Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8h tối tài xế lái xe đưa Kim Tại Hưởng và Tuấn Chung Quốc đến khách sạn The Plam của Ngô Thế Huân.
Hôm nay là sinh nhật 21t của Lôi Duy Duy, thiên kim tiểu thư nhà họ Lôi cũng là con gái duy nhất của Lôi Chấn Bình, tổng giám đốc tập đoàn Lôi Thị.
Một trong những tập đoàn lớn ở thành phố A.
Cũng là anh em tốt của Việt Vũ đại ca của bang Hắc Việt, đứng thứ 2 trong giới Hắc đạo.

Hôm nay ông mời tất cả những người có địa vị và thân phận lớn tại thành phố A.
Ba người bạn kia của anh còn ở nước ngoài nên không dự được.
Kim Tại Hưởng bước xuống xe vòng qua bên ghế phụ mở của xe cho Tuấn Chung Quốc.

Đôi chân thon dài bước xuống xe với đôi giầy cổ cao 10 phân màu trắng. Trên người cậu mặc một bộ Vest trắng bó sát người, làm lộ ra những đường công hoàn mỹ. Mái tóc màu nâu được thay thế thành màu đỏ. Trên khuôn mặt trang điểm nhẹ, toát lên vẻ thanh cao và quyến rũ.
Đôi mắt cậu giống như hai viên ngọc, phát sáng lung linh.

Còn Kim Tại Hưởng càng nhìn càng bj thu hút. Bộ Vest Armani đựơc cắt may tỉ mỉ, áo sơ mi màu trắng cà càvat màu xanh mặc trên người anh, càng tôn lên sự cao qúy và sang trọng.
Với khuôn mặt đẹp trai và đôi mắt lạnh lùng làm tất cả phụ nữ phải say mê.
Đi theo sau anh là Tề Phong và Tề Phú, hai trợ thủ đắc lực nhất của anh.
Tuấn Chung Quốc khoát tay Kim Tại Hưởmg bước vào đại sảnh.
Các cặp mắt tò mò của những người đứng chung quanh, đều nhìn chằm chằm về phía của họ.

Trai thì hâm mộ, gàu thì ganh tị.

Vừa bước vào thì Kim Tại Hưởng bj một đám người xoay quanh bát chuyện.
Tuấn Chung Quốc buồn chán đi đến nơi để đồ ăn, lấy một đĩa đầy thức ăn.
Từ chiều cậu đã phải thử trang phục và trang điểm, chưa ăn gì cả.
Mới ăn được hai miếng thì có một người đàn ông bộ âu phục màu xám, khuôn mặt đẹp trai, cặp mắt màu xanh, da trắng là người con lai.

Trên miệng hắn luôn nở nụ cười, nhưng trong lòng rất thâm độc và tàn ác, bất chấp thủ đoạn để đoạt được mục đích.

"Hello, thiếu gia! Tôi là Việt Vũ, rất hân hạnh được biết cậu."

Trong ánh mắt của Tuấn Chung Quốc hiện lên tia khinh bỉ.
Tuấn Chung Quốc quay đầu đi chỗ khác không thèm trả lời hắn, cậu coi như lời nói của hắn là không khí.
Vừa định bước đi thì Việt Vũ vươn tay ra bắt lấy bàn tay của Tuấn Chung Quốc. Trong lòng cậu chán ghét sự đụng chạm của hắn ta.
Cậu dùng tay còn lại đáng một quyền lên tay của hắn.
Sức lực của Tuấn Chung Quốc rất mạnh làm hắn vô thức buông tay cậu ra.

Trong ánh mắt của hắn hiện lên tia lửa và đồng thời cũng có tia hứng thú người nam nhân trước mặt.
Từ trước đến giờ, có rất nhiều người muốn tiếp cận hắn bất chấp thủ đoạn.

" Không lẽ cậu muốn chơi chiêu lạc mềm buộc chặt."

Việt Vũ dùng giọng địêu khinh thường nói với cậu.

"Không hứng thú."

Tuấn Chung Quốc nói xong thì tiếp tục ăn đồ ăn trên đĩa của mk, không thèm để ý đến hắn nưã.
Trên mặt Việt Vũ lúc này hết trắng thì xanh. Hắn tức giận nói.

" Cậu đừng rựơu mời không uống mà uống rượu phạt."

" Tôi không thích uống rượu phạt thì sao hả?"

Vừa nói cậu vừa nở nụ cười rạng rỡ.
Việt Vũ bj nụ cười của Tuấn Chung Quốc ngay người.
Hắn tiêp xúc rất nhiều người đẹp, nhưng chưa có ai có nụ cười động lòng ngừơi như cậu vậy.

Kim Tại Hưởng bước đến sau lưng Tuấn Chung Quốc ôm cậu vào lòng. Tuấn Chung Quốc  ngửi được mùi trầm hương quen thuộc, biết đó là anh nên không phản kháng.
Vừa rồi khi Việt Vũ đến gần Tuấn Chung Quốc thì anh đã thấy nhưng anh muốn xem cậu trai nhỏ của anh sẽ ứng phó như thế nào.
Qủa thật cậu làm anh rất hài lòng.

" Việt thiếu, nam nhân của Kim Tại Hưởng tôi, mà cậu cũng  muốn."

Anh vừa nói vừa nhướng mày, cặp mắt chứa đựng nộ khí nhìn thẳng vào mặt Việt Vũ.
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh trước mắt, họ có cảm giác lạnh thấu xương, sống lưng cũng toát đầy mồ hôi.
Lôi tổng nhìn thấy tình hình căn thẳng nên bước đến hai người.

" Xin lỗi Kim Tổng, Việt Thiếu không biết người này là của ngài.
Coi như là nể mặt tôi, bỏ qua lần này bỏ qua được không?"

Kim Tại Hưởng không nói lời nào, anh quay sang cưng chiều ôm Tuấn Chung Quốc vào lòng nói.

"Em thấy thế nào?"

Tất cả ánh mắt tò mò của mọi người đều nhìn vào Tuấn Chung Quốc, đợi nghe cậu trả lời.

" Coi như em bj chó cắn thôi..."

Khi nói những lời này mặt cậu không hề đổi sắc.
Những người xung quanh trán đổ đầy mồ hôi.
Ở đây có ai không biết Việt Vũ là người đứng thứ hai trong giới hắc đạo, một người tuyệt đối không thể đụng vào. Vậy mà vị thiếu gia này lại nói như vậy, dù có Kim tổng đứng phía sau hậu huẫn thì cũng không nên phách lối đến vậy.
Nhưng họ nào biết, người đứng đầu Hắc đạo, chưa bao giờ lộ diện chính là  Kim Tại Hưởng.



































Sory m.n nha tại MK  bận h này mới rảnh. M.n đọc truyện vv nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro