Chương 14 : Đua Xe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba tháng trôi qua thật nhanh chóng. Sau lần gặp TT đến giờ thì sống vẫn yên và biển vẫn lặng. Một phần là bọn TT nể FK. Một phần là vì đang tập hợp lực lượng để đánh hội đồng Tứ Đại.

( T/g: Thua là chắc! Lè lè… TT: Nói gì hả? T/g: Tứ Đại ơi cứu em! ).

Sau giờ học thì Tứ Đại lại đi chơi với FK rất là thân mật. Thành và hắn vẫn chưa rõ cảm giác dành cho Nhi và nó là gì. Vì trước giờ chưa rung động trước con gái. ( Cổ hủ quá ^^)



Hôm nay là thứ hai, Tứ Đại lại uể oải bước đến trường sau ngày chủ nhật quậy tưng bừng cùng FK, mặc cho những ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn ganh tị cứ chỉa vào.

Tứ Đại lên đến lớp thì FK đã đến rồi. Thấy nó thì hắn lại có cải cảm giác lạ, vừa vui mà tim lại đập mạnh. Thành thì sau khi thấy Nhi đã nở nụ cười sát gái làm bọn con gái cạnh đó ngất ngây nhưng với Nhi thì vô hiệu hóa. Tứ Đại về chỗ ngồi.

- Tối qua mệt lắm hả? Sao nhìn bơ vậy? – Đại Nhân hỏi Mun

- Như điên luôn! – Mun thở dài.


- Còn chơi với FK thì Tứ Đại mấy you còn mệt dài dài! – Đại Nhân nói rồi cười làm lộ răng khểnh trông rất bảnh trai.


- Mệt thì mệt mà chơi thì chơi. – Nó đáp thay Mun

- Đúng! – Mun


Lâm nãy giờ gục đầu xuống bàn, nghe thấy nó và Mun nói vậy thì ngước lên:

- Dám đua xe không?

- Tất nhiên! – Nghe Lâm hỏi thì Tứ Đại hào hứng thấy rõ.

- Được thôi! Tối nay có một nhóm người thách đấu đấy. Đua không? – Lâm.

- Đua! – Tứ Đại đồng thanh.


- Để bọn này chuẩn bị xe. – Lâm.


- Thời gian và địa điểm? – Quỳnh Anh quay sang nhìn Lâm.

- 10h, bãi đất trống gần sân vận động ngoại ô thành phố! – Hắn lạnh lùng trả lời.


- Đi thì đi! – Nhi.

Cuộc trò chuyện của Tứ Đại và FK kết thúc ở đấy, sau tiếng trống vào học. Nhưng điều mà họ không ngờ là ngoài các học sinh chung lớp thì còn có một số người khác nghe được. Không ai khác chính là bọn TT. Bọn nó cười đểu rồi hẹn tối nay sẽ đến sớm để được làm người ngồi sau xe của FK. ( Oẹ ọe ọe… Làm sao mà so sánh được với Tứ Đại nhà ra.)



Tối
9h15 phút,


FK đã có mặt tại điểm hẹn. Trông FK mới hoàn hảo và phong độ làm sao. Găng tay hở ngón, giầy boot phong cách cao bồi, trong mới lạnh lùng và thu hút đến kì lạ. FK tháo mũ bảo hiểm và bước xuống xe thì bên đối thủ cũng vừa đến. Trong bọn chúng ăn mặc cũng rất là bụi bặm và đại ca, nhưng vẻ lạnh lùng thì và phong độ thì xếp sau FK.


- Ai ra trận? – Giọng nói lạnh lùng đến đáng sợ của hắn vang lên.


- Bọn tôi! – Từ sau đám đàn em, bốn tên bước ra với chiếc mũ bảo hiểm trên tay. Phong cách thì cũng không đến nổi nào, chỉ có điều là thua FK.

- 4 người? – Lâm.


- Đương nhiên là còn 4 cô em nữa. – Một tên trong số đó ra hiệu cho ba ả nữa bước lên.


Vừa nhìn thấy FK thì bốn ả đã xiêu lòng vì họ quá bảnh. Nhưng những người phụ nữ như thế thì làm sao lọt vào mắt xanh của FK được. Ăn mặt thì thiếu vải trầm trọng, đầu tóc thì vừa đỏ vừa tím, người thì ỏng a ỏng ẹo. FK nhìn mà phát ớn.


Vừa lúc đó, một chiếc Innova màu ánh kim xuất hiện và đỗ ngay chỗ bọn họ.


- Haha… Người của các ngươi đi xe thế cơ à? – Một tên cười đểu.


FK không nói gì. Từ trên xe, bốn cô gái bước xuống trong những bộ quần áo thuộc dạng “ đẹp khoe xấu che”. Không biết bọn này dùng nước hoa thương hiệu gì mà mùi hương bay xe đến thế. Họ đứng xa xe gần 8m mà mùi hương cứ lan tỏa làm họ ho sặc sụa. Đại Nhân thì thầm vào tai hắn:

- Họ sao?

- Chưa biết! – Hắn.


4 nhỏ vừa từ trên xe bước xuống lúc này mới quay mặt lại.

- Chúa ơi! – Hắn khẽ hét lên.


- Sao lại thế này được? – Lâm.

- Không lẽ Tứ Đại nhờ họ…- Thành

- Không thể nào! – Lâm.

Thấy FK, bọn TT liền chạy đến bên mà giở trò này nọ. FK xô họ ra.


- Sao lại xô người của mình ra thế không biết? – Một tên chọc tức FK. FK vẫn im lặng.

- Vào cuộc được chưa? – Tên khác kênh mặt hỏi


FK chưa trả lời thì một chiếc Edo LP640 màu đen xuất hiện. Xe hiệu thì đương nhiên bảng số cũng đẹp: 0004. Không những bọn thách đấu mà cả FK cũng phải trầm trồ sự tuyệt vời của chiếc xe này. Chỉ có bọn không hiểu biết TT là chề nhúng chê khen.


- Đây mới là Tứ Đại của chúng ta! – Hắn nở nụ cười bán nguyệt làm mấy người khác giới có mặt lúc đó đều ngất ngây.


Không chần chừ gì nữa, Tứ Đại bước xuống xe. Không phải nói gì thêm, vừa thấy gương mặt tựa thiên thần của Tứ Đại thì bọn kia đã đổ mà không cần cưa, kể cả FK còn phải ngất ngây. Tứ Đại thấy bọn TT thì tức điên, mặt lạnh như tiền bước đến đứng đối diện FK cùng bọn TT.


- Rủ bọn họ rồi còn rủ bọn tôi làm gì? – Nó lạnh lùng nói thẳng vào mặt FK làm TT thích chí.

- Đúng vậy! FK rủ bọn tôi chứ không rủ bốn đứa quê mùa các cô! – Con Huyền kênh mặt.


- Cô im ngay cho tôi! – Hắn quát lớn.

Nhi khoanh tay trước mặt nhìn Thành:

- Còn gì không? Không thì chúng tôi về!

Nhi nói rồi Tứ Đại quay lưng bước đi thì nó bị hắn kéo lại. Nó hất tay hắn ra thì hắn lại kéo lại tiếp và lần này Thành, Đại Nhân cũng kéo tay Nhi, Mun và Quỳnh Anh lại.

- Bọn họ là phụ diễn! – Hắn.


- Thế bọn tôi là hề à? Buông ra! – Nó khó chịu kéo tay ra khỏi tay hắn nhưng bất thành.

THÀNH quay sang búng tay ra hiệu cho đám đàn em láy xe lại rồi quay sang bọn TT:

- Chỉ những người cô gái danh giá như họ mới thế đi chung với chúng tôi. Bốn người các cô làm gì có may mắn lại gần họ và ngồi xe của FK!

Thành vừa dứt tiếng thì bốn chiếc xe moto của họ đỗ ngay mặt. FK kéo Tứ Đại lên xe, tự tay đội mũ bảo hiểm cho họ.

- Bắt đầu đi! – Hắn quay sang bên đối thủ.


- Ok! – Một tên vừa trả lời xong thì cả bọn bên đó cũng lên xe.


- Ôm cho chặt vào! – Hắn nói với nó.

Nó thì không biết thế nào vì quá bất ngờ nên cũng làm theo.


- Chưa muốn chết thì ôm eo tôi đấy! – Giọng Thành cười nói với Nhi.

- Ra lệnh à? – Nhi trả lời như thế nhưng cũng làm theo khiến cho Minh phấn khởi.


Về phần Mun và Quỳnh Anh thì sau khi bị kéo lên xe thì do phản xạ nên cũng ôm vòng lấy Đại Nhân và Lâm làm cho tim hai chàng loạng nhịp tùm lum. ( Biểu hiện gì đây?)


“Đoàng…”! Phát súng xuất phát vang lên. Tám chiếc moto phân khối lớn lao vút vút vào màn đêm còn bọn TT chỉ biết đứng nhìn mà tức anh ách vì vừa quê do không đi chung với FK được vừa quê vì xe bị chê là “ cùi bắp”.


- Hoa có bao giờ đua xe chưa? – Đại Nhân hỏi Mun, vẻ quan tâm.

- Rồi! Rất nhiều là khác! Nhưng mà… - Mun ấp úng.

- Nhưng sao? – Đại Nhân tò mò.

- Nhưng chưa bao giờ đi xe do con trai cầm láy! – Mun đáp mà má đỏ ửng.

- Hihi! Nhân không ngờ nha! Thế thì lần này Hoa sợ không?

- Không! – Mun đáp tỉnh bơ.


- Vậy Nhân tăng tốc nha! Mun ôm chắt vào! – Nhân hét lên.

Mun không trả lời mà chỉ siết chặt vòng tay của mình qua eo Nhân làm anh thấy rất ấm áp. Nhân tăng tốc, vượt mặt hai đối thủ.

Quỳnh Anh và Lâm thì im thinh thích. Dù là đang chạy với vận tốc ánh sáng nhưng hai người có thể nghe rõ mồn một tiếng tim của mình và đối phương. Bỗng Lâm lên ga làm cái ôm của Quỳnh Anh càng chặt hơn.

- Lâm lên ga thì nói chứ! – Quỳnh Anh quát lớn.

- Lâm tưởng Anh không sợ. Hihi! – Lâm cười hạnh phúc. ( T/g: Sao lại hạnh phúc nhỉ? )

Xe của hắn và Thành đang dẫn đầu với cái ôm không thể chặt hơn của nó và Nhi. Bỗng hai xe của Đại Nhân và Lâm cũng vụt lên ngang hàng với xe của hắn và Thành, bỏ lại 4 xe của đối thủ xe tít phía sau.

- My sợ không? – Một giọng nói quan tâm phát ra từ hắn.

- Không! Chỉ thấy thú vị thôi! – Nó.

- Không sợ sao ôm Khánh chặt thế? – Hắn trêu nó.


Nghe thấy câu này thì nó nới lỏng vòng tay của mình ra ngay lập tức vì ngượng. Cảm nhận được điều dó, hắn rồ ga phóng nhanh hơn làm nó ôm còn chặt hơn lúc đầu. Tim nó đập mạnh, hắn cũng thế. Nó tựa đầu vào lưng hắn, vòng tay siết chặt làm hắn vui vô cùng.

- Tôi yêu em thật sao? – Hắn suy nghĩ rồi tiếp tục rồ ga.


Bây giờ thì xe hắn và Đại Nhân đang dẫn đầu, ngay phía sau là Lâm và Thành. Mấy đối thủ thì dường như mất dạng.


- Chở người đẹp chạy nhanh thế? – Câu hỏi bất ngờ của Lâm làm Thành và Nhi bối rối.

- Thì Lâm cũng chở một người đẹp đó! – Nhi đánh trống lãng.


- Lên đi! Về đích luôn! – Lâm hét.

- Ok!

Minh trả lời rồi cùng Lâm lên ga tiến lên ngang hàng với hắn và Đại Nhân. Bốn chiếc xe của FK chở Tứ Đại về đích cùng lúc. Về phần đối thủ thì chùng 2’ sau mới đến nơi.


- Chúng tôi phục các cậu rồi! – Một tên bước xuống xe, cúi đầu thán phục trước FK và Tứ Đại.

FK bước lên đứng ngang hàng với bọn họ. Bọn họ bắt tay cùng FK rồi kết thúc bằng một cái ôm huynh đệ.


- Hẹn ngày gặp lại! – Hắn nói vọng khi các đối thủ đã lên xe.


- Hẹn ngày gặp lại. – Một tên trả lời hắn.


FK quay lại nhìn Tứ Đại. Tứ Đại cũng nhìn FK chắm chằm. Không gian bây giờ im lặng tột độ. Bỗng nhiên bọn TT từ đâu xuất hiện trên chiếc Innova lúc nãy. Bọn nó vừa xuống xe thì đã chạy lại bên FK nhưng bị Tứ Đại kéo ra ngay lập tức.


- Lại là các cô! Lúc nãy nở mặt nở mài chưa? – Mun kéo tay Đại Nhân lại rồi quay sang nói với TT.


- Mày… mày…- Vân giơ lên định đánh Mun thì bị Nhân ngăn lại.

- Cấm cô chạm bàn tay bẩm thỉu vào người cô ấy! – Đại Nhân quát làm nhỏ Vân sợ sệt.


- Sao anh lại mắng em! Em là người của anh mà ! – Nhỏ Vân mếu máo.

- Câm miệng lại! – Nhân quát thêm lần nữa rồi kéo Mun lên xe. Mun thì mặt đỏ như quả cà chua vì ngượng.


Bỗng con Huyền và con Quyên sà vào lòng Thành và Lâm rồi đẩy Nhi và Quỳnh Anh ra.

- Người anh yêu là em mà đúng không Thành? – Con Huyền ỏng ẹo liết Nhi.


- Anh thì sao Lâm? Anh cũng yêu em mà Lâm? – Con Quyên định hôn Lâm thì Quỳnh Anh kéo Lâm ra rồi ban cho nhỏ một cái tát đau như trời giáng.


- Cô tránh xa tôi ra. Ôi bẩn hết quần áo tôi rồi. – Thành nói, tay phủi phủi quần áo.

Nhi thấy cảnh tượng đó thì không khỏi phát cười. Còn Quỳnh Anh thì Kéo Lâm lại xe.

- Cô dám tát tôi? – Nhỏ Vân kéo tay Quỳnh Anh lại thì bị Lâm đẩy ra làm nhỏ quê quá lùi ra.

Con Linh thì từ nãy giờ đứng xem, bây giờ mới hành động. Ả tiến lại sát bên hắn, kéo nhẹ cổ áo hắn làm mặt hắn vả mặt ả chỉ còn khoảng 5cm là cùng. Nhỏ chớp chớp đôi mắt toàn mi giả, định hôn lên mặt hắn thì…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro