chương 8 cưỡng bức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với đêm đầu tiên, cậu vẫn có ảo tưởng rất lớn. Động tác trong tay cậu bắt đầu trở nên có vài phần khiêu khích, tiềm thức trong cậu muốn khiêu khích hắn, làm cho hắn mua đêm đầu tiên của mình, về phần động tác khiêu khích này, đương nhiên vốn là do được huấn luyện trước.

Nếu không cậu làm sao biết được khiêu khích một đàn ông như thế nào. Đôi tay nhỏ vẽ loạn phía sau lưng hắn. Cậu cố tình sử dụng loại dầu gội đầu thơm nhưng không nồng khẽ cúi người xuống thấp nhất có the

Ưm, hắn rất thích hương vị này.

Hạ thân của Vegas càng lúc càng nhô cao, khiến hắn không thể không đè tay cậu lại:

"Tốt lắm, có thể ngừng!"

Pete sửng sốt, cậu vừa mới bắt đầu câu dẫn, hắn liên kêu ngừng. Chẳng lẽ, hắn không thích bị khiêu khích?

Hay là hắn không thích bị cậu khiêu khích?

Vegas xoay người đối mặt với Pete. Cậu bỗng cảm thấy như hít phải một ngụm khí lạnh, giống như vừa bị cái gì đụng vào làm đầu óc cậu đột nhiên trống rỗng. Hắn ta thật đẹp trai!

"Ting" một chuỗi tiếng chuông điện thoại

vang lên cắt đứt không khí quỷ dị bên trong. Bạn của Vegas, Kim trả lời điện thoại:

"Cái gì, công ty có văn kiện, cần con phải đến công ty? Không phải đâu ba, bây giờ khuya rồi mà!"

"Ngày mai cần dùng gấp hả? Vậy được rồi, con sẽ đi lấy sau đó đem về nhà!"

Trả lời điện thoại xong, Kim bất đắc dĩ cúp máy, nói với người nằm trên giường mát xa bên cạnh:

" Thật xin lỗi, cậu tiếp tục đi, tớ có chút việc phải đi trước!"

"ừ, trên đường đi cẩn thận một chút!"

"An tâm, bye bye!"

Kim hướng bạn tốt tạm biệt, ra khỏi phòng.

Cô gái mát xa cho Kim, Cherry, đương nhiên cũng đi theo ra ngoài.

Như vậy, trong phòng chỉ còn lại có Vegas và Pete. Hai người đồng thời nuốt nước bọt, phát ra tiếng vang thật to.

Vegas là bởi vì đói khát mà cổ họng trở nên khô khốc, mà còn lại Pete là bởi vì căng thẳng mà cổ họng trở nên khô khốc.

"Mỗi tháng 10 ngàn baht, làm tình nhân của tôi, đồng ý không?"

Hắn bỏ đi xấu hổ, trực tiếp mở miệng nói! Cậu tới nơi này kiếm tiền cũng chỉ là tiền buôn bán xác thịt cho nên hắn cũng không vòng vo.

Cái gì, cái gì?

Tình nhân, mỗi tháng 10 ngàn baht?

Hai từ này nổ mạnh khiến cho trong đầu cậu trống rỗng!

Thấy cậu một hồi lâu cũng không đáp, Vegas hơi có chút thất vọng nói:

"Cái kia quên đi!"

"Không, tôi làm, tôi làm!"

Cậu vội vàng nói xong, vẻ mặt đỏ bừng.

Trời ơi, có phải phản ứng của cậu quá nôn nóng không?

Vegas nhếch khóe môi, vươn cánh tay dài nắm lấy bả vai lõa lồ của cậu:

"Chúng ta trước tiên thỏa thuận về điều kiện, mặc kệ trước kia em từng có bao nhiêu người đàn ông, sau khi trở thành tình nhân của tôi, không được qua lại với người đàn ông khác"

"Nếu để tôi biết em còn qua lại với người đàn ông khác, chúng ta sẽ chấm dứt quan hệ! Mặt khác còn có một chút việc em phải nhớ kỹ, chúng ta chỉ là tiền tài và quan hệ, đừng tưởng yêu tôi!"

" Đương nhiên, nếu như em không muốn tiếp tục, hoặc là tôi không muốn tiếp tục, như vậy quan hệ của chúng ta chấm dứt ngay lập tức!"

Hắn phải giải thích chuyện cho rõ ràng, bởi vì hắn không muốn dùng chung một "chiếc giày" cùng người khác, như vậy thật rất không vệ sinh.

Hắn cũng không muốn có dính dáng gì về tình cảm với ai, hắn đơn thuần chỉ muốn có cảm giác kích thích thôi.

Lời nói của hắn khiến cho cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ. Hắn đánh giá cậu rất thấp, cậu vẫn là một cậu nhóc tốt, không, khi đi đến nơi này, cậu đã đánh mất tư cách là một cậu nhóc tốt rồi, nhiều nhất nhiều nhát, cậu vẫn là một cậu nhóc trong sạch.

"Anh yên tâm đi, tôi sẽ không dâm đãng như vậy!"

Kết quả như thế đối với cậu mà nói, đã là tốt nhất rồi. Lộ ra một chút cười khổ, đối mặt với một người đàn ông chung quy vẫn tốt hơn so với đối mặt với một đống đàn ông.

Tình cảm?

Cậu làm sao dám hy vọng xa vời như vậy?

Tiền, cậu tất cả đều là vì tiền.

Vegas cúi đầu ở bên tai cậu, nhẹ thở ra khí nóng nói:

"Vậy được rồi, chúng ta đi thôi!"

Cứ như vậy, mười tám tuổi cậu trở thành bạn cùng giường của hắn!

Pete nháy mắt mấy cái phục hồi tinh thần từ những hình ảnh của quá khứ, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt, khóe miệng lộ ra một nụ cười tự giễu.

Là kiếp trước cậu tạo nghiệt, cho nên kiếp này phải chịu tội sao?

Cậu vì người nhà của mình mà trả giá tất cả, kết cục lại bị mọi người miệt thị cùng vứt bỏ.

Ha ha, cậu vẫn tự nói với chính mình, bọn họ đều là người thân của mình, cậu không nên đi oán, đi hận.

Nhưng, điều này làm cho cậu không đi oán thế nào, không cho cậu cảm thấy ủy khuất thế nào?

Dù là bây giờ, cậu vẫn khát vọng nụ cười của mẹ, khát vọng cả nhà có thể ngồi quây quần cùng một chỗ, làm cho cậu cảm thụ được sự ấm áp của gia đình. Cậu cũng nói với bản thân là cậu cũng không cô độc, cậu cũng có người thân quan tâm.

Tuy rằng biết điều này không thể nào thành hiện thực, nhưng cậu vẫn không nhịn được ảo tưởng.

Đêm khuya ngủ mơ, cậu thậm chí còn khát vọng có thể nhìn thấy hắn, khát vọng được hắn ôm.

Nghĩ đến đây, cậu khổ sở cắn cắn khóe miệng. Có phải cậu thật ngốc, thật xấu hay không.

Mặc kệ lúc trước bọn họ có hiểu lầm như thế nào, cậu cũng không thể có loại ảo tưởng này. Vì hắn không phải ai khác, mà chính là em rể của cậu!

Đây tất cả là sự trùng hợp, châm chọc hay là nghiệt duyên đây?

Trái tim lần nữa lại tràn ngập đau đớn, đau đến nỗi cậu không thể không gắt gao đè chặt ngực, sắc mặt của cậu càng trắng, đôi môi run rẩy không ngừng.

Ha ha, chẳng lẽ đúng là đàn ông không xấu thì bạn tình sẽ không thương sao?

Hắn làm sao có thể dễ dàng châm ngòi cảm xúc của cậu, dễ dàng khiến cậu rơi nước mắt như vậy?

Lúc này cửa mở ra, mấy cô bé đi vào. Khách tới cửa, cắt đứt tất cả sầu bi của cậu!

Trong ngành làm móng Pete tương đối có danh tiếng, cho nên cậu làm đẹp cho rất nhiều idol, trai gái đều thích phong cách làm việc của cậu, có người đặt lịch cả tháng để được cậu làm cho.

Trước khi đóng cửa hàng, Pete liền nhận được điện thoại của chị Cindy:

"Pete à, buổi tối em đến đây đi. Các cô gái của chị muốn làm móng, mười mấy người lận, như vậy em trực tiếp đến đây luôn đi!"

Một lần Cindy đi làm móng, vô tình gặp lại Pete. Có lẽ là vì muốn giúp đỡ công việc làm ăn của Pete, hay có lẽ do tay nghề của Pete rất tuyệt. Tóm lại, Pete thành người chuyên làm móng cho các cô gái!

"Vâng, em nấu bữa tối xong liền đến...."

Ước hẹn thời gian xong. Pete liền cúp máy!

Có công việc làm ăn đến, trên mặt Pete lộ ra một nụ cười. Không sai, ông trời thật chiếu cố cậu, biết cậu đang cần tiền để dùng.

10 triệu baht, cậu nhất định phải mau chóng trả lại cho hắn!

Cậu không muốn lại có sự hiểu lầm với hắn, tất cả trở lại yên bình là tốt nhất!

Milk mới từ nhà trẻ về không lâu, đôi môi đỏ mọng chu lên một cách bực bội, tội nghiệp nhìn mẹ mang theo hộp dụng cụ chuẩn bị ra ngoài:

"Papa, mang con đi cùng được không? Milk sẽ không làm ồn, Milk muốn ở cùng một chỗ với papa!"

Cô bé còn chưa kịp làm nũng với papa mà papa đã muốn đi ra ngoài làm việc!

Pete nhéo khuôn mặt trắng nõn của con gái rồi tiếp theo hôn một cái thật kêu, sờ sờ mái tóc mềm mại của con trấn an nói:

"Cục cưng, papa lập tức sẽ trở về, ngoan ngoãn ở nhà với papa nuôi nhé!"

"Đừng mà, papa!"

Milk vẫn kề sát trong lòng Pete, gắt gao ôm lấy quần áo của cậu. Mắt thấy thời gian không còn kịp, Pete không còn dịu dàng khuyên bảo nữa. Khuôn mặt trở nên tức giận, nghiêm túc nhìn chằm chằm con gái:

"Papa muốn đi kiếm tiền, mau buông papa ra!"

"Papa!"

Cô bé sợ sệt buông cánh tay ra, ánh mắt còn gắt gao nhìn chằm chằm cậu. Mix lúc này từ trong phòng bếp đi ra ôm lấy con gái nuôi:

"Milk, ngoan ngoãn ở nhà với papa nuôi đi, một lát nữa ba con sẽ đến, mang bánh ngọt đến cho con."

Pete cho con gái một cái hôn gió, xoay người đi ra khỏi nhà.

..............

Trong phòng nghỉ của khách sạn, chỉ nghe tiếng các cô gái vừa nói vừa cười. Pete mỉm cười nói chuyện phiếm với các cô, nhưng vẫn không dừng động tác ở tay. Liên tục bốn giờ, cuối cùng cậu cũng làm xong móng tay cho mười cô gái.

Trời ạ, quả thật là một công việc nặng nhọc. Ngẫm lại mười cô gái, chính là một trăm cái móng tay nha.

Nhưng nhìn lại số tiền kiếm được tương đối cao, cậu thật đúng là một chút cũng không thấy mệt.

Nhận tiền xong, Pete bắt đầu sửa sang lại thùng dụng cụ của mình.

Mà các cô gái cũng tốp năm tốp ba đi ra khỏi phòng nghỉ, bóng đêm buông xuống cũng đại biểu cho việc là các cô phải bắt đầu làm việc!

"Pete, gần đây em thế nào, vẫn còn chưa quen bạn trai sao?"

Cindy đi tới bên cạnh cậu, quan tâm hỏi. Có lẽ bản tính không chịu khuất phục kia rất giống mình năm đó cho nên rất thích cậu. Pete ngẩng đầu nhẹ nhàng cười:

"Không! Em bây giờ còn không muốn suy nghĩ về vấn đề này, chờ Milk lớn một chút rồi tính sau!"

"Nhiều đàn ông theo đuổi em như vậy, chẳng lẽ không có một người làm cho em động tâm? Chỉ cần kinh tế của đối phương không kém lắm, có thể đối tốt với Milk thì em cũng nên suy nghĩ một chút đi?" - Cindy thoáng chau mày hỏi.

" Chẳng phải tên đó đã xóa đánh dấu trên người em rồi sao, còn lo sợ gì nữa "

Nhiều năm qua, đàn ông theo đuổi Pete không ít, điều kiện tốt cũng không thiếu. Nhưng thằng bé này lại không muốn.

"Cám ơn chị Cindy quan tâm! Chỉ là dù sao em cũng không phải chỉ có một mình, em muốn tìm hiểu cẩn thận một tí, em không muốn Milk về sau tủi thân!"

Pete cười ngại ngùng, tiếp tục thu dọn đồ đạc của mình. Biết cậu không muốn tiếp tục đề tài này, Cindy nói đơn giản:

"Thời gian không còn sớm, nhanh về nhà đi!"

"Cám ơn chị Cindy, em về đây, tạm biệt!"

Pete vẫy tay, đi ra khỏi phòng nghỉ. Mới ra khỏi phòng nghỉ, Pete đã bị một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy. Tiếp theo là hại phiến thịt dán lên gậy trắng như tuyết của cậu:

"Ui, bảo bối, đúng là mặt hàng thượng hạng! Đến đây cùng anh đi!"

Pete dùng sức mà đá cộng thêm lớn tiếng la lên:

"Buông ra, tôi không phải là các cô gái nơi này."

"Ai cái gì nơi này với nơi kia, anh thích em, sẵn lòng cho em tiền là được rồi!"

Người đàn ông này giống như không biết đau, một phen đem Pete tiến vào bên trong phòng thuê phía sau.

"Chậc chậc, ngài Sin, kiếm đâu ra hàng thượng đẳng về sắc đẹp như vậy nha!"

Pete vừa tiến vào, lập tức khiến cho bên trong phòng nổi lên một tràng tiếng cười.

Chỉ tại cái loại đàn ông xấu xa dâm đãng đến cực điểm này!

Pete vừa tức giận vừa sợ hãi xoay người muốn đi ra, kết quả lại bị lão Sin kia dùng sức ôm lấy từ phía sau, kéo lên ngồi ở trên đùi hắn:

"Bảo bối, cùng anh uống rượu, haha để cho anh sờ!"

"Ông buông tôi ra, tôi không phải!"

Pete dùng sức giãy dụa, ra sức sử dụng tay chân đánh hắn. Nhưng hắn chẳng bị gì, hai tay còn sờ soạng qua lại trên người cậu.

Ánh đèn mờ tối, tiếng nhạc đinh tai nhức óc giúp che dấu vẻ mặt hoảng sợ và giãy dụa của Pete.

Trong phòng có mười mấy người cả trai lẫn gái đều có niềm vui của riêng mình. Ngoại trừ một người thì không ai chú ý đến Pete.

Vegas híp mắt nhìn thân hình ẩn hiênt trong lớp áp thun của cậu, cho rằng gương mặt yêu mị của cậu đang lộ biểu tinh "hưởng thụ".

Hừ, chỉ biết cậu vốn là người thế nào, đến cùng còn không phải là buôn bán xác thịt!

Còn tỏ ra thuần khiết với hắn, tỏ ra là một người biết giữ mình?

Sắc mặt của hắn ngày càng khó coi, tay nắm chiếc cốc chân cao bắt đầu khẽ run rẩy

Lão Sin bưng lên ly rượu đỏ đưa đến bên miệng Pete:

"Bảo bối uống đi, uống xong ly rượu này anh cho em 10 ngàn baht nhé!"

"Đừng chạm vào tôi, tôi không phải là các cô gái ở đây!"

Pete dùng sức đẩy đem rượu màu đỏ trong chén đổ ra làm rơi xuống ngay cổ cậu.

Lão Sin thuận thế dùng môi hôn vào gáy của cậu, liếm đi chất lỏng màu đỏ bị đổ ra.

"Đồ biến thái, ông đừng chạm vào tôi!"

Pete đoạt lấy ly rượu, đem số rượu còn lại trong ly hắt lên mặt hắn. Lão Sin sờ soạng mặt một phen, thuận tay đánh Pete một tát:

"Shit, cậu tỏ ra đứng đắn cái gì, đã tới nơi này còn không chịu bán! Tôi sẽ xử cậu tại đây, xem cậu còn diễn trò nữa hay không?"

Tiếp theo Lão đặt Pete xuống sô pha, một bàn tay mập mạp tiến vào chiếc quần short của cậu....

Ngay lúc tay hắn sắp chạm vào quần nhỏ của cậu, thân thể hắn lập tức bị đá lăn ra đất:

"Ai dám phá hư chuyện tốt của ông?"

Vegas nổi giận đá liên tục vào thân thệ mập mạp của hắn

" Nói cho ông biết cậu ấy là người của tôi!"

Lão Sin nghe được giọng nói của Vegas, lập tức bày ra bộ mặt tươi cười:

"Đại ca, tôi không biết cậu ấy là người của anh, tôi sai rồi, tôi sai rồi!"

Được trả tự do, Pete liền đứng dậy nhắm cửa lớn mà chạy.

Chỉ là lúc tay cậu vừa mới chạm vào khóa cửa, thân thể lập tức lại bị một đôi tay cường tráng ngăn lại.

Vegas dùng sức lôi kéo cậu, mang cậu ra khỏi phòng cùng hắn

"Vegas, ạnh đừng làm bậy!"

Lưng Pete lúc này đang kề sát vào cửa, hoảng sợ nhìn về mặt tà khí của hắn.

"Đừng làm loạn, tôi sẽ đến từ từ!"

Gương mặt của hắn từ từ tiến gần vào cậu, chuẩn xác bắt giữ đôi môi đỏ mọng của cậu. Pete dùng sức lắc đầu, tránh né nụ hôn của hắn:

"Đừng, lưu manh! Anh buông tôi ra, anh không thể đối xử với tôi như vậy!"

Hắn là em rể cùa cậu, như vậy là không đúng!

Cậu liên tục cự tuyệt, khiến hắn rất căm tức:

"Pete, cậu vẫn còn tỏ ra trong sạch sao? Cậu không phải là đi tới đây để bán thân sao? Hừ, tôi cũng không ghét bỏ cậu không sạch sẽ, cậu nhân tiện bớt diễn trò đi cho tôi!"

"tôi không phải, không phải " - Cậu dùng sức giãy dụa, lớn tiếng giải thích.

Hắn căn bản không cho cậu cơ hội giải thích, cũng có thể nói hắn căn bản không muốn nghe cậu giải thích bất cứ thứ gì:

" Lời nói lừa gạt của cậu về nói cho chồng cậu nghe đi!"

Bàn tay to của hắn luồn vào chiếc quần ngắn của cậu.

"Vegas, anh buông tôi ra, cầu xin anh buông tôi ra!"

Pete hoảng sợ lắc đầu liên tục, không ngừng mờ miệng cầu xin hắn.

Không thể, bọn họ không thể làm như vậy!

Nhưng sức lực của cậu căn bản không đánh lại hắn, chì có thể bị động bị ôm như thế!

Vegas giống như nghe được chuyện gì buồn cười, cười khẽ thành tiếng, nhẹ nhàng nì non bên tai cậu:

"Được, tôi sẽ thả cậu ra, nhưng đợi đến khi xong việc "

Tiếp theo không để ý đến phản kháng của cậu, cũng không để ý tới tiếng kêu của cậu.

Hắn mang theo một mạt cười tà, chuẩn bị tấn công.

Chết tiệt, hắn làm sao có thể điên cuồng bá đạo như thế?

Làm sao có thể không nghe lời của cậu, mà cho cậu là loại người như thế?

"Đừng, tôi đã có chồng, anh đừng đối xử với tôi như vậy!"

Cậu không từ bỏ cơ hội cuối cùng, nức nờ nói. Vegas nhẹ nhếch miệng cười nói:

"Bảo bối, anh chỉ muốn cùng em làm như vậy một hồi thôi, sau đó em vẫn là người của chồng em mà!"

"Anh đây là cưỡng bức tôi, là phạm pháp....a...."

Câu nói tiếp theo của cậu biến thành một tiếng rên rỉ.

"Cưỡng bức? Không, anh sẽ trả tiền. Đây không gọi là cưỡng bức, mà là giao dịch sắc tỉnh!"

Tiếp theo, hăn không cho cậu cợ hội phàn kháng....

"Yên tâm, anh sẽ không quỵt tiền cùa em đâu!"

Vừa nghĩ đến cậu lúc nãy, hắn tức giận đến muốn xé nát cậu.

"Không, anh không được như thế, tôi không cần, anh mau buông tôi ra!"

"Em đúng là trời sinh đã có mùi vị như thế, ha ha, cho dù thân kinh bách chiến, em vẫn còn có thể mẫn cảm giống như xữ nam nha!"

"Anh không thể đối với tôi như vậy, không thể...."

Cậu dùng sức đẩy hắn, nhưng vẫn bị hắn đè chặt dưới thân. Pete nhắm chặt hai mắt chịu đựng nhục nhã, khóc lớn:

"Nếu anh muốn thì cũng nhanh chấm dứt đi!"

Thời gian như ngừng lại, Pete mờ to hai mắt trống rỗng, toàn thân không có chống cự.

Điều này khiến cậu nhớ tới vài năm trước hắn đã sĩ nhục mình như thế nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro