Chap 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Sáng hôm sau tụi nó lại phải đi học đầy đủ. Giờ học toán của Gakupo

- Đó là toàn bộ kiến thức của cuốn sách toán này. - Gakupo đóng cuốn sách lại rồi nhìn tụi nó. Anh chuyển sang cách dạy mới cho cái lớp này. Đầu tiên anh sẽ dạy kiến thức và công thức trước cho nhuần nhuyễn sau đó anh mới cho thực hành làm bài

- Ủa vậy nó cũng dễ mà - Gumi

- Mới là công thức thôi thực hành làm bài rồi thì.. - Miku cười

- Thôi nào.. Họp nhanh lên - Len giục

Cả lớp đồng loạt đứng lên kéo bàn kéo ghế lại hình chữ nhật, đóng hết các loại cửa lại rồi ngồi xuống chỗ của mình

- Giờ giết ai? - Len lên tiếng đầu tiên

- Thầy cô - cả đám đồng thanh

- Thầy cô nào ? - Gakupo đụng đụng nhẹ vai Kaito

- Ami - sensei và Kei - sensei - Kaito nhìn anh cười

- Dạy hoạ và thể dục à! - Gakupo xoa cằm

- Vâng! - Đồng thanh tập 2

- À.. Vì phải thi cuối kì nên môn hoạ và thể dục cho phép được miễn học, mấy em giỏi nhỉ! - Gakupo lườm tụi nó

- Thầy quá khen, quá khen, Hahahaha! Mà giết sao đây? - Gumiya cười lớn rồi nhìn tụi nó

- Thầy phân công cho 2 ông bả dạy lớp này nhé! - Mikuo

- Không phải được miễn sao? - Anh ngạc nhiên

- À là như vầy, vì sợ tụi nó nói thầy theo phe tụi em, nên tụi em nghĩ thầy nên đì tụi em bằng cách đó đó! Thầy hiểu ý em chứ? - Mikuo hạ giọng

- Ô hô, học sinh lớp 8 thông minh ghê ta! Hahahaha - Gakupo cười lớn rồi xoay lưng bước ra khỏi phòng

Ngay chiều hôm đó, Ami và Kei được Gakupo triệu hồi... nhầm triệu tập tại phòng hiệu trưởng.

Trong phòng hiệu trưởng...

- Anh Gakupo kêu em lên có gì không ạ? - Ami nói giọng dẹo dẹo, dùng thân hình quyến rũ của bả ưỡn qua ưỡn lại

- Anh gọi có chuyện gì? - Còn Kei thì cứng nhắc

- Tôi phân công 2 người dạy lớp 8. Bắt đầu từ ngày mai.

- Cái gì?? Nhưng anh ... Nhưng.. - Ami ngạc nhiên

- Tại sao? - Kei khẽ nhíu mày nhìn Gakupo đang nhếch mép cười

- Tôi biết là 2 người rất ghét lớp 8 rồi mới cho lên hành hạ lớp 8 thì lại không muốn à? - Gakupo

- Ồ, em hiểu rồi. Anh thật cao siêu! Yêu anh quá! - Ami cười tính chạy lại ôm Gakupo thì Gakupo đã nhanh chóng liếc nhìn Kei với ánh mắt " giữ bả lại ". Kei nhanh chóng với tay chụp lấy cánh tay Ami lại rồi trầm giọng nhắc nhở:

- Anh ấy có người yêu rồi! - Nói xong Kei thả tay ra rồi bước ra ngoài

- Hứ! - Ami dậm chân nhìn Gakupo rồi đi ra theo để Gakupo ở lại một mình ôm đầu thở dài;

- Chậc. Con mẹ kia thì õng ẹo dẹo qua dẹo lại. Còn thằng cha kia nghiêm khắc khô khan như cục đá. Ở chung với cái đám này riết chắc mình khùng quá. Thành công rồi đấy! - Than thở một hồi rồi anh nhìn vào cái tủ lớn thật lớn nói. Từ trong đó bước ra 2 cặp đôi của nhà chúng ta, đó chính là Gumi, Gumiya, Miku và Mikuo

- Cảm ơn thầy!! Yêu thầy dữ dội quá! - Miku ôm cổ Gakupo cười thật tươi

- Thầy có Luka - sensei rồi! - Mikuo ho khan

- Ý em ấy là em có bạn trai rồi đó! - Gakupo cười nhìn Miku và Mikuokhiến cả 2 mặt đỏ bừng như trái cà chua.

- Mấy cậu thiệt là... Tại sao không thể nào giống tớ và Gumiya - onii được nhỉ? - Gumi ôm lấy cánh tay Gumiya

- Đúng đúng! - Gumiya hưởng ứng rồi ôm nhẹ lấy eo Gumi

- Còn đây là phòng hiệu trưởng thưa hai anh chị! - Gakupo ho khan.

- Có sao đâu! Rin và Len vẫn làm bình thường mà, đúng không Gumi? - Gumiya hôn lên má Gumi đầy sủng nịnh làm cả 3 người kia đỏ mặt cả đám.

Ngày hôm sau, quả thật 2 ông bà đó dạy nhiệt tình thiệt. Trong giờ họa, cô Ami cứ chỉ trích mấy đứa con gái nào là tệ quá, xấu quá, vẽ lại đi, xé đi, chỉnh lại màu đi bla..bla.. khiến đám con gái tức muốn điên người nhưng chỉ im lặng ngậm đắng nuốt cay cho qua. Còn bả cực thiên vị đám con trai, đặc biệt là Len

- Em vẽ đẹp quá. Bữa nào vẽ tặng cô một bức nhé! - Bả õng ẹo nhìn Len 

- Vâng, ngay hôm nay luôn ạ - Len cười gian

- Ô, cảm ơn em! - Ami tỏ vẻ vui sướng

Lớp nó chắc mẩm sắp có trò vui xem đây

- Cô có thể cho em vẽ cô không? - Len giơ tay

- Ồ được chứ! - Bà cô thích thú làm dáng

Len bắt đầu cầm bút lên vẽ, hắn để bà cô đợi gần nửa tiếng mà chưa vẽ xong khuôn mặt nữa nói chi là thân hình. Chỉ tội nghiệp bả phải giơ tay giang chân làm đủ mọi kiểu kiểu thôi. Còn bọn lớp 8 đứng dưới xem Len vẽ cứ trầm trồ khen ngợi:

- Thật đẹp!

- Như 3D!

- Giống đến từng milimet!

- Y chang luôn!

- Mày tuyệt quá Len!

Chúng cứ khen thế làm bà cô cười thầm trong bụng và trông ngóng bức tranh. Đúng sau 3 tiếng đồng hồ thì Len bắt đầu bỏ bút xuống

- Dạ thưa cô, em đã vẽ xong!

- Phù!!!!!!! Đâu? Quay qua cô coi! - Bà cô bỏ tay bỏ chân xuống thở lấy hơi 1 cái rồi háo hức muốn xem bức tranh ấy.

Bức tranh do Len vẽ phải nói rất đẹp, rất thực, sinh động. Nhưng mà thứ Len vẽ không phải là bà cô mà vẽ 1 con heo đang làm dáng trên cái ghế và cái tư thế y chang những gì bà cô vừa làm trên một cánh đồng màu vàng bát ngát.

- Em..em.. - mặt bà cô đỏ bừng bừng

- Dạ em vẽ sinh động đúng không cô - Len cười hà hà

- Em nhận điểm 0 cho tôi, giờ này cả lớp nhận điểm F, hừ!! - bả vừa dứt câu thì chuông reo hết 3 tiết đầu, bả ngúng nguẩy xách cặp ra ngoài để lại cho lớp 8 một tràng cười sảng khoái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro