29.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chết rồi, vết bầm này chưa tan hết, làm sao bây giờ?

Điền Chính Quốc nhăn nhó trước gương, vết thương ở khoé miệng vẫn còn, không ngừng lẩm bẩm mắng Diệp Ngôn.

Điền Chính Quốc nghĩ đi nghĩ lại một chút, cũng không thể tùy tiện nghỉ quay nữa, sẽ ảnh hưởng đến người khác, dù sao trước giờ anh cũng không quá tuỳ tiện đến vậy. Đành lấp ló gõ cửa phòng Điền Bảo Quyên:

- Quốc Quốc tìm chị có chuyện gì thế?

Điền Bảo Quyên ngừng makeup, dịu dàng nhìn anh.

- Thì chị nhìn này. - Điền Chính Quốc chỉ vào khoé miệng. 

- Chị có cái nào che đi được cái này không? Chứ chẳng lẽ vì cái vết trên mặt này em lại nghỉ quay tiếp thì...

- Thì sao? Nghỉ quay đi xem đua xe em còn nghỉ được. Thì nghỉ quay vì bị thương chẳng phải là lý do quá chính đáng sao?

- Chị à, chị không bênh em trai mình thì thôi đi! Hôm qua là ngày Thái Hanh đua xe đó tất nhiên phải đến cổ vũ cậu ấy rồi. Tuy có không đúng, nhưng bỏ qua được, phải không.

- Quan hệ của em và cậu ta, có vẻ rất tốt. Khác hẳn em và anh Vỹ.

- Tất nhiên là khác. Thái Hanh cậu ấy thoạt chẳng có gì đặc biệt, còn có chút lạnh lùng, chậm nhiệt, nhưng thật ra rất tốt, biết quan tâm người khác. Chị cũng thấy lúc cậu ấy đánh võ, hay lúc lái mô tô, rất ngầu nha.

- Nhìn kìa, kể về thằng nhóc mà mắt sáng hết lên. Thực ra trước giờ chị không thích quan hệ giữa chủ tớ quá gần gũi, nhưng Quốc Quốc của chị trước giờ cũng ít bạn bè, nên nếu em coi cậu ấy là bạn bè thân thiết cũng không sao, em vui là được. Nhưng mà đừng có mải chơi quá, để ý đến Tiểu Cách một chút đi, con gái hay ghen, hay nghĩ lung tung, em cố quan tâm chiều chuộng nó một chút, bạn gái mình không yêu thương chiều chuộng thì yêu thương chiều chuộng ai. - Điền Bảo Quyên vừa nhắc nhở vừa lấy chút che khuyết điểm và cushion dặm lên vết bầm của Điền Chính Quốc.

- Em biết rồi, chị cứ lo chuyện yêu đương của chị đi! - Điền Chính Quốc phụng phịu

- Được rồi, xuống ăn uống đi, kẻo mọi người chờ.

- Vâng.

Điền Chính Quốc nhìn đi nhìn lại trong gương, không còn thấy rõ vết bầm nữa, mới yên tâm xuống nhà ăn sáng. Cũng vì sợ ăn uống làm trôi đi lớp che khuyết điểm, mà Điền Chính Quốc ăn uống khổ sở thật sự, giống như các cô gái cố gắng ăn để không trôi son vậy.

Quản gia và người giúp việc vừa phục vụ cậu ăn, vừa cười khúc khích. Điền Chính Quốc xấu hổ, nghiêm mặt lại:

- Cười cái gì? Có muốn làm việc tiếp không?

Tất cả nín bặt, vội tránh ra chỗ khác để Điền Chính Quốc ăn cho tự nhiên.

Ăn xong anh cũng khổ sở lau lau chấm chấm miệng, chỉ sợ một chút sẽ lau đi vết makeup của Điền Bảo Quyên. Có lẽ lát phải bảo chị trợ lý dặm lại cho một chút.

- Hôm nay chúng ta không đến nhà Tiểu Cách sao? - Anh Vỹ vừa lái xe vừa hỏi.

- Hôm nay Thái Hanh đưa cô ấy đi. Cô ấy nói không cần em đón.

Anh Vỹ bỗng cười lấy cười để:

- Ối Quốc ơi! Biết tại sao hôm nay Tiểu Cách không cần em đón không?

- Không, sao em biết được! - Điền Chính Quốc lắc lắc

- Thì bỏ quay phim với cô ấy, đi cổ vũ Thái Hanh đua xe, là anh anh cũng giận đó.

- Vậy sao? À, hôm qua Tiểu Cách muốn đi chơi, nhưng em nghĩ đi chơi còn nhiều dịp, còn Thái Hanh hôm qua là giải đua rất quan trọng với cậu ấy, không thể không cổ vũ. Thái Hanh là bạn tốt của chúng ta mà, đúng không anh Vỹ. Với đi cổ vũ Thái Hanh chứ có đi với ai đâu mà giận.

- Thôi, mỗi lần nhắc đến chuyện tình yêu lại cứ như con gà, anh không muốn nói nữa. - Anh Vỹ xua xua tay.

.

.

.

.

Kim Thái Hanh rõ ràng hôm nay đã đến sớm hơn mọi khi, nhưng vừa nhìn thấy cậu, Tiểu Cách đã hậm hực:

- Tôi nói cậu đến sớm mà cậu xem bây giờ mấy giờ rồi?

- Tiểu Nguyên còn chưa đến mà?

- Tiểu Nguyên có việc! Ai như cậu!

- Nếu cô không thích tôi, thì không cần thiết phải để tôi ở đây làm gì cho chướng mắt!

- Này thằng nhãi đến từ cô nhi viện Bách Hương. Cậu nghĩ cậu lừa được ai, đừng tưởng tôi không biết âm mưu của cậu, nhìn lại đi đây là cuộc sống, không phải trong tiểu thuyết, tính lấy thân báo đáp anh Quốc, bảo vệ anh Quốc. Có cần chị đây giúp em chuyển thể thành phim không? Nội dung mới hấp dẫn làm sao?

Xài Tiểu Cách chỉ đoán rồi nói vu vơ, không ngờ lại trúng tim đen của cậu.

- Xài Tiểu Cách, ngày nào cũng nói những chuyện này cô không thấy mệt sao?

- Không. Cho đến khi cậu cút khỏi Điền Chính Quốc, đại tiểu thư đây sẽ còn nhắc nhiều.

Kim Thái Hanh im lặng, mặc kệ Tiểu Cách có day nghiến thêm đi chăng nữa, đến lúc Tiểu Nguyên đến và đến phim trường, không nói một lời.

Vừa thấy Kim Thái Hanh, Điền Chính Quốc đã chạy ùa ra hí hửng:

- Kim Thái Hanh cậu thong thả gớm, có biết vừa nãy fans của tôi cứ đòi gặp cậu, một tiếng Kim Thái Hanh hai tiếng Kim Thái Hanh. Rồi không biết là fans tôi hay fans cậu nữa. Tức ghê á!

Fans? Fans của anh và cậu. Đừng nói là những người ship couple cho cậu với anh rồi cái gì mà Hanh Quốc như hôm qua cậu xem nhé. Kim Thái Hanh không thể hiểu nổi mấy người đó ship gì mà lại giống như đọc được tâm tư suy nghĩ của cậu vậy, thật đáng sợ, mấy người đó mà cứ Hanh Quốc vài tai Điền Chính Quốc thì xong rồi.

- Làm gì có fans của tôi. Họ nói linh tinh thôi, nhất là... mấy cái Hanh Quốc gì đó, anh đừng bao giờ để ý.

- Thấy vui mà. Tự dưng họ không có gì để làm, đến ship cũng ship tôi với cậu cho được. Không phải lo, Điền Chính Quốc này rất thẳng, siêu thẳng, cậu đừng có nghĩ linh tinh.

Kim Thái Hanh ngượng quá, bỗng gắt lên:

- Ai thèm nghĩ, họ ship là quyền của họ thì cũng thôi đi, anh cứ nhắc đi nhắc lại trêu tôi làm gì?

- Hôm nay cậu lại khó ở à Kim Thái Hanh, tôi đây còn không thèm khó chịu vì họ cho tôi nằm dưới thì thôi, cậu khó chịu gì? - Điền Chính Quốc hằm hằm nhìn Kim Thái Hanh, thật là muốn đá cho cậu một cái.

Trời đất quỷ thần ơi, Kim Thái Hanh đã không muốn nói rồi Điền Chính Quốc còn cứ huyên thuyên trước mặt cậu.

May sau đó đạo diễn Trình và Tiểu Cách đến nói chuyện với anh. Nếu không Kim Thái Hanh sẽ không thể ngưng thần nổi. Kim Thái Hanh muốn đứng trước mặt Điền Chính Quốc mà trong đầu không được có chút tạp niệm nào.

Vừa trốn ra sau vách núi cho bản thân thư thái một chút Kim Thái Hanh bỗng nghe tiếng xì xèo, thì ra là tổ Makeup sau khi makeup xong cho diễn viên cũng ra phía sau núi tản bộ nói chuyện. Kim Thái Hanh vốn dĩ không hứng thú chuyện của người khác, nhưng vừa nghe thấy hai chữ Điền Chính Quốc thì không thể không dỏng tai lên nghe:

- Điền Chính Quốc anh ấy vừa bảo tao dùng che khuyết điểm dặm lại vết thương ở khoé miệng cho anh ấy. Mà mày biết rồi đó, vết thương ở miệng do đâu mà ra, không phải do chị Tiểu Cách cắn dữ quá đấy chứ. Trời ơi tao nói họ đẹp đôi gần chết à. Tao không hiểu nổi sao có mấy con nhỏ khùng tự dưng ship Điền Chính Quốc với tên vệ sĩ mặt như cái tảng đá đó được, chịu hết nổi.

- Ship thôi chứ anh ấy với Tiểu Cách hẹn hò rồi còn gì, tao nghĩ là sắp cưới cơ.

Đúng lúc này, Kim Thái Hanh lầm lầm lì lì đi qua, tặng lại cho họ một cái nhìn ớn lạnh, khiến họ không dám bàn tán gì nữa.

Tiểu Cách còn muốn giận dỗi Điền Chính Quốc thêm một chút, nhưng dù sao ngày mai cũng là sinh nhật cô, thôi thì cũng phải mở lời trước Điền Chính Quốc:

- Anh Quốc!

- Tiểu Cách!

Cả hai đồng thanh.

- Em nói trước đi!

- Anh nói trước đi!

- Em nói đi!

- Anh có nhớ ngày mai là ngày gì không? - Tiểu Cách ngập ngừng

Thực ra Điền Chính Quốc nhớ, chỉ muốn giả bộ trêu chọc cô một chút:

- Ngày gì cơ?

- Vậy chuyện anh định nói với em không phải...??? - Xài Tiểu Cách thất vọng

Điền Chính Quốc lắc lắc, thản nhiên:

- Anh muốn nói em về cùng Tiểu Nguyên được không, anh với Thái Hanh đi có việc.

- Không cần về với ai hết! Tự em về được! - Tiểu Cách tức giận đùng đùng lái xe về một mình, không cần ai hộ tống nữa.

- Tiểu Nguyên, anh Vỹ, theo cô ấy về đi.

- Được.

Nói rồi lái xe cùng Kim Thái Hanh ra ngoài.

Kim Thái Hanh có chút khó hiểu, theo giọng điệu của Xài Tiểu Cách, thì có lẽ đó là một ngày rất đặc biệt với cô ta, nhưng chẳng lẽ Điền Chính Quốc là bạn trai lại quên mất? Ngày sinh nhật? Ngày kỉ niệm... rốt cuộc là ngày gì? Kim Thái Hanh còn đang định thắc mắc, thì đã nghe giọng Điền Chính Quốc trầm đều bên tai:

- Cậu đoán xem đó là ngày gì?

- Kỉ niệm ngày yêu nhau sao?

- Không, là sinh nhật cô ấy thôi.

- Sao anh lại giả vờ quên, không thấy cô ấy rất thất vọng sao?

- Tạo bất ngờ thì vui hơn mà!

- Ra là vậy! Anh với bạn gái rất chu đáo!

Từng câu từng chữ bình thản của Kim Thái Hanh được nói ra, trái lại trong lòng đã có bao nhiêu vết thương đang rỉ máu, Điền Chính Quốc hẳn có chút ham vui, nhưng không phải thật sự rất yêu Xài Tiểu Cách sao? Kim Thái Hanh tự biết vị trí của mình ở đâu, tốt nhất vẫn nên tránh xa anh thì hơn, cậu không thể làm điều gì có lỗi được, lại còn tranh giành bạn trai với một cô gái, thì nghe quả thực rất nực cười.

- Muốn đi một vòng xem nên mua quà gì? Mà chẳng biết nữa, vì Tiểu Cách có thiếu cái gì đâu! - Điền Chính Quốc lẩm bẩm.

- Chỉ cần là người mình thương tặng, cái gì cũng thật ý nghĩa. - Kim Thái Hanh cũng thì thào.

.

.

.

Xài Tiểu Cách thật sự chịu chơi khi tổ chức party sinh nhật xa hoa bên bể bơi rộng lớn trong nhà mình. Khách mời cũng toàn nam thanh nữ tú, siêu sao nổi tiếng rất nóng bỏng, và có cả Diệp Ngôn nữa. Dù sao cũng từng hợp tác phim, rồi xào couple, nếu không có Diệp Ngôn chắc chắn họ sẽ đồn quan hệ hai người có vấn đề, rất rách việc.

Xài Tiểu Cách ăn mặc lộng lẫy, một chiếc váy da đen cúp ngực gợi cảm, cắt eo tôn lên đường con quyến rũ, mái tóc uốn xoăn nhẹ và gương mặt trang điểm đậm, nhìn thật nổi bật và cuốn hút.

- Anh Vỹ nói anh Quốc có đến không?

- Có. Đến cùng anh Vỹ và Kim Thái Hanh nữa!

- Tôi không có mời họ! - Tiểu Cách nhăn mặt

- Họ đi cùng với tư cách vệ sĩ của Điền Chính Quốc!

- Được rồi Tiểu Nguyên cậu xuống nhà trước đi.

- Được.

Tiểu Nguyên đi rồi, giúp việc thân cận của Tiểu Cách - tên A Mộc mới lấp ló:

- Chuẩn bị xong rồi nha tiểu thư!

Tiểu Cách vội vàng kéo A Mộc vào phòng, hí hửng:

- Đưa đây xem nào!

A Mộc lấy ra một viên thuốc trắng nhỏ xíu, vỗ ngực tự hào:

- Một chút vào rượu thôi, là Điền thiếu gia vào tròng. Yên tâm đi tiểu thư. Pha vào rượu không màu không vị. Quá oke luôn! Tiểu thư cầm mấy, lát rót rượu không ai để ý khéo léo ném nó vào ly của Điền thiếu gia, vài giây sau là tự tan.

- A Mộc em giỏi lắm, chị sẽ thưởng thêm cho!

Tiểu Cách hài lòng nắm chặt viên thuốc, thầm nghĩ:

- Hết hạn một tháng thì anh vẫn phải là của em thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro