#48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiến sợ chiếc xe kia sẽ làm bà xã của mình bị thương, liền ôm chặt nó che lại. Sắc mặt D.Minh bây giờ đen đến cực điểm, chỉ hận không thể lấy xe tông bọn người kia. Cò Thắng, anh sửng sốt...
Đó không phải Mai sao ? Cô ta ngồi ở ghế phó lái, nhưng anh lại thấy rõ mồn một...Tiến nói, một khu rừng như thế này, có khi còn không có ai đã tới đây, vừa vắng vẻ, vừa âm u, mà cô ta đi hướng ngược lại... có nghĩa là...bọn họ đã bắt có Thi cùng Ngọc ?
Một cỗ giận dữ xông lên, Thắng không kịp suy nghĩ, đã nói:
-Bọn họ đã bắt có Thi cùng Ngọc!
Mọi người đều quay lại nhìn anh, tỏ vẻ ngạc nhiên. Chưa kịp hỏi, anh đã nói tiếp:
-Một trong hai người đó là V.Tuyền, khoảng mấy tuần trước có đến nhà tớ gây lộn, bị Thi chửi đến đen mặt, giận dữ bỏ đi-Thắng cắn chặt răng, tại sao anh không nghĩ ra sớm hơn chứ ?
-Vậy được rồi, đi cứu họ thôi!-Lần đầu tiên Minh không cãi nhau cùng trách móc ạn, nhẹ giọng nói. Có lẽ là vì, cảm giác thả lỏng khi biết được chỗ của Ngọc sao ?
Thơ lúc này đã ngáp ngắn ngáp dài rồi, nhưng khi nghe được tin của con bạn mình lại trở nên hưng phấn, lại bị anh xã của mình bế vào xe, đắp chăn, bắt nó ngủ. Thơ bĩu môi, nhưng cũng rất ngoan ngoãn hôn chúc ngủ ngon với chồng, sau đó nhắm mắt lại.
Đoàn người bắt đầu chạy về hướng xe đỏ vừa mới đi, lần này là Thắng dẫn đầu, Tiến ở giữa và D.Minh đi cuối cùng.
...
Thi nhìn chị mình đang ngủ bên cạnh, mò mẫm bò đến chỗ giữa căn phòng, mặc lại quần áo của mình. Cô vừa đứng lên, cơn đau từ phía dưới đã ập tới, khiến cho cô thiếu chút nữa đứng không vững mà té.
Nhìn xung quanh căn phòng, Thi bây giờ phải nói là đói gần chết rồi. Từ hôm qua chưa ăn cái gì, lại còn bị hành hạ, có thánh cũng cảm thấy đói. Cô nhìn về phía hai mâm cơm bị bỏ ở một xó, không kìm được mà nuốt nước miếng.
-Thôi thì...ăn một chút chắc không sao đâu ha ?-Thi tự lẩm bẩm, bò đến chô mấy khay cơm. Muỗng cũng không cầm, trực tiếp bốc tay ăn( au: đang dịch chị ơiii). Ăn một miếng, lại một miếng nữa,...cứ như thế, cô ăn hết một khay. Người ta nói, đang đói thì ăn gì cũng cảm thấy ngon.
Thi ngồi xuống, cố gắng nhắm mắt lại ngủ, nhưng lại bị loạt âm thanh đáng sợ ở ngoài làm cho giật mình. Tiếng bước chân, tiếng la hét, còn loánh thoáng tiếng súng. Ngọc ở kế bên cũbg giật mình tỉnh lại
-Làm sao thế ?-Cô hỏi, trên mặt lộ rõ vẻ hoang mang
-Chị hai, chúng a trốn đi đi, bên ngoài có tiếng súng-Thi nói nhỏ bên tai của chị mình, cấp tốc cầm cái mền nheat vào ba lô, sau đó lấy ghế chồng để đứng lên, tìm cửa sổ thông hơi trên nóc nhà.
-Thi, em chắc chứ ? Đi ra ngoài chúng ta có thể bị bắn không ?
-Chúng ta đi trên nóc nhà, trước khi vào đây em đã để ý rồi, đằng sau là rừng. Bây giờ trời tối càng thích hợp để chúng ta đào tẩu-Cô tìm được cửa sổ thông hơi bị tấm vải đen che đi, nhẹ nhàng cạy mở nó ra.
Thi trèo lên trước, rồi đỡ chị mình lên. Trong lúc đó, Mai cầm cây súng đang hướng về phía phòng của bọn họ đi tới, định bụng giết hai người trước khi đám người Thắng tới đây.
Đến khi cô ả mở cửa phòng, đã không còn thấy một bóng người. Nhìn cửa sổ thông gió bị mở ra, Mai tức đến nghiến răng nghiến lợi la lên
-Các ngươi mau tìm hai đứa kia cho ta nhanh lên-Rồi mới nhớ ra, tất cả bọn người trong nhà này đã bị ả ta bắn chết , không để ai phát hiện cô ả mưu sát người
Mai cắn răng chạy ra ngoài, hướng về phía sau căn nhà...
...
Thi và Ngọc chạy thục mạng. Ngọc chạy nhanh hơn một bước , luôn phải kéo cô chạy, bởi vì chân của Thi bị chấn thương không nhẹ.
Đằng sau truyền đến tiếng bước chân, Thi liền bảo chị mình chạy trước đ, nhưng Ngọc không chịu, tiếng bước chân càng ngày càng gần.
Tiếp đó, một loạt súng bắn về phía này, Thi vì che cho chị mình mà bị bắn một phát chí mạnh vào chân phải, cũng là cái chân đang bị thương của cô. Thi bịt miệng mình lại, để không vì quá đau mà la lên, sẽ bị phát hiện
Thấy em mình bị thương, Ngọc cả kinh, mau chóng kéo cô trốn vào sau gốc cây bự gần đó. Tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, trong lòng thầm mong ai đó sẽ cứu cô và Thi...
-Ai ở đó ?-Tiếng của Mai vang lên, khiến cho Ngọc lập tức căng cứng người, không dám cử động, bây giờ chỉ mong hai người có thể sống sót...
Tiếng bước chân gấp gáp tiến về phía này, Thi thả lỏng người, tuyệt vọng nhắm mắt, hai hàng nước mắt không hẹ mà cùng rơi xuống. Cô vẫn chưa muốn chết, cô muốn gặp anh Thắng, một lần cuối cùng thôi cũng được. Ngọc khẩn trương ôm lấy cô, bả vai run run, hiển nhiên bị doạ sợ không ít. Bỗng nhiên, một tiếng súng nữa vang lên, trúng ngay bụng của Mai, lập tức té xuống
-Ngọc, Thi, hai người không sao chứ ?
______________
Cmt để biểu dương sự xuất thần của tui  nào các công chúaaaa
#phuong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro