Chương 11 : Mất Ngủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tụi tui đưa về cho. Lúc nãy chở đi thì giờ chở về. Ai đời lại để 4 đứa say khước thế này láy xe về một mình. – Hắn kéo nó lại.



- Bọn tôi đâu phải trẻ con! – Nó gạt tay hắn ra nhưng hắn vẫn kéo lại.


- Khánh để bọn này về đi! Con Zoi nó láy xe được mà! Không thì tôi láy cho! – Nhi kéo nó ra.


- Không được! Bọn này đưa về cho! – Thành thì kéo Nhi.


- Nè! Buông tay tôi ra! – Nhi hất tay Thành.



- Nhưng mà My không láy xe được đâu! Để bọn này đưa về cho! – Lâm quay sang nhìn Quỳnh Anh.


- Mệt quá! Giống như lúc đi đi! Tôi muốn ngủ! – Mun quát lên. ( Say rồi kaka.)


- Quyết định vậy đi! Bốn đứa bọn tôi đi lấy xe. Bốn người ra cổng đi. – Đại Nhân nói rồi bốn chàng cùng bước đi.



Tứ Đại thì chỉ biết nghe theo vì đang ở Việt Nam chứ không phải Úc. Đúng là Tứ Đại uống say thật rồi, dù chỉ là ngà ngà say thôi. Ở Việt Nam mà phóng xe như bên đó sau khi uống say thì chỉ có mức đi thăm ông bà.


Tứ Đại ra đến cổng thì xe đã đợi ở đấy. Tứ Đại chỉ kịp nói cho “ tài xế” của mình biết địa chỉ rồi dường như ngủ mất không hay.


- Đến nơi rồi thì phải. Có cần tôi…- Hắn chưa nói dứt lời thì quay sang bắt gặp nó ngủ.


- Cô rất đẹp! – Hắn khẽ nói rồi vén vài sợi tóc trên mặt nó. Nó giật mình thức giấc.


- Tôi vào nhà đây! Chào! – Nó bối rối rồi mở cửa xe bước xuống.


Vừa lúc đó thì xe của Nhi và Quỳnh Anh cũng đến nơi. Do rượu hơi mạnh nên hai nàng cũng ngủ thiếp đi. Trước khi đánh thức Nhi và Quỳnh Anh thì Thành và Lâm cũng đã hơi choáng trước vẻ đẹp của hai nàng lúc ngủ.


Hai nàng mở cửa xe và bước xuống cùng lúc.


- Cảm ơn về tối nay! – Quỳnh Ang nói rồi nở một nụ cười thiên thần với Lâm.


- Bye! – Lâm đáp.


- Ngủ ngon! – Nhi nói với Thành sau khi bước xuống xe.


- Mai cũng ngủ ngon! – Lâm vui vẻ đáp.


Nhi và Quỳnh Anh bước vào nhà thì xe của Mun mới xuất hiện.


- Mình nghĩ mình sẽ đến trước chứ nhỉ? Biết vậy thì không ngừng đèn đỏ làm gì! – Đại Nhân thầm nghĩ.


- Hoa à đến nhà rồi! – Đại Nhân nói mà không hay Mun đang ngủ làm cô giật mình.


- À! Haiizz… Cảm ơn! – Mun nói mà ngoái ngủ.


- Không có gì! Ngủ ngon! – Đại Nhân


- Bạn cứ để xe ở đấy đi! Mình gọi quản gia cho vào gara! – Mun


- Ừ! Tạm biệt! – Đại Nhân


- Tạm biệt!


Mun nói xong thì quay vào nhà còn Đại Nhân thì đi qua xe của hắn. Ba chiếc xe hộp phóng như bay vào màn đêm.


- Mày về nhà hay đi đâu tao chở đi luôn? – Hắn nói với Đại Nhân


- Về đi! Hôm nay tao mệt! À mà…

- Gì?

- Cách mày nhìn My hơi lạ ấy Khánh! Haha..!


- Mày đúng là… À mà tao cũng thấy hơi lạ thật!


- Đừng nói mày thích My nha?


- Mày điên quá! Gặp mới 2 lần chứ mấy!


- Nhưng trước giờ mày có đối xử với ai thế đâu?!!


- Thôi dẹp chuyện đó đi! Đến nơi rồi này!


Vừa nói hắn vừa thắng xe trước cổng một căn biệt thự màu trắng khang trang.


- Chào mày! – Đại Nhân nói rồi vẫy tay chào hắn.


- Ừ! – Hắn trả lời xong thì phóng xe chạy một mạch về nhà.

Lâm và Thành thì cũng không khác. Sau khi đưa Quỳnh Anh và Nhi về thì cũng về nhà.


Còn về phần Tứ Đại thì sau khi an toàn về đến nhà thì lao vào ngủ không biết trời đất gì cả, mặc luôn quần áo đấy mà ngủ.

Hắn và Thành sau khi về tới nhà thì không tài nào chợp mắt được. Hắn thì nghĩ về nó còn Thành thì nghĩ về Nhi. Hai người cứ thế mà thức. Hắn thì đến 1h sáng hơn thì thiếp đi. Còn Thành thì tận 3h sáng mới ngủ được. Trong khi đó Lâm và Đại Nhân thì lao vào ngủ như con thiêu thân.



Nó ngủ tới hơn 1h sáng thì thức giấc, đầu đau như búa bổ. Nó thức dậy đi tắm rồi thay ra đồ ngủ. Nó bước xuống lầu thật khẽ. Xuống đến dưới thì nó gặp Nhi. Nhi đang lục tủ thuốc.


- Mày cũng đau đầu à? – Nó hỏi làm Nhi giật mình.


- Quỷ! Làm tao giật cả mình! Ừ, tao có hơi đau đầu tí nên mới dậy tìm thuốc! – Nhi quay sang trả lời rồi lại tìm tiếp.


- Mày xuống lâu chưa?

- Được khoảng 10’ hơn thì phải!



- Để tao lấy cho! – Nó nói rồi lại chỗ tủ thuốc.



- Đây này! Mày mấy viên? – Nó chìa vỉ thuốc ra hỏi Nhi.



- 1 thôi chứ mấy! Mày lấy giúp tao đi để tao đi lấy nước.



Nhi chạy đi lấy nước cho nó và cả Nhi.



- Chúng ta sẽ chuyển nhà vào trung tâm thành phố! Mày thấy sao? – Nó hỏi Nhi.



- Vậy cũng tốt. Ở nhà của đứa nào đây?



- Theo mày nên ở chung hay riêng?


- Ở chung! Tao thích thê!



- Vậy thì nhà mày được không?

- Tất nhiên! Dù gì ba mẹ tao cũng không ở đây!


- Quyết định vậy đi! Ngày mai sau giờ học thì chuyển vào đó!



- Ừ! Thôi tao đi ngủ đây! Mày cũng tranh thủ ngủ một tí nữa đi. Không thôi ngày mai làm sao đi học.


- Lát tao lên! Ngủ ngon.



- Ngủ ngon. Nhi nói rồi bước lên phòng, để nó lại một mình. Cứ như vậy, nó thức đến sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro