Chap 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, không ai hẹn ai nhưng đúng 7h tụi nó lê xác ra khỏi phòng, tập trung lại tại đại sảnh rồi quyết định đi chơi.

- Ah... Không khí ở đây thoải mái quá... - Gumi dang tay ra hít thở

- Ừm.. Ở đây có gì đáng để chơi ta, Paris rộng lắm lắm lắm luôn đó! - Meiko xoa cằm đăm chiêu suy nghĩ

- Thôi, cứ đi dạo xung quanh đi, có gì hay bay vào, ok? - Gumiya ra ý kiến

- Ừm.. Con trai mấy người chắc không đời nào đi shopping đâu ha. Vậy chia ra nhé, nữ riêng nam riêng - Miku

- Duyệt, quyết định vậy đi. 12h trưa quay lại khách sạn. Tạm biệt! - Mikuo gật đầu đồng ý

- Tạm biệt! - đám con gái vẫy vẫy tay

-------------------------

Phía bên hội chị em bạn dì của chúng ta...

- Nè. Lúc trước Rin bảo papa không yêu thương Rin mà? - 1 bạn nữ trong lớp lên tiếng

- Ừ đúng rồi. Ổng làm gì yêu thương tui?? - Rin

- Hở? Vậy sao nhường cái công ty to lớn đó cho bà?? - 1 bạn khác

- Ông ấy coi tui như con rối của ông vậy. Muốn điều khiển, tạo dựng tôi thành nhân tài, sau đó thay ông tiếp quản sự nghiệp công ty. Thứ tất yếu ổng muốn nhất chính là công ty phát triển. Để làm được điều đó...ổng cần phải có tui. Mấy bà hiểu chứ??? - Rin bình thản đáp

- Ồ... Ra là vậy.. À mà Rin không qua chỗ papa huh? - Meiko tò mò quay qua hỏi Rin

- Không. Papa không biết Rin qua đây vào lúc này. Tốt nhất làm ổng ngạc nhiên một xíu! - Rin cười cười

- Mà.. Không lẽ papa Rin không biết lực học của Rin sao?? - Miku thắc mắc

- Bí mật cho nghe, thật ra Rin chỉ học trung bình mỗi môn Toán thôi. Lý, Sinh, Hóa, Sử, Địa thì thuộc loại khá. May ra còn biết một số kiến thức cần biết. Văn thì khỏi nói rồi, còn môn Anh thì trước giờ tui dấu. Thật ra, tui được học Tiếng Anh từ lúc chào đời rồi cơ, tiếng Anh có thể nói là tiếng mẹ đẻ luôn rồi, sau đó papa chuyển sang Pháp làm việc thì bắt đầu học tiếng Pháp, sau đó thì tui chuyển sang NB vì lời đề nghị của papa. Vì nhồi nhét 2 thứ tiếng vào 1 cái đầu kiểu gì thứ tiếng đầu tiên cũng dần dần biến mất à! - Rin nhúng vai

- Rin biết gì về chính trị kinh doanh mà sau này làm chủ tịch??? - Gumi tiếp tục tra hỏi

- Biết hết tất cả mọi việc đang xảy ra trên thế giới. Như công ty A đang gặp sự cố về việc ngươi mẫu ký hợp đồng bị tai nạn. Hay công ty B những mẫu sản phẩm chưa công bố đã bị rò rỉ ra thị trường. Và công ty C làm ăn thua lỗ, sắp vỡ nợ, chuẩn bị giải thể. Bla..bla.. - Rin kể rất nhiều

- Híc.. Tui nể Rin quá à.. Vậy mấy chuyện như vậy Rin có biết đường giải quyết nếu như đó là công ty của Rin không?

- Tất nhiên là biết rồi. Ví dụ như công ty A, chỉ cần ký hợp đồng với người mẫu mới. Công ty B phải nhanh chóng phủ nhận thông tin trên, đồng thời truy tìm người tung tin rò rỉ và phải nhanh chóng kiếm được mẫu mã mới. Còn công ty C phải nhanh chóng hợp tác hay biến thành một chi nhánh của 1 công ty lớn nào đó. Vậy là được - Rin không suy nghĩ mà trả lời 1 lèo

- Nhân tài của đất nước đây rồi! - đám con gái cứ vậy 888 với nhau, cười khúc khích trên đường đến khu TTTM

Phía bên hội anh em bạn chú của chúng ta...

- Ê. Sao tự dưng nổi hứng đi Pháp giờ này vậy? - Mikuo thắc mắc

- Ai biết. Rin nói là muốn đi thì cho đi thôi - Len nhếch vai

- Ờ. Mà sao không đi gặp papa bả đi mà còn kéo nhau đi chơi nữa?? - Gumiya hùa vào

- Nghe đồn ở Pháp nhiều đồ đẹp, mỹ phẩm toàn hàng tốt nên... - Len đổ mồ hôi nghĩ ngợi về đám con gái

- Chắc tụi nó đang xách lỉnh kỉnh mấy bọc đồ ấy nhỉ! - Kaito chen vào làm cả đám cùng bật cười. Đám con trai cũng vừa đi vừa 888

Bỗng dưng...

- [CƯỚP! CƯỚP! CƯỚP!] (tiếng Pháp) - Tiếng la to một ông già lịch lãm, mặc vest đen.

Tên cướp ôm một cái vali nhỏ đang hì hục chạy về phía trước. Biết tên cướp chạy gần về phía mình, Len giơ tay, chặt vào cổ tên cướp, hắn nằm bất tỉnh nhân sự.

- [Cảm ơn cháu rất nhiều] - Ông già mặc vest chạy lại, cảm ơn rối rít

- [Của ông ạ] - Len giơ cái vali, lễ phép trả lại cho ông ấy.

- [Tôi có thể biết tên cậu và đãi cậu ăn cơm để cảm ơn?] - ông ấy chìa tay ra ý muốn mời

- [Cháu tên là Len. Ông không cần cảm ơn, đó là việc nên làm mà thôi!] - Len vẫy tay chào tạm biệt ông rồi quay đi. Cả đám cũng đi theo Len

- [Cậu ấy là một cậu bé tốt. Hãy điều tra thông tin của cậu ấy cho tôi!] - ông ấy tựa như chỉ nói chuyện với không khí. Phía xa xa có mấy cái bóng đen gật đầu không lí do  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro