Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, cả lớp 12-4 nghỉ tập thể để đi đám tang 4 con bạn của nó

- Ah... Không có tụi nó lải nhải chán quá - Mikuo

- Muốn nghe tụi nó lải nhải à?? - Gumiya

- Vậy mới có trò vui, hihi! - Mikuo

- Còn 2 ông thầy... Thì tính sao đây ta? - Rin

- Để anh lo - Len xoa đầu Rin

- 2 bây xưng hô bằng anh em khi nào vậy? - Miku

- Hôm qua - Rin với Len trả lời tỉnh bơ

- Quen nhau chưa? - Mikuo

- Ờ thì...thì... - Rin với Len ấp úng

- rồi má ơi - Gumi

- Vỗ tay nào - Cả lớp vỗ tay rần rần còn 2 đứa nó xấu hổ chỉ biết cười rồi cúi mặt xuống.

- Ở chung nhà vậy tối có làm chuyện đó không? - Gumiya

- Chuyện gì????? - Rin với Len trợn mắt nhìn Gumiya

- Chuyện người lớn! - Gumiya trả lời tỉnh bõ

- Ý...ý onii - san là sao? - Gumi lắp bắp nói, mặt ðỏ lét còn chúng nó thì ðang nuốt nýớc bọt, mắt mở to nhìn Gumiya nhý thể sẽ nuốt lấy từng chữ cậu nói.

- Trời õi, thì là chuyện ngýời lớn! Thấy vợ chồng nào cũng tối ðêm xem phim tình cảm hàn quốc xong mới ngủ mà! - Gumiya

- Trời! Làm tao tưởng gì - Mikuo cốc đầu Gumiya, Rin và Len thở phào nhẹ nhõm

- Chưa hết ðâu! Còn Ken với Lucy à! - Gumi

- ơ... Đâu ra vậy bà nội? - Mikuo

- Tất nhiên là 2 người hợp nhau rồi - Gumiya

- Điên, làm gì hợp - Mikuo.

Lời nói của Mikuo như con dao đâm xoẹt thẳng vào tim Miku. "không hợp ư.. Phải.. Không hợp..." Đó là những gì nó nghĩ bây giờ.

- Vậy sao.. - Gumiya buồn bã

- 2 tụi tao là bạn thân, không hơn không kém - Miku nói, gýõng mặt có chút buồn. Bây giờ, nó không hiểu vì sao nó lại cảm thấy buồn và thất vọng ðến nhý vậy! Nó muốn khóc, muốn khóc lắm nhýng nó tự nhủ là mình không thể yếu ðuối nhý vậy ðýợc!

- buồn nha - Gumi

- thôi thôi, bàn chuyện ông thầy đi - Miku cố gắng tránh né vấn đề này

- Giờ sao anh? - Rin ngýớc ðầu lên hỏi Len

- Tối nay 7h ở cầu Mikama nhé - Len

- Ok sir - cả lớp

6h.....

- Miku ơi đi thôi - Mikuo ở trước cửa đợi Miku, nhỏ tính bước xuống thì lại nhớ tới lời nói của Mikuo lúc sáng.

- Mikui đi trước đi - Miku đứng trên lầu ngó ra cửa sổ

- Miku sao vậy? Bận hả? Vậy Mikuo đợi - Miku

- không sao, Mikuo đi đi không tụi nó đợi, bảo Miku ra trễ - nhỏ vẫn cố đuổi Mikuo đi

- Ok - Mikuo tính quay đi thì quay đầu lại, nét mặt thoáng chút buồn, Miku vô tình gặp phải nét mặt ấy

- Mikuo sao vậy nhỉ? - Miku tự hỏi mình ( Sao chị ngốc quá vậy Miku )

6h30p...

- Miku đâu Mikuo - Gumi

- Miku bảo tao đi trước. Nhỏ bị gì vậy nhỉ? - Mikuo

- Mày làm nhỏ buồn hả? - Gumiya

- Tao có làm... - đang nói thì Mikuo nhớ ra điều gì đó rồi quay đầu xe chạy đi

- Đi ðâu vậy?? - Rin

- Đi đón người yêu - Mikuo cười

Lớp nó chỉ đứng đó mặt ngu ngu nhìn bóng Mikuo khuất dần sau hàng ðèn ðýờng " Ngýời yêu ?? "

- MIKUUUU!!!! - Mikuo hét lớn trýớc cổng nhà Miku

- Ông kia tính khủng bố tai người ta hả - Miku đứng lù lù đằng sau Mikuo

- Á! Miku, đi thôi - Mikuo

- Tui nhớ ông đi rồi cơ mà? - Miku

- Đi rồi giờ quay lại - Mikuo nắm tay nhỏ lôi lên xe - Ôm chắc nha!

- Xe đạp thôi mà có gì phải.... - Chưa dứt lời thì Mikuo ðã ðạp xe nhanh hơn cả xe máy

- Aaaaaaaaaaa! Xe đạp bơm xăng hả??? - nhỏ la í ới, tay ôm chặt hông Mikuo

- Ha ha ha ha ha - Mikuo cười

5p sau......

- tới rồi, 6h59p, vừa kịp thời gian luôn - Mikui

- Tới đây nè 2 ông bà kia - cả lớp. Miku chỉnh lại tóc rồi lon ton chạy lại chỗ tụi nó

- Đếm đi theo tao nha - Len

- ok!! - cả lớp - 5...4...3...2...1!!

*Ùm* có người nhảy sông, là ông chủ nhiệm của tụi nó

- haha ổng chịu chết rồi kìa - lớp nó cười lớn

- Đi thông báo với công an nha! - Rin

- Để ổng chết hẳn đi, giờ ổng chưa chêt đâu, mới nhảy mà - Len

15p sau

- Đi thôi!!! Làm người tốt ha - Miku

- Chắc là tốt hahaha - cả lớp

Lớp 8 chạy đi báo công an. 20p, sau tại hiện trường, xe cấp cứu rồi xe công an đậu tại cầu Mikama làm nhiều người dân bu lại. Đám nó lén ra ngoài đám đông rồi chạy về, vừa chạy vừa bàn về chuyện ông thầy chủ nhiệm và cười lớn. Nghe nói sau khi vớt lên thì ông thầy đã chết. Nói đến nhảy sông thì Miku chợt nhớ ra:

- Len, mày nhảy sông vậy xác mày đâu ?

- Tao ôm xác Tao đi rồi - Len trả lời

- Là sao? - cả lớp

- Ổng chôn xác ổng trong vườn nhà tao ðó! - Rin lườm Len

- Hí hí tại hết chỗ - Len gãi đầu

- Haha để bà luôn luôn nhớ tới ổng chứ sao - Gumi

- Còn bộ xương thì nhớ bằng niềm tin à? - Gumiya cốc ðầu Gumi

- 2 anh em bay im đi - Len với Rin đồng thanh

- Giờ đi đâu ?? - Len hỏi

- Đi về - cả lớp

- Về thì về - Len bĩu môi

Rồi 15 cái xe đạp nối đuôi nhau về, lớp nó như nó có duyên với nhau hay sao 15 nữ 15 nam, 15 cặp mỗi cặp đều là bạn từ nhỏ và đều gần nhà nhau. Đến ngã 5 chúng nó chia tay nhau về, cặp Gumiya, cặp Len và cặp Mikuo rẽ tay phải đi về. Về đến nhà là những cảnh này:

Cảnh 1

- Mày đi đâu giờ mới về

Cảnh 2

- Sao mày không cút luôn đi

Cảnh 3

- Biến đi, đừng về nữa, đợi mày cũng huê hao nhan sắc lắm

Cảnh 4

- Mẹ nó lấy tôi cái roi, còn mày nằm úp xuống cho tao.

- Bố/Mẹ nói gì kì vậy, bố/mẹ có biết con với lớp vừa cứu người xong không? - lớp nó

- Mày cứu người á? - hội phụ huynh học sinh

- Dạ vâng, thầy chủ nhiệm con nhảy cầu ở cầu Mikama, chúng con đi qua đó thì thấy thầy nhảy xuống, rối rít tìm công an - lớp nó

- Trời đất! Thầy chủ nhiệm à? Nguy quá, thầy sao rồi? - hội PHHS

- Chết rồi - lớp nó trả lời tỉnh bơ

Lát sau, trên facebook

- Ê ba mẹ tụi bay có chửi tụi bay không - Len

- Không - 29 tin nhắn cùng 1 nội dung

- haha có ta là không sao hết - Len

- Gớm không - đồng thanh tập 2

Hôm sau, ở trên trường, cái loa kêu lên:

- Mời học sinh lớp 12-8 lên phòng hiệu trưởng

Lớp chúng nó đang trong căn tin:

- Lên chi dậy cà - 1 đứa

Lucy cốc đầu nó, chửi:

- Ngu, lên nhận thưởng việc cứu người

- Hahahaha chắc là cứu - Lớp 8 cùng cười

Chúng sách cặp bước lên phòng hiệu trưởng hiên ngang, bên trong là ông hiệu trưởng già sắp chết cùng 1 ông công an

- Thưa thầy lớp 12-8 có mặt

- Ờ, lý do tôi gọi các em hôm nay là muốn khen thưởng vì đã gọi công an khi thấy người nhảy cầu và người ấy lại là thầy chủ nhiệm của các em. - ông HT già nói với bộ mặt tỉnh bõ

- các em biết vì sao thầy ấy tự sát không ? - công an

- thưa thầy không.. À mà có

- Tại sao ?? - ông công an hoảng hốt

- Em nghe nói mẹ ổng với con ổng chết, vợ bỏ theo trai. Chắc ổng nản rồi tự tử - Mikuo

- Ra là vậy.. À đây là bằng khen của lớp em

Chúng nó nhìn bằng khen ấy rồi nhìn nhau, Len lên tiếng:

- Thưa chú, chúng cháu không đáng để nhận bằng khen

- Tại sao? - công an

- Tại vì thầy nhảy cũng lâu rồi tụi em mới báo.

- Sao các em biết?

- Lúc đầu tụi em nghe tiếng gì đó rơi xuống nước, tưởng là cục đá, nhưng mà nghĩ lại làm gì có đá trên cầu mới nghĩ có người tự tử nên mới báo công an.

- haha các cháu đừng khiêm tốn - chú công an cýời

- Chú đã nói thế thì chúng cháu nhận, chúng cháu xin phép đi trước.

Trước khi đi chúng nó nhìn ông thầy HT bằng ánh mắt thương hại và nhìn chú công an bằng ánh mắt muốn nói lên "Đã bảo không xứng mà cứ bắt nhận" . Chúng nó đi tới lớp cầm bằng khen lên cười lớn

- Ê chúng mày, giết người được bằng khen cứu người

- tao cũng thấy nực cười ghê á mà

- thôi kệ, người ta ép thì nhận

Lớp cứ bàn tán xôn xao

- còn ông HT anh tính sao? - Rin

- ..... Chưa nghĩ ra - Len

- Vậy lần này cho em bày kế nhé - Rin

- Em muốn sao? - Len

- như vầy... như vầy...nhý vầy- Rin

- Haha đó là điểm mà anh thích em đó - Len cười khì khì xoa đầu Rin

- Em mà - Rin tự hào với Len - cho em thử ðụng vào người anh nha

- Đừng rợn người là được - Len nuốt nước bọt

Nói rồi nhỏ lấy tay sờ khắp người từ má xuống cổ đến tay, ngực, bụng... Đám lớp nó hùa nhau ngó nhìn 2 chúng nó

- Lạnh ghê - Rin

- ma không lạnh chứ gì lạnh - Len

- Ờ ha.. - Rin chu mỏ dễ thương

Han hôn nó một cái, nó lấy tay che miệng

- A.. Anh làm gì vậy - Rin xấu hổ

- Ai bảo em dễ thương chi - Len cười

- E.. Hèm.. Cả lớp ở đây nãy giờ nha - Mikuo

- Ăn bánh GATO nhiều quá. Ngán lắm rồi - Gumi

- Lần sau không dám mua bánh GATO nữa quá - Gumiya

- Miku không được ăn.... Mà bị đập nguyên cái bánh vào mặt - Miku

Cả lớp thì cười rần rần còn 2 đứa nó nhìn nhau rồi cúi mặt cuống đất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro