PN 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Jungkook ngất ngưởng, loạng choạng bước về nhà, cả người sắp nằm rạp xuống đất, y vất vả gõ cửa, lại hô to Kim Taehyung, nhưng chờ thật lâu cũng không thấy ai ra mở cửa, y bèn hùng hổ – móc chìa khoá rồi đánh vật với cái lỗ khoá tới nửa ngày mới tự mình mở được cửa.

Ai biết cửa vừa mở liền thấy nam nhân kia đang ngồi trên ghế salông xem ti vi, y không khỏi có chút căm tức, lè nhè chất vấn: “Cậu đang ở trong mà sao… hức…không mở cửa… bắt tôi phải gọi lâu như vậy?”

Taehyung lạnh lùng liếc nhìn y, cười âm trầm: “Đã muộn như thế sao anh không ở luôn đó đi, cho đỡ mệt, không thì lần sau trực tiếp nằm ngoài thềm ngủ một đêm là được.”

Jungkook nghiêng đầu sửng sốt một lúc, rồi đột nhiên cười khúc khích, hai con mắt sắp híp thành một cái khe nhỏ, bước chân trôi nổi dán lên người nam nhân: “Nói một đằng nghĩ một nẻo nha, không phải cậu nhất định ngồi chờ tôi trở về…”

Gân xanh trên trán Taehyung giật giật, hắn âm thầm thề sau này tuyệt đối không cho phép Jeon Jungkook đi uống rượu một mình nữa.

Mà người đàn ông trong cơn say không hề tự giác cứ cọ cọ lên người hắn, nụ cười phun đầy hơi rượu không khác gì bệnh nhân tâm thần vừa trốn ra khỏi bệnh viện.

Gọi điện thoại cả một buổi tối đối phương không bắt máy khiến Taehyung rất tức giận, nôn nóng đợi đến nửa đêm, cuối cùng chờ được người trở về thì đối phương hoàn toàn không thèm để ý đến tâm tình của hắn lại còn say khướt…

Hắn vừa định phun lửa giận thì ánh mắt chạm phải một hộp giấy lớn đối phương đang ôm trong tay, hắn buồn bực hỏi: “Cái gì đây?”

Jungkook lúc này mới chợt nhớ ra, vội nâng chiếc hộp kèm theo dáng vẻ lấy lòng đưa tới trước mặt Taehyung: “Nghe nói bánh gatô ở tiệm này ăn rất ngon nên tôi đặc biệt xếp hàng mua cho cậu đó!”

“Mua cho em ăn?”

“Đúng đúng!” Jungkook dùng sức gật đầu, đôi mắt mang hơi ẩm đỏ bừng sáng lấp lánh, như là chờ được khen ngợi.

Lửa giận trong lòng Taehyung phút chốc bị nước dội tắt ngấm, hắn hắng giọng xoa xoa đầu đối phương: “Ừm, thật ngoan, chỉ là…”

Vốn đang còn cười khúc khích Jungkook thấy khóe miệng Taehyung nhếch lên thì không nhịn được khẽ run, dù trong trạng thái say rượu thì bản năng vẫn nhạy bén mách bảo có nguy hiểm, y nhanh chóng dịch mông ra xa nhưng bị nam nhân ôm trở lại.

“Chạy đi đâu, không phải anh muốn cùng em ăn bánh gatô sao?”

Mãi đến lúc bị ôm lấy đặt lên bàn rồi thoát y, Jungkook mới mãnh liệt bừng tỉnh: “Ăn… ăn bánh gatô tại sao lại phải… cởi quần áo?”

“Như vậy mới không làm quần áo bẩn nha.” Taehyung cười gian rồi bóp đầu nhũ của y một cái, Jungkook trong cơn say như hoàn toàn biến thành một người khác, đặc biệt ngoan ngoãn, khi cơ thể vừa được đụng chạm thì “hừ hừ” bày ra vẻ mặt hận hắn không chịu xoa nhiều hơn một chút.

Jungkook ưỡn ngực, choáng váng “ô” một tiếng, khi thấy đối phương thu tay về thì bất mãn thì thầm.

Hiếm khi thấy Jungkook thành thực như thế, Taehyung không nhịn được bật cười, hắn cúi đầu như động viên – hôn hôn lên miệng đối phương, ngón tay quét một chút bánh kem phết lên ngực y, sau đó ngậm lấy mút vào.

Jungkook thở dốc, hô hấp trong nháy mắt trở nên gấp gáp, thân thể của y đã sớm quen thuộc, chỉ cần Taehyung trêu chọc một chút liền trở nên cực kỳ mẫn cảm, làn da bị kem dính lên khiến y cảm thấy vô cùng khó chịu, cơ thể không ngừng vặn vẹo theo động tác của Taehyung.

Taehyung liếm sạch kem, chép chép miệng rồi nói: “Ăn thật ngon.”

Mắt Jungkook ướt nhẹp, nhìn qua đặc biệt ngây thơ, y giật giật cơ thể, thấy Taehyung không làm thêm hành động nào nữa thì không khỏi buồn bực, một bên đầu nhũ còn chưa bị liếm cùng hạ thân đã cứng bùng nổ khát vọng được âu yếm, hắn kéo tay đối phương đặt trước ngực: “Vậy cậu mau ăn thêm chút nữa…”

Taehyung suýt chút nữa bị sặc, tính khí ngay lập tức hăng hái ngóc dậy, hắn múc một thìa kem vào trong miệng mình rồi hung hăng ép lên môi đối phương, hai đầu lưỡi cọ xát quấn quýt, làm miếng kem ngọt ngào hòa tan ra.

Ngón tay dính kem của hắn lần tìm đầu nhũ của Jungkook mà nhào nặn, sau một hồi lại đè lên nụ hoa đang từ từ sưng đỏ, gảy khẽ.

Miệng Jungkook bị lấp kín không thốt ra lời, không ngừng tràn ra tiếng rên rỉ, hai chân tự giác mở rộng kẹp lấy Taehyung, kéo hai cơ thể dán sát vào nhau.

Nụ hôn triền miên kết thúc, hai người buông nhau ra thở dốc, phía dưới đang dính chặt vào nhau nên có thể cảm nhận rõ ràng lửa nóng của đối phương.

Taehyung hơi hơi động hạ thân liền thấy Jungkook cau mày ngửa cổ, vẻ mặt giống như đau đớn lại tựa như vui sướng, hắn nuốt ngụm nước miếng, đem bánh kem xoa lên ngực, bụng, thậm chí cả phía dưới trần trụi của đối phương, rõ ràng là hình ảnh rất kỳ quái rất khôi hài, thế nhưng bụng dưới của hắn cứ bị từng trận căng trướng đánh úp lên.

“A!!” Khi tính khí bị xoa đầy kem, rốt cuộc Jungkook không nhịn được kêu lên, nơi mẫn cảm nhất bị thứ kia dính vào đem lại xúc cảm rất kỳ lạ, vừa ngứa ngáy vừa khó chịu, y muốn đưa tay chạm vào thì lại bị nam nhân giữ chặt, y không chịu được thấp giọng kêu: “Rất khó chịu… nhanh làm đi!”

“Không được, không thể lãng phí.” Taehyung liếm cái bụng dưới không ngừng phập phồng, từ từ di chuyển xuống hạ thân, liếm lên đầu tính khí bị kem phủ kín, hắn không trực tiếp đem cả cây ngậm vào trong miệng mà liếm dần từ trên xuống dưới, cho tới khi kem bị tan đi hơn nửa, hắn mới ngậm tính khí thẳng tắp, cứng đến không thể cứng hơn vào miệng, rồi không ngừng mút, cứ như nơi đó có thể tạo ra kem vậy.

“A! đừng… đừng dùng sức mút như vậy… Ừm! Kim… Kim Taehyung… quá thoải mái…” Jungkook thất thần than nhẹ, nửa người dưới của y bởi vì sắp trượt ra khỏi cái bàn nên không dám vặn vẹo, y đành ấn đầu đối phương đang chôn giữa hai chân, không ngừng dùng sức.

Taehyung cố tình không làm theo nguyện vọng của y, hắn nhả ra rồi liếm lên bắp đùi, bàn tay phiến tình vuốt nhẹ hai cánh mông, nơi thầm kín bị lớp kem màu trắng tiêm nhiễm trông đặc biệt dễ nhìn, so với dĩ vãng càng thêm gợi cảm.

Hắn liếm lên đôi quả trứng no đủ, cảm nhận cơ thể người dưới thân căng lên, bèn ngẩng đầu nói: “Hình như ăn hết bánh gatô mất rồi, phải làm sao bây giờ?”

Jungkook khó hiểu nhìn hắn, hiển nhiên còn chưa lấy lại tinh thần trong cơn khoái cảm, hơn nữa ý thức của y vốn vẫn mơ màng say, căn bản lúc này không hiểu đối phương nói gì, nhưng thấy tay đối phương không chịu di chuyển nữa, y liền khó nhịn giật giật thân thể, vẻ mặt oan ức cứ như đang hỏi tại sao không tiếp tục.

“Jungkook, bánh gatô ăn hết mất rồi, không thể tiếp tục ăn nữa.” Taehyung đùa cợt nằm sấp rồi ghé sát vành tai ửng hồng mà liếm, tay kéo phắt dây lưng của mình, để lộ vật cứng đã kìm nén đến đỏ đậm rồi cọ xát vào tiểu huyệt đang co rút.

“A…” Jungkook run rẩy, cảm thấy từng trận tê dại phía dưới dũng mãnh truyền lên tính khí, tính khí hầu như không cần đụng chạm đã tràn ra thứ chất lỏng trong suốt, y hung hăng ôm lấy thắt lưng đối phương, eo động đậy như muốn thúc giục, nhưng đối phương cố tình không cho y thoải mái, khiêu khích bắp đùi trong rồi đảo vòng quanh, khiến y bị kích thích đến toàn thân ứa ra một tầng mồ hôi mỏng, vẻ mặt y uất ức nhìn Taehyung: “Đi vào… mau vào nhanh một chút…”

Hơi thở Taehyung nặng nề, cảm thấy chuyện này quả thật là chính mình tự tra tấn mình, hắn không nhịn nữa, trực tiếp cầm tính khí đâm vào từng chút một.

Tiểu huyệt co rút đến lợi hại, vì vừa nãy bị hắn cọ qua lại nên giờ đã ẩm ướt một mảnh, bốn phía còn dính bánh kem tan chảy, vì thế thời điểm đi vào không quá khó chịu, chỉ là bên trong có chút khô.

“Ô… chậm, chậm chút…!” Jungkook hít khí, bị vật lớn đột nhiên tiến vào khiến y không thở nổi, không phải đau mà là căng trướng, đôi tay y vẫy lung tung, cuối cùng nắm thật chặt lấy cánh tay Taehyung đang đặt trên đùi, cố gắng thả lỏng thân thể để tiếp nhận thứ khủng bố kia.

Taehyung bị kìm nén đến đỏ mắt, ban đầu hắn còn có thể khống chế tốc độ mà chầm chậm tiến vào, nhưng vừa bị vách tường mang nguồn nhiệt cực nóng trong cơ thể đối phương bao chặt liền bình tĩnh không nổi, cứ như hắn mới là kẻ uống rượu say vậy.

Hắn thở gấp kéo eo Jungkook một cái, làm toàn bộ cái mông của đối phương lơ lửng ngoài mặt bàn, sau đó thắt lưng thẳng tiến đưa tính khí đi vào toàn bộ.

“A!!” Jungkook kêu to, phía sau siết chặt, kết quả tự nhiên là kích thích khiến động tác đưa đẩy của nam nhân càng mãnh liệt hơn, cảm giác đau đớn do bị va chạm biến mất hầu như không còn, chỉ dư lại cảm giác run rẩy không ngừng dâng lên, bởi vì cặp mông đang lơ lửng, y chỉ có thể kẹp thắt lưng Taehyung thật chặt, rồi cả người lung lay theo động tác của hắn, “Tae, Taehyung… A a… nhanh lên một chút… nhanh chút nữa…!”

Taehyung không ngờ Jungkook lại lớn mật yêu cầu như vậy, phút chốc cái gì cũng không nghĩ, hắn giữ thắt lưng y điên cuồng xông tới, hận không thể vùi cả người vào vách tường ấm áp dưới nang túi kia.

Âm thanh hai thân thể va chạm vang vọng trong phòng, hắn nhìn lớp lông bụng dưới bị dính kem, không khỏi thấy buồn cười, mà cánh mông người dưới thân đã bị đụng tới mức đỏ chót, có thể thấy được cường độ va chạm mãnh liệt tới mức nào.

“A! Đẩy đến… A a… đừng, đừng chạm…” Jungkook lắc đầu, một lời nói đứt quãng thành ba câu, khuôn mặt ẩm ướt không biết là mồ hôi hay nước mắt, toàn thân đỏ bừng một mảnh, bụng dưới thỉnh thoảng co giật một hồi, rất rõ ràng đã theo không kịp tốc độ của Taehyung.

Y chỉ cảm thấy trong thân nóng bỏng, rõ ràng sắp mất cảm giác, tiểu huyệt bị ma sát bị đè ép nhưng lại như càng ngày càng cảm nhận rõ ràng hơn, ngay cả những chi tiết nhỏ bé đều được cảm thụ rõ mồn một, vật nam tính khổng lồ mạnh mẽ, những đường gân nổi lên, tiểu huyệt bị khuấy đảo liên tục phát ra tiếng nước…

Đến sau nữa thì y đã thở không ra lời, chỉ có tiếng rên rỉ lúc cao lúc thấp không ngừng tràn ra.

“Jungkook, có sướng hay không? Hả? Em có làm cho anh sung sướng hay không?” Taehyung nhìn xuống y từ trên cao, tốc độ dưới thân không giảm nửa phần, hoàn toàn không giống kỹ xảo khiêu khích trêu chọc như thường lệ, mà đi theo rung động nguyên thủy nhất, hắn vừa xuyên xỏ vừa đưa tay tìm tính khí đối phương bị chất lỏng thấm ướt, xoay tròn nắn bóp, đặc biệt là đầu thịt tròn trên đỉnh, ngón tay dừng lực liên tục miết qua miết lại.

“A a… đừng…” Jungkook kêu rên, cơ thể cứ như một con cá mắc cạn, giẫy giụa vặn vẹo trong vòng tay Taehyung, không ngừng muốn chạy trốn khỏi đôi tay dằn vặt người kia.

“Anh nói đi, em có làm cho anh sướng hay không?”

“A… làm thoải mái… không xong rồi… muốn bắn…” Vốn đã đến thời khắc bùng nổ, nhưng vừa đụng vào tính khí thì cảm giác tê dại chua xót giống như không chịu nghe lời, tiểu huyệt vẫn không ngừng bị nghiền ép kích thích, Jungkook hô hấp càng ngày càng gấp rút, bắp đùi mở ra thật lớn: “Kim Taehyung… cậu, cậu đừng… A, đừng đỉnh nữa, tôi bắn không ra…”

“Bắn không ra? Vậy tức là do em còn chưa cố gắng rồi.” Taehyung thở gấp, đột nhiên ôm Jungkook từ trên bàn lên, nâng cặp mông lên khiến cả trọng lượng cơ thể y phải dựa lên người mình, vật cứng của hắn theo quán tính và trọng lực mà thẳng tắp đỉnh lên trên.

“A a a! Quá sâu! Sẽ hỏng mất…” Jungkook run rẩy kêu to, cho dù ôm cổ Taehyung thì một nam giới trưởng thành như y cũng không chịu nổi trọng lượng của chính mình, y không ngừng đòi tụt xuống, mà đối phương mỗi lần như thế lại bắt đúng thời cơ hướng lên phía trên mà thúc, cây côn lửa quả thực tiến vào sâu trong thân thể đến mức không tưởng tượng nổi, đỉnh cho y thở dốc cũng khó khăn: “Mau thả tôi xuống! A…”

Taehyung thế mà nhét thêm một ngón tay vào tận cùng bên trong tiểu huyệt, phiến tình – chơi đùa cùng tính khí trượt qua trượt lại, đôi mắt Jungkook trừng lớn, cả người giật giật, tiểu huyệt liên tục co rút, hầu như muốn siết gãy ngón tay Taehyung, phía trước nói là bắn ra không bằng nói là phun ra, cứ một luồng lại một luồng – hồi lâu mới chấm dứt.

Taehyung đỉnh thêm mấy lần trong vách tường ẩm uớt không ngừng nhúc nhích, sau đó thất thần bắn ra bên trong, một hồi lâu mới lấy lại tinh thần, hắn vùi mặt xuống bờ vai Jungkook rồi thở hổn hển.

Trên người cả hai toàn là bánh kem và mồ hôi, gió thổi qua thì cứ cảm thấy dinh dính, hắn khàn khàn kêu “Jungkook”, nhưng chẳng thấy người kia phản ứng lại, hắn bèn ngó qua thì phát hiện đối phương thế mà đã nhắm mắt ngủ đến thơm ngọt từ lúc nào không hay.

Hắn cưng chiều hôn nhẹ lên môi Jungkook, tiện thể liếm đi chút kem còn sót lại rồi nhanh chóng ôm người vào WC tiếp tục đùa giỡn, nếu sáng mai đối phương tỉnh dậy mà biết hắn làm ra chuyện như vậy thì nhất định sẽ đánh cho hắn một trận.

Chà, xem ra… phải tính kế một chút, tối mai phải làm sao mới khiến đối phương tiếp tục chủ động đây~

Trong đầu đầy ý nghĩ xấu, Taehyung lộ ra nụ cười gian xảo, quyết định sau này lúc thích hợp sẽ chuốc cho Jungkook say mèm, dĩ nhiên là phải chọn thời điểm chỉ có hai người rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro