Chương 16: Có cảm tình vs Nguyễn gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


My vừa rời khỏi phòng của Khánh, chưa kịp bỏ đi thì nghe giọng nói từ phía xa.


- Kelly, cô đến đây làm gì? - Win nhìn My bằng ánh mắt nghi ngờ.


- Win. - My ấp úng. - Tôi...


- Cô đến tìm cha tôi sao? - Win hỏi.


- À đúng vậy, tôi đến tìm Nguyễn tổng. - My đang rối liền đáp.


- Có chuyện gì sao? - Win mỉm cười nhìn My, anh đã đi tìm cô từ lúc nãy không ngờ đi ngang qua phòng cha mình lại nhìn thấy My đang đứng phía trước.


- Cũng không có gì quan trọng. - My đáp.


- Nếu không có gì quan trọng thì để sau đi, tôi muốn dẫn cô đến một nơi. - Win nắm lấy tay My mà kéo đi.


- Win, cậu buông tôi ra trước. - My kéo tay mình lại.


Win bị My từ chối đi cùng liền cảm thấy không vui, đôi mắt nhìn My có chút u buồn.


- Tôi biết cô chỉ xem tôi là một đứa trẻ, nhưng tôi thích cô... đó không phải là tình cảm của một đứa trẻ mà là một người đàn ông chân chính. - Win nhìn sâu vào ánh mắt My mà nói.


- Không phải... khi nãy cậu đã công khai với Hạ Tuyết sao, vì vậy tại nơi này còn nói những lời như vậy với tôi. - My lùi lại một bước, nhìn Win khó hiểu.


- Vì tôi muốn bảo vệ cô, tôi không muốn cô phải khó xữ. - Win đẩy My ép vào tường. - Cô là cố tình không hiểu sao, chẳng lẽ khi này cô tin tôi với Lâm Hạ Tuyết là thật ự, cô không để tâm tới những lời tôi nói tại nhà cô sao?


My khẽ bất ngờ, Win cậu ta là đang tức giận với cô đó sao, thật là hết chịu nỗi hai cha con nhà họ Nguyễn này.


- Nếu cậu thật sự muốn bảo vệ tôi, thì hãy nhanh chóng thôi đi. - My đẩy Win ra xa.


Win tức giận khống chế hai bàn tay của My ép vào tường, đôi mắt nhìn sâu vào mắt cô, đôi môi đang cận kề chạm môi My.


" Cạch." - Tiếng mở cửa vang lên.


An Nhiên và Khánh tình tứ bước ra thì nhìn thấy cảnh tượng này.


Win thấy Khánh bước ra thì cũng buông tay My ra, không nói gì chỉ nhìn My rồi tức giận bỏ đi. My vừa nhìn thấy hai người bọn họ liền nhớ lại cảnh tượng lúc nãy liền đỏ mặt, nhanh chóng cúi chào Khánh rồi cũng nhanh chóng bỏ đi.


- Đó không phải là Win sao, thằng bé vừa như định muốn hôn cô gái đó. - An Nhiên nhìn Khánh thắc mắc. - Cô ta trông thật khó nhìn, không ngờ thẩm mĩ của con trai Nguyễn tổng kém như vậy.


Khánh nhìn theo hướng My đi không nói một câu nào, nhanh chóng bước ra ngoài. An Nhiên thấy vậy cũng bước chân theo.


Khánh ra ngoài thì khách đã về hết, mọi người đang thu dẹp mọi thứ gọn gàng. Khánh nhìn xung quanh tìm Tuấn Anh thì từ phía xa Tuấn Anh đã bước tới.


- Nguyễn tổng, vì Win từ chối con gái của Mai thị nên mọi người đã về hết cả, buổi tiệc này xem như thất bại. - Tuấn Anh nói.


- Thu dọn mọi thứ trước. - Khánh nhìn xung quanh rồi nói. - Cậu thay tôi đưa An Nhiên về.


Khánh nhìn sang An Nhiên mà nói:" Em về cùng cậu ấy, anh còn một vài việc cần giải quyết."


An Nhiên không vui nhưng không dám cải lời Khánh, trước đây vì cũng đã từng qua lại nên cũng rất hiểu tính cách của anh, anh ta ghét nhất là người khác làm trái ý. Nghĩ vây An Nhiên liền theo chân Tuấn Anh lên xe về nhà.


Vì Khánh từ phía xa đã nhìn thấy My đang đi ra phía của nên nhanh chóng cho An Nhiên ra về, sau khi nhìn thấy cô ca sĩ này lên xe thì nhanh chóng đuổi theo My.


- Cô Kelly. - Khánh gọi My đang đi phía trước.


My nghe giọng nói của Khánh thì giật mình, tim bỗng đập mạnh hơn... cứ mỗi khi nhìn thấy anh ta cô lại bị ám ảnh bởi những thứ không nên nhìn.


- Nguyễn tổng, anh... gọi... tôi... - My quay lại ấp úng.


- Tôi có vài việc cần bàn bạc với cô. - Khánh đi tới gần My.


- Có việc gì sao? - My không dám nhìn Khánh.


- Tôi nghe nói là Win thích cô? - Khánh nói.


- Chuyện này... tôi đã giải quyết xong rồi, tôi sẽ không để cậu ấy có suy nghĩ không đúng như vậy nữa. - My vội đáp.


- Cô biết đấy Win là con trai của nhà họ Nguyễn chúng tôi, việc lựa chọn bạn gái cho Win cũng phải mất rất nhiều tâm tư suy nghĩ của người làm cha như tôi. Nếu như cô giáo đã hiểu điều đó, từ nay cô đừng đến Nguyễn gia nữa.


- Ý Nguyễn tổng, tôi bị cho thôi việc dạy kèm Win. - My mừng thầm trong lòng, tránh xa được hai cha con nhà họ Nguyễn là điều cô đang mong ước.


- Và cả việc dạy học ở trường TH King, tôi không muốn Win gặp mặt cô nữa. - Khánh tỏ ra mình là một nguòi cha đang lo lắng cho con cái.


- Được. - My gật đầu, xem ra Khánh rất lo lắng cho tuơng lai của Win nên dùng cách này. Nếu cô là cha của Win, cô cũng sẽ như vậy, My hiểu và cảm thông cho Khánh. - Tôi có thể về chứ, tôi sẽ dọn ra khỏi nơi đó trong ngày mai. - My xem như mình bị đuổi, có lẽ phải trả những thứ đó lại cho Nguyễn gia.


- Tôi không phải là một người ác độc như vậy... cô hãy cứ ở lại nơi đó vì nó đã được chuyển sỡ hữu sang tên của cô rồi. - Khánh nói.


- Tôi không quen nhận không từ người khác. Tôi sẽ rời khỏi nơi đó vì hiện tại tôi không còn giúp gì được cho Nguyễn gia nữa. - My cuối đầu chào Khánh rồi quay mặt rời đi.


- Kelly, với thành tích của cô, The Win luôn mở cửa đón cô. - Khánh nói lớn.


My quay lại khẽ cười:" Nguyễn tổng, cảm ơn anh đã chiếu cố nhưng có lẽ tôi có những việc quan trọng hơn cần giải quyết. Sau này khi chúng ta gặp lại nhau, hy vọng mọi thứ vẫn không thay đổi." - My nói xong liền nhanh chân bước đi... trong lòng cô hy vọng rằng Nguyễn gia không có liên quan đến cái chết của cha mẹ cô, vì ít ra bọn họ trong mắt cô bây giờ là những người không xấu xa.


Khánh ngồi trong phòng khách thì Win bước ra ngồi xuống đối diện anh, hai người tuy là cha con nhưng rất là xa cách. Khánh nhìn Win rồi tiếp tục uống ly rượu trên tay không nhìn Win. Win đi về quầy lấy một ly khác, cầm trên tay chai rượu màu đỏ trên bàn mà Văn Khánh đang uống rót vào ly mình đưa lên miệng chưa kịp uống thì nghe giọng Khánh.


- Con không nên uống đâu? - Khánh không nhìn Win mà nói.


- Ông uống được vì sao cấm tôi. - Win đặt ly rượu chưa kịp uống xuống bàn.


- Ta không cấm con, chỉ là khi con gặp chuyện gì đó buồn nếu như một lần con tìm đến hơi men này... về sau con sẽ không thể nào khống chế được mà cứ tìm đến nó mãi.


- Vậy nghĩa là ông đang có chuyện buồn sao? - Win nhìn ly rượu cạn trên tay Văn Khánh mà hỏi.


- Win, con nói xem... con hận ta đúng không? - Khánh rót thêm một ly cười nhạt.


- Ông hỏi thừa. - Win nhìn Khánh cười nhếch môi.


- Vì ta không cho con biết mẹ con là ai sao?


- Có rất nhiều lí do để tôi hận ông, đó cũng là một trong những lí do đó. - Win khẽ đáp.


Khánh uống hết một ly rượu lại nói:" Đây là lần cuối cùng ta xữ lý những rắc rối mà con gây ra, con hãy hẹn hò cùng với Mai Hoa. Như thế sẽ tốt hơn cho tuơng lai của con, Mai thị là công ty lớn, Mai Hoa là con gái độc nhất của bà ta."


- Nếu tốt như vậy, vì sao ông không đi mà kết hôn cùng cô ta. - Win đập bàn đứng lên.


- Chẳng phải ông chỉ muốn bành trướng thế lực thôi sao, cái gì mà tốt hơn cho tôi chứ... chỉ là ngụy miệng. - Win tức giận bỏ vào phòng.


Khánh lắc đầu, tiếp tục rót thêm một ly rượu đỏ vào ly đưa lên miệng thì Tuấn Anh từ phía sau ngăn cản.


- Anh uống quá nhiều rồi.


- Cậu nói xem, tôi là một người cha tồi tệ đến mức muốn bán con trai mình sao.


- Nguyễn tổng, rồi thiếu gia sẽ hiểu thôi.


- Chúng ta phải tiêu diệt Thiên Ân, quả thật có rất nhiều việc phải làm. Cô bé 10t năm xưa có lẽ cũng đã lớn rồi... tôi tin rằng cô ta vẫn còn sống, chết cũng phải tìm thấy xác chứ. - Khánh dùng ánh mắt đầy lửa mà nói.


- Mười năm qua chúng ta đã cố gắng nhưng vẫn không tìm được chút tin tức nào. Nhưng Nguyễn tổng, mẹ của anh sắp về nước rồi... anh nên phấn chấn lại một chút nếu không sẽ bị phu nhân thâu tóm. - Tuấn Anh nói.


- Mẹ tôi là một người phụ nữ đáng thuơng... nhưng cũng thật đáng sợ. - Khánh cười hé. - Nhưng bà ấy làm sao có thể đấu lại tôi, The Win mãi mãi thuộc về Khánh này, ai có thể thâu tóm được.


- Nếu Win thiếu gia biết được vì cậu ấy và anh cùng phu nhân trở mặt, có lẽ Win sẽ không ghét anh như vậy.


- Tuấn Anh, cậu nhanh chóng khiến An Nhiên thuộc về The Win... sau đó lôi kéo các show không cho các ca sĩ của Thiên Ân trình diễn... Thiên Ân sao, anh ta nghĩ anh ta có thể hại được tôi sao?


Tuấn Anh gật đầu nghe lệnh của Khánh, trong lòng anh Khánh là một con người tài giỏi nhưng vì quá thuơng Win mà luôn tự chuốc sầu khổ. Khánh không làm gì sai cả, nhưng cách anh giải quyết mọi chuyện đều tự một mình gánh chịu, không muốn người khác tổn thuơng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro