Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jennie bỏ điện thoại vào túi: "Liên quan gì đến anh, buổi tối ăn lẩu! Đi!"

Sol Yoo nổi điên lên, túm Kai nói: "Xem cô ấy kìa! Xem cô ấy kìa!"

Kai liếc anh ta một cái: "Việc riêng của Tiểu Jennie, có liên quan gì đến cậu." Nói xong cũng cao lãnh rời đi.

Sol Yoo cảm giác mình bị chọc tức phát khóc.

.

..

...

Hai ngày sau, Jennie nhận được vé vào buổi biểu diễn do Taehyung gửi đến.

Anh có hai buổi biểu diễn, hai vé gửi đến đều là chỗ ngồi vip trong hội trường, buổi diễn đầu tiên vào ngày mười ba tháng sau, tính không sai thì là hai ngày sau khi cô đóng máy.

Jennie ôm vé kích động đến cả đêm không ngủ, ngày hôm sau lúc rời giường có hai quầng thâm trên mắt thì nhận được điện thoại của Jimin.

"Jennie tiểu thư, tài liệu liên quan đã chuẩn bị xong, tùy lúc có thể bắt đầu kiện tụng."

Jennie cầm điện thoại ngẩn ra vài giây.

Cửa phòng bị Sol Yoo gõ vang, anh ta gọi cô cùng đi ăn sáng, Jennie thu hồi suy nghĩ, trả lời: "Chờ bộ phim của em đóng máy đã, không thể ảnh hưởng đến việc quay chụp của đoàn phim."

Jimim đồng ý, dừng một chút, lại nói: "Jennie, cá nhân tôi có mấy câu muốn nói với cô."

"Anh nói đi."

"Cho dù chúng ta đánh trận chiến này thế nào cũng không thể bảo đảm ảnh chụp không bị lộ ra. Nếu có thể, tôi nói nếu, tôi nghĩ cô nên tìm cách lấy được những tấm ảnh đó trước khi khởi tố."

Jennie bị người anh trai ngay thẳng của mình chọc cười một chút: "Jimin, lời này không phải là lời một luật sư nên nói."

Jimin đương nhiên cũng biết, trầm mặc một lát, xấu hổ nói: "Chỉ là đề nghị cá nhân, ha ha."

Tuy như vậy nhưng Jennie vẫn rất cảm động: "Em biết, anh yên tâm."

Cô không phải chưa suy xét qua đề nghị này của Jimin.

Lấy được mấy tấm ảnh gốc rồi tiêu hủy, Jisoo không có nhược điểm uy hiếp cô, đồng nghĩa với việc không đánh mà thắng.

Nhưng làm được việc này thật sự quá khó, cô cũng đâu thể hack di động, máy tính, két sắt của Jisoo đúng không? Huống chi cô cũng không biết ảnh gốc được giấu ở đâu.

Trong lòng có chuyện, khó tránh khỏi vẻ mặt có chút rầu rĩ không vui.

Thời điểm ăn sáng, Sol Yoo đánh giá cô vài lần, thở dài: "Hôm nay hai người đều làm sao vậy? Cô như vậy, Kai cũng như vậy."

Jennie cắn một miếng bánh bao: "Kai làm sao vậy?"

"Không biết chọc phải ai, sáng nay một loạt tài khoản marketing bịa đặt nói anh ta ngoại tình lúc học đại học. Công ty quản lý của anh ta đã lên tiếng bác bỏ cũng không được, bây giờ tìm tên Kai trên mạng, chỉ thấy toàn tin hắc anh ta, tố cáo cũng không được."

"Bác bỏ tin đồn là được, người tin tưởng anh ấy trước sau cũng sẽ tin tưởng. Còn những chuyện bịa đặt trên Weibo thì nói đoàn đội của cậu ấy viết chương trình tự động báo cáo không phải là được rồi sao."

Sol Yoo nhìn cô giống như nói cô đùa tôi à: "Cô nói viết chương trình là có thể viết sao? Còn tự động báo cáo, việc đó có khác gì phá tường lửa và chương trình vận hành của Weibo, bóp méo số liệu đâu?"

Jennie sửng sốt một chút: "Tôi nghĩ việc đó rất đơn giản."

"Nếu thật sự có người có thể viết chương trình tự động báo cáo, vậy người đó chắc cũng có thể trực tiếp hack chương trình chính của Weibo, trực tiếp gây rối mạng Sina. Trình độ này, hẳn là hacker đứng đầu trong nước."

Vừa nói hết lời, anh ta phát hiện Jennie phía đối diện đột nhiên run lên.

Sol Yoo kỳ quái nói: "Cô run gì vậy?"

Jennie chợt đứng lên, cơm sáng cũng không ăn: "Tôi đi gọi điện thoại, anh từ từ ăn đi, lúc đi phim trường nhớ mang theo hai cái bánh bao cho Kai."

Cô chạy một đường về phòng khách sạn, mở máy tính ra, gửi tin nhắn cho Min Hwang: Min Min, cậu đang làm gì?

Min Hwang luôn trả lời rất nhanh:
Đi học nha, làm sao vậy hội trưởng? Có nhiệm vụ sao?

Tiểu Jennie muốn nỗ lực trở nên mạnh mẽ: Hội trưởng hỏi cậu chuyện này, cậu phải thành thật trả lời.

Min Hwang:
Được, tuyệt đối thành thật.

Tiểu Jennie muốn nỗ lực trở nên mạnh mẽ: Cậu có thể hack máy tính di động của người khác, thực hiện thao tác cắt bỏ văn kiện không?

Min Hwang:
Hội trưởng chị muốn làm gì?

Tiểu Jennie muốn nỗ lực trở nên mạnh mẽ: Trả lời chị!

Min Hwang:
Có thể. Nhưng chuyện này trái pháp luật mà, em không làm chuyện trái pháp luật.

Tiểu Jennie muốn nỗ lực trở nên mạnh mẽ: Buổi chiều cậu có khóa học không? Chúng ta gặp mặt đi.

Min Hwang:
Hội trưởng, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Chị như vậy em rất loạn đấy.

Tiểu Jennie muốn nỗ lực trở nên mạnh mẽ: Chuyện rất gấp, có liên quan đến Jennie.

Min Hwang:
Jennie của em làm sao vậy?

Tiểu Jennie muốn nỗ lực trở nên mạnh mẽ: Gặp mặt rồi nói.

Jennie hỏi rõ địa chỉ, cũng may trường đại học của Min Hwang ở thành phố bên cạnh, cô gọi cho đạo diễn lấy lí do bị bệnh nhẹ xin nghỉ rồi đeo kính râm và mũ, trang bị đầy đủ ra cửa đón xe.

Ba giờ sau Jennie đến tiệm net hai người đã hẹn trước, Min Hwang là khách quen của nơi này, báo tên của cậu ta là chủ tiệm lập tức đưa Jennie đến phòng Min Hwang thường ngồi. Min Hwang còn chưa tan học, Jennie ngồi trên sofa trong phòng chơi trò chơi, bị mùi khói thuốc trong quán hun đủ.

Nửa giờ sau cửa phòng bị đẩy ra, một thiếu niên có khuôn mặt trẻ con đội mũ lưỡi trai tiến vào.

Thấy người trong phòng mang kính râm đội mũ, cậu đứng ở cửa sửng sốt một chút rồi ngẩng đầu nhìn lại số phòng, hoài nghi mình đi nhầm.

Jennie nhanh chóng vẫy tay: "Là Min Min sao?"

Thiếu niên gật gật đầu, Jennie gỡ kính râm và mũ của mình xuống, "Vào đi."

Min Hwang nhìn mặt cô chằm chằm, hai giây sau lập tức kéo cửa lại, lại nhìn lên camera trên vách tường, nhanh chóng gỡ mũ xuống che camera.

Làm xong tất cả mới quay đầu nhìn Jennie, nhìn nửa ngày, cậu ta cười: " Tiểu Jennie, chị như thế này cũng quá...."

Jennie cũng cười rộ lên.

Thật kỳ lạ, minh tinh và fan lần đầu gặp mặt trong tình cảnh như thế này vậy mà không xấu hổ chút nào.

Min Hwang là một người thông minh, trong nháy mắt nhìn Jennie đã biết cô xảy ra chuyện lớn gì đó mới có thể không tiếc đến tìm cậu, sau khi chụp chung một bức ảnh cậu liền đi thẳng vào vấn đề: "Tiểu Jennie, chị gặp chuyện phiền toái gì sao? Có việc gì cần em giúp, chị cứ nói!"

Mắt Jennie vô thức nóng lên.

Đây là fan đấy, cậu thích cô cũng giống như cô thích Taehyung. Cô sẽ không làm bất cứ chuyện gì thương tổn Taehyung, cô tin tưởng fan của cô cũng sẽ không, đó là người cô có thể tín nhiệm. Bởi vì trong mắt cậu ta cũng có ánh sáng giống hệt cô.

Jennie lấy bản sao hợp đồng  trong túi xách ra đưa cho Min Hwang, "Tháng sau chị sẽ thưa kiện công ty quản lý, đến lúc đó mọi người sẽ biết nội dung của hợp đồng này, em xem trước đi."

Min Hwang nghi hoặc lật hợp đồng, xem đến cuối thì giận dữ nhảy dựng lên: "Thật sự khi dễ người quá đáng! Chị! Em lập tức phóng hỏa thiêu trụi công ty đó!”

Jennie không nhịn được cười: "Mau ngồi xuống, nghe chị nói."

Min Hwang tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhịn xuống phẫn nộ ngồi xuống: "Chị nói tiếp đi."

"Chị ký hợp đồng này là lúc trước ba chị nợ đám cho vay nặng lãi một khoản tiền rất lớn, ông ta chưa trả nợ đã bỏ chị và mẹ nhảy lầu tự tử. YG giúp chị trả hết số nợ đó, đổi lại chị phải ký hợp đồng này."

Mắt Min Hwang đỏ lên, trên mặt tràn ngập vẻ đau lòng cho thần tượng của mìn: "Tiểu Jennie, thật xin lỗi, chúng em không biết những chuyện này, chúng em...."

Cậu dừng một chút, nắm chặt nắm tay: "Chị, có phải YG đang giữ nhược điểm của chị không? Bọn họ lấy cái đó uy hiếp không cho chị giải ước?"

"Đúng vậy."

"Chị muốn em hack di động và máy tính của công ty rồi xóa bỏ nhược điểm đó?"

Jennie gật đầu: "Đúng vậy."

Min Hwang nắm chặt tay, hàm răng cắn chặt: "Chị yên tâm, chuyện này giao cho em!"

Jennie nhìn cậu nửa ngày, cúi người nhẹ nhàng ôm cậu: "Cảm ơn em nhiều, Tiểu Min ."

"Tiểu Jennie, chị tín nhiệm em như vậy, nói với em những chuyện đó, còn tự mình đến tìm em, em nhất định sẽ không làm chị thất vọng."

Tức giận xong rồi, Min Hwang nhanh chóng khôi phục sự chuyên nghiệp, hỏi rõ ràng số điện thoại, hòm thư và các tài khoản xã giao khác của Jisoo.

Theo phân tích của Jennie, dựa vào tính cách của Jisoo, chị ta cường thế như vậy, chắc chắn sẽ không chia sẻ ảnh gốc cho người thứ hai, chỉ cần thu phục được chị ta sẽ không cần lo lắng nữa.

Jennie chỉ xin nghỉ nửa ngày, còn phải về đoàn phim, Min Hwang đi trước vỗ ngực đảm bảo, trước khi chính thức khởi tố, cậu nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Đeo kính râm và mũ lên, đi đến cửa, Jennie lại xoay người lại, dừng một chút mới hỏi cậu: "Tiểu Min, chị có thể hỏi, tại sao em lại thích chị không?" Cô cười một chút: "Bởi vì, có vẻ như chị không có ưu điểm gì."

"Ai nói?" Min Hwang căm phẫn: "Ai nói vậy, đều là một đám tục nhân."

Cậu mím môi, đột nhiên lộ ra vẻ thẹn thùng của thiếu niên: "Tiểu Jennie chắc chị không nhớ em. Năm trước chúng ta đã gặp nhau ở quán Spring Day mới xây trên đường này."

Quả nhiên gương mặt Jennie lộ ra vẻ mê mang.

"Lúc ấy em vừa đá cầu xong, khát muốn chết, đi vào tiệm muốn mua Frappuccino, kết quả không mang tiền và di động. Em nói thôi bỏ đi, không ngờ lúc ấy chị xếp hàng đằng sau nói với nhân viên cửa hàng là chị thanh toán giúp em."

Cậu cười rộ lên, trong mắt đều là vẻ chân thành tha thiết.

"Tuy chị đeo khẩu trang nhưng thời gian đó trùng hợp em lại đang xem phim của chị nên nhận ra ngay. Chị còn cười với em một cái, lúc đó em nghĩ, chị gái nhỏ ôn nhu thiện lương như vậy, nhất định không phải là loại người bọn họ nói!"

Jennie nhìn chằm chằm cậu, một lúc lâu sau, cô giơ tay xoa nhẹ đôi mắt: "Lần sau sẽ mời em đi uống Frappuccino, chị đi đây."

"Tạm biệt chị, trên đường cẩn thận."

Cho đến khi cô ngồi trên xe về đoàn phim, Jennie mới lấy di động đã tắt âm ra.

Đều bị Sol Yoo gọi đến nổ tung, còn vài tin nhắn của Kai nữa, hỏi cô có phải đang đến bệnh viện không, thân thể thế nào.

Jennie trả lời từng cái rồi nhắm mắt lại, dựa ra sau ghế.

Không biết vì sao trong lòng cô có chút khổ sở.

Cô cũng không biết cô khổ sở vì cái gì, từ trước đến nay cô đều rất kiên cường.

Một mình đi học ở nước ngoài, gặp chủ nhà lừa gạt, hơn nửa đêm dầm mưa kéo hành lý dọn khỏi ký túc xá cô cũng không khóc.

Nhưng vào giờ phút này, hốc mắt cô lại chua xót không chịu được. Gắt gao nhắm mắt lại, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống.

Cô đang khổ sở vì cái gì vậy?

Là vì Jennie, hay là vì chính mình?

Cô bỗng muốn khóc lớn một trận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro