung.

    Nhìn Yoongi  như cậu bé nhiều năng lượng nhất trong đám người. Cơ thể lùn lùn nhỏ nhỏ, đang cố gắng chen chút với vài anh lớp trên cao to vạm vỡ, làm người nghoài nhìn vào không thể không khen dễ thương. Kim TaeHyung dường như cũng một trong số đó, nhưng hắn vẫn còn một chút còn là liêm sĩ..


°•°🐯🐱= 🔥❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro