chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Đôi mắt màu hổ phách phía sau Vương Tuấn Khải tối xuống…
Hừ ! Xin tha ??

” Anh muốn nghe em kêu ! Không phải muốn nghe em xin tha mất hứng như thế.”

Thanh âm trầm thấp rõ ràng khó chịu cực độ, trong lòng Vương Tuấn Khải không khỏi ớn lạnh.

Không có chuẩn bị tâm lý…

Vật cứng thô to đột nhiên đâm vào huyệt khẩu vẫn còn chứa ngón tay Aka.

” Ahhhhh!”

Đau rát xé rách cực đại lập tức tràn khắp mọi tế bào trên thân Vương Tuấn Khải, hắn kêu la thống khổ, đau đớn này cũng bức nước mắt hắn chảy ra.

” Ha ha… Em nghe xem ! Đây mới là thanh âm tuyệt vời nhất !!”

Aka kéo nụ cười sung sướng, cánh tay lấy đi dị vật nhét trong miệng Vương Tuấn Khải hiện giờ đang tuyệt tình đem dị vật vừa dài vừa thô nhìn như phân thân giả liên tục… liên tục.. đẩy vào huyệt khẩu eo hẹp, mãi đến lúc dị vật tiến vào tới một độ sâu y vừa lòng.

Đợi sau khi y thoả mãn… Huyệt khẩu sớm đã rộng mở đến căng nứt dị thường, thịt non đã chảy máu, hơn nữa không ngừng run rẩy đáng thương.

” Đau quá ! Xin anh lấy ra ! Lấy ra ! Van cầu anh…”

vương Tuấn Khải khóc bi ai, trào ra nước mắt sụp đổ.

” A ! Em đau sao ? Nhưng nơi này của em lại… thoạt nhìn rất hưng phấn đấy !”

Bàn tay đặt giữa đùi hắn trượt đến phía trước, bắt lấy mầm non nghiễm nhiên đứng thẳng không chút dao động, hung hăng bóp một cái.

” Ahhhh ! A! Không… Đừng!!!”

” Đừng ? Chuyện bất khả thi đây !”

Aka nhanh chóng lật thân Vương Tuấn Khải làm hắn đối mặt y, đồng thời dùng dây thừng thô buộc hai chân hắn thành chữ M, khiến mầm non nam tính yếu ớt cùng huyệt khẩu bị lăng nhục ban nãy hiện ra trước mắt mình không sót một cái.

Trước mắt.

” Nơi này cũng vui đến độ khóc không ngừng, anh sao lại không cho em hảo hảo hưởng thụ hả, Tiểu Khải…”

Bàn tay nắm chặt mầm non của Aka càng thêm dùng sức!

” Ahhh !”

Mầm non yếu ớt bị người tàn nhẫn vò nặn tra tấn, Vương Tuấn Khải ăn đau la khóc.

Vì đang đối diện với Aka, kẻ tra tấn hắn, Vương Tuấn Khải cau mày cắn răng chịu đựng đau đớn hạ thể dùng hết tất cả khí lực nhìn Aka.

Cái nhìn này…. khiến Vương Tuấn Khải chấn động không thể suy nghĩ.

Tóc màu nâu đồng rũ xuống, con ngươi màu hổ phách mang ánh mắt đùa vui lại che giấu tàn nhẫn, hưng phấn nhìn hắn bên dưới, góc độ rõ ràng, cánh môi đỏ tươi vẽ ra một nét… cười thầm xinh đẹp.

” Anh là…. Anh là… Aka ??”

Thật sao ?

Thật là y sao ? Bằng ấn tượng về bộ dáng mà Aka chủ động hướng hắn hình dung mình, Vương Tuấn Khải không thể tin được.

Một ngón tay chôn trong thân thể Vương Tuấn Khải, một bàn tay nắm chặt mầm non yếu ớt, giữ tư thế như vậy, thân hình Aka đè xuống hôn đi hôn lại khuôn mặt trắng nõn vẫn chưa khôi phục từ chấn động.

” Ưm ah…. Đúng vậy ! Anh là Aka, cái người tri thức tuyệt hảo kia là anh ! Hiện tại…. người yêu thương Tiểu Khải cũng là anh !”

Vừa hôn nhẹ, vừa vươn đầu lưỡi trơn ướt, cẩn thận liếm láp gò má non mềm.

” Em có biết… Anh vừa chat với em vừa suy nghĩ cái thứ ghê tởm gì trong đầu không ? Em có biết mỗi ngày sau khi logout anh vừa ảo tưởng cường bạo em vừa tự an ủi mình hay không ?”

Đầu lưỡi trơn ướt đi vào đôi môi liên tục run rẩy của Vương Tuấn Khải.

” Em không chỉ là đối tượng ảo của anh, mà còn là tình yêu của anh ! Anh không nỡ để em rời khỏi anh, không chỉ muốn chiếm hữu em, còn muốn vĩnh viễn…. vĩnh viễn chiếm hữu !”

Đôi môi mỏng không ngừng tuyên thệ, cướp lấy cánh môi dồn dập run rẩy kia.

Môi mỏng liên tục đoạt lấy mọi thứ trong môi Vương Tuấn Khải, đầu lưỡi chủ động tiến vào, bắt buộc một cái lưỡi sợ hãi chống cự khác phải cùng nhau dây dưa, mật ngọt kích tình chảy xuống từ chỗ hai người mập hợp…

” Ô ô !!!”

Giữa lúc môi lưỡi bị cường đoạt, Vương Tuấn Khải kinh hoảng phát giác Aka bức hắn nuốt vào cái gì đó, hắn sợ hãi giãy giụa dùng sức đẩy thân hình áp chế mình ra.

” Anh… Anh cho tôi uống cái gì ?”

” A ! Một loại thuốc… làm Tiểu Khải vô cùng vui sướng, ha ha!”

Buông tha cánh môi bị y hôn phát đỏ, Aka bắt đầu chuyển hướng tới điểm nhỏ đỏ tươi trên lồng ngực trắng nõn của Vương Tuấn Khải.

” Ahhh ! Nhả… nhả ra !”

Điểm mẫn cảm trước ngực bắt đầu bị người mút, rồi lại bị hung hăng cắn gặm, trong lòng Vương Tuấn Khải liên tục chống cự cảm giác triều cường tê dại này nhưng lúc Aka rút ngón tay chôn trong cơ thể hắn… lại sinh ra khoái cảm mãnh liệt, khiến Vương Tuấn Khải chưa từng trải qua cảnh giới như vậy, nội tâm sinh một trận… hưng phấn.

” Tiểu khải mới có vậy liền thoải mái đứng thẳng như thế, chờ chút thôi…. Tiểu Khải đừng kích thích khiến anh chống đỡ không được nha !”

Aka bắt đầu dùng hai tay thưởng thức mầm non cao thẳng của Vương Tuấn Khải.

” Hahh…. Anh… anh đừng…. umh hahh !”

Sao lại như vậy… Sao lại như vậy… Vì sao hắn lại bắt đầu cảm thấy rất thoải mái ??

Thân thể vì sao rất nóng… rất nóng…

Thân thể biến hóa kỳ dị khiến Vương Tuấn Khải không biết làm sao, thân thể càng lúc càng nóng thêm… Đầu óc suy nghĩ lại càng hỗn độn, chỗ mẫn cảm liên tục bị trêu chọc, cũng từ cự tuyệt ban đầu… bắt đầu… cảm thấy… có chút thoải mái…

Nhưng Aka vẫn chưa chấm dứt thế công với hắn.

Ngón tay thon dài luân phiên xoa xoa qua lại mầm non hỏa nhiệt không ngừng run rẩy của Vương Tuấn Khải, chất nhầy lưu trên khe đỉnh, ngón tay trêu đùa dính đầy ***.

” Rất thoải mái phải không ? Tiểu Khải… Xem nơi này của em, bắt đầu kẹp cái vừa thô vừa lớn này không chịu nhả.”

Một bàn tay Aka trượt xuống huyệt khẩu liên tục co rút, dùng hai ngón tay đâm vào chỗ hở, dung nạp ngón tay y, hai ngón tay trơn trượt như rắn rít, cặp lấy phân thân giả mà huyệt khẩu không ngừng nuốt vào, chậm rãi trừu động.

“A…….A… Không, đừng…. Ahhhh”

Thân thể nóng rực mềm nhũn cùng đầu óc hỗn loạn, khiến hắn mất đi lý trí cùng phản kháng nên có, chỉ có thể phát ra âm thanh cự tuyệt vô ích.

Tê dại truyền đến từ giữa đùi dần dữ dội… Vương Tuấn Khải khó khăn cong thân mình lại để tăng lên khoái cảm vô tận do liên tục bị dị vật xâm nhập ma sát trong thân thể.

Vì sao lại như vậy….. Vì sao lại như vậy




End chương 6

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro