Chương 80: Người phụ nữ kì lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết quả thảo luận nửa ngày, mọi người không chỉ không khuyên giải được Kim Taehyung mà còn khiến cho thái độ của anh càng thêm kiên quyết, không thỏa hiệp. Lời Kim Taehyung nói cũng không phải không có lý, ngoại trừ chuyện 3 năm trước đây ra thì đúng là bây giờ bọn họ không có bất kỳ lý do gì để phản đối quyết định này.

Cuối cùng Chú Bon Hwa thở dài nói: "Nếu cháu đã nói như vậy rồi thì bọn chú cũng không phản đối nữa, nhưng để đề phòng biến cố như 3 năm trước xảy ra, bọn chú sẽ luôn chú ý đến hành động của con bé đó."

Những người khác cũng bày tỏ đồng ý.

Chuyện này cuối cùng quyết định như vậy, ở bên kia, Lisa dẫn Kim Jisoo đi dạo xung quanh, đồng thời giới thiệu cho Kim Jisoo về tình hình hiện nay của Cục Quốc An: "Thật ra cấu trúc Cục Quốc An rất đơn giản, cũng chỉ có mấy bộ phận quan trọng như tình báo, hành động, vũ khí, kĩ thuật, kế hoạch và đội đặc nhiệm chống khủng bố."

"Bộ phận tình báo ở bên kia." Lisa chỉ về dãy nhà phía Tây. "Lực lượng của chúng ta tập trung chủ yếu ở tình báo nên bộ phận này đông nhất, trang thiết bị cũng tân tiến nhất, những thứ này em, chị hay mọi người đều biết nên chúng ta không nói đến nữa, tóm lại bộ phận này có nhân viên trải rộng nhiều quốc gia trên thế giới, mọi người không phải lúc nào cũng ở trong cục, nhiều người thân phận rất thần bí, ngày nào đó chị đến Mỹ hoặc nơi nào đó du lịch không biết chừng sẽ gặp phải người quen."

Kim Jisoo tò mò hỏi: " Bình thường bọn họ đều ở trong phòng nhận tin tình báo sao?"

Lisa gật đầu.

Kim Jisoo nhìn cánh cửa lớn đóng chặt, ngay cả cửa sổ cũng không mở, có thể bắt được tín hiệu sao? Dù sao cô cũng không quá am hiểu công nghệ kĩ thuật cao, giống như cô chỉ hiểu được chút kĩ thuật vi tính, nên cô quyết định không tìm hiểu những vấn đề cao thâm mà mình không ở cùng đẳng cấp đó nữa. Cô hỏi: "Vậy có phải nhân viên tổ tình báo đều không mắc chứng sợ hãi bị giam cầm, đúng không?"

"...." Khóe miệng Lisa im lặng giật giật "Cái này không phải trọng điểm vấn đề chị à."

Kim Jisoo: "Nhưng đó là trọng điểm của những gì em vừa nói."

Lisa bất lực: "Rõ ràng là do chị quan tâm đến vấn đề kì quái này."

"Thôi được rồi." Kim Jisoo dừng một chút "Chị biết em xem trọng sĩ diện, thôi thì chị không vạch trần em vậy."

Lisa chán nản.

Nhìn người đúng là không nên chỉ nhìn bề ngoài, nhìn thì giống như thỏ trắng nhưng cũng không phải dễ bắt nạt. Ở lâu cùng sói quả nhiên là "gần mực thì đen", có khuynh hướng ngày càng đen tối.

Jungkook Lisa có giấy thông hành nên ra vào cục vô cùng dễ dàng, sẽ không ai ngăn cản, hơn nữa Kim Jisoo là Kim Taehyung tự mình ra chỉ thị, lại được đích thân anh đưa vào, có văn kiện trên tay, đương nhiên không bị hạn chế.

Kim Jisoo chỉ vào một chỗ: "Đó là đâu vậy?"

"Tổ kĩ thuật."

"A, theo như suy đoán thông thường, tổ kĩ thuật sẽ là nơi ngọa hổ tàng long nhỉ."

"Không cần suy đoán, tổ kĩ thuật chính là một đám 'trâu bò' nhất trái đất, nhất là mấy người ở tổ A, từ kĩ thuật đến sức chịu đựng tâm lý, cũng không phải là người thường có thể đỡ được."

Kim Jisoo mỉm cười: "Có phải bọn họ đã từng đắc tội với em rồi không?"

"Chị yêu quý, chị đoán đúng rồi đấy."

"Con gái thì nên thục nữ một chút." Kim Jisoo nghiêm túc răn dạy.

Lisa: "Có liên quan gì chứ, dù sao cũng chẳng có ai nghe thấy."

Kim Jisoo: "Chị đây không tính là người sao?"

Lisa: "Không tính"

Kim Jisoo: ".... Em lặp lại lần nữa xem!"

Kim* cô nương lập tức hóa thân thành ma quỷ đến từ địa ngục, tay kẹp chặt cổ Lisa, lắc tới lắc lui, chiêu này là cô học từ Kim Jennie, cô hiếm khi dùng đến, hôm nay mang ra cho Lisa thử nghiệm.

Lisa cô nương bị Kim Jisoo lắc tới lắc lui đầu váng mắt hoa, lập tức nộp vũ khí đầu hàng, rất không khí khái nói: "Tính, tính, đương nhiên tính....chị dâu xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất, người gặp người thích, được chưa? Chị à, chị mau buông tay, em sắp bị chị bóp chết rồi."

Kim Jisoo buông tay.

Lisa lập tức ôm cổ mình gào khóc: "Thật quá đáng mà, chị lại dùng bạo lực, định bóp chết cô gái xinh đẹp của ba mẹ em sao? Không đúng, em không có ba mẹ..."

Kim Jisoo không còn gì để nói.

Chỉ là, Lisa là cô gái không thù dai, rất nhanh Lisa lại tiếp tục nói: "Tổ kĩ thuật cũng có những người như chị vậy, làm việc nhưng không chính thức gia nhập."

"Sao cơ?"

"Nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ là bảo vệ các bức tường lửa của tư liệu nội bộ, không cho người khác trộm đi."

Hai người đi dạo mấy vòng, Lisa nói tiếp: "Tổ vũ khí không có ở tổng bộ, chính là chỗ chị vừa đi qua đó, tổ kế hoạch thì không có gì đáng nói, trưởng tổ kế hoạch là cục trưởng đại nhân (ba Taehyung), ngoài ra còn có mấy người lớn tuổi mà chị vừa thấy, cũng không có gì đáng nói, tổ hành động, đúng như tên gọi, chị xem qua phim bom tấn Hollywood rồi chứ, hay đọc qua tiểu thuyết hắc bang rồi chứ, hoàn toàn không khác tổ chức xã hội đen là mấy, có rất nhiều chuyện không giải quyết quang minh chính đại được đều dựa cả vào họ, nói khó nghe một chút chính là cướp giết hiếp không việc gì không làm."

Kim Jisoo: "... Quả nhiên là ví dụ sinh động."

Tại sao việc bảo vệ quốc gia là công việc thần thánh như thế, nhưng qua lời cô ấy nói lại không khác gì công việc của tổ chức xã hội đen?

Lisa à, em xác định em không phải là cảnh sát nằm vùng đó chứ?

"Cuối cùng là đội đặc nhiệm." Lisa chỉ về nơi hơi hẻo lánh phía Đông nói:"Như chị đã biết, đội trưởng đội đặc nhiệm là chỉ huy, nhiệm vụ chủ yếu là chống khủng bố, không tiếc bất cứ giá nào để tiêu diệt khủng bố, em nghĩ có lẽ chị sẽ vào đội này."

"Vì sao chứ?"

Lisa nói như lẽ đương nhiên: "Với tính cách của thủ lĩnh chị nghĩ anh ấy sẽ để chị 24h rời khỏi tầm mắt của anh ấy sao, tất nhiên là không rồi, vậy nên sẽ tự nuôi bên cạnh mình."

Kim Jisoo: "...Chị cũng không phải là heo.."

Lisa: "Nào có heo gầy như vậy, khẳng định là bán không được, mua về ít thịt quá lại không bõ ăn, điểm này chị cần phải lưu ý mới được, ăn nhiều một chút, béo lên một chút, nếu không buổi tối chỉ huy ôm sẽ không được đã tay đấy."

Kim Jisoo: "....."

Cô chỉ muốn nói Lisa quả nhiên là trợ thủ biết suy nghĩ cho lãnh đạo nhất, vào lúc này mà còn không quên suy nghĩ vì lợi ích của lãnh đạo, Kim Jisoo rơi lệ đầy mặt.

"Được rồi, vậy là em đã hoàn thành nhiệm vụ." Phút trước Lisa còn tỉnh bơ nói những lời này, phút sau đã ôm bụng nhăn nhó "người có ba việc gấp" : "Chị chờ em chút, em cần phải giải quyết vấn đề khẩn cấp của đời người."

Kim Jisoo dở khóc dở cười.

Lisa chạy đi như một làn khói, để lại Kim Jisoo một mình đi dạo. Cho nên nói một người mù đường đi dạo ở một nơi xa lạ, tốt nhất là không nên đi loạn đặc biệt là khi không có người dẫn đường, cô Kim* của chúng ta chính là một điển hình để giáo dục.

Chớp mắt cô cũng không biết mình đã đi đến chỗ nào, ở chỗ này tòa nhà nào cũng như nhau, cầu thang với cầu thang nối tiếp nhau, hơn nữa giống hệt như Lisa vừa nói, xung quanh toàn dây điện. Vừa nhìn thấy những thứ này, Kim Jisoo không nhịn được lại nhớ đến lần mình bị điện giật ở Washington, loại cảm giác đó đúng là trọn đời khó quên, vì vậy Kim Jisoo hết sức kiên quyết tránh xa bức tường, chỉ sợ chạm vào, cô chết cũng không muốn phải trải qua chuyện đó lần nữa.

Mặc dù bên ngoài cục canh gác rất nghiêm ngặt nhưng bên trong lại chẳng có mấy người canh gác, trừ mấy chỗ đặc biệt, mọi người ở đây ai cũng bận công việc của mình. Kim Jisoo đang đi, chợt cảm giác có một cơn gió mạnh đánh úp lại, cảm giác được không ổn, cô theo bản năng nhíu mày, tránh sang bên cạnh, nhưng không để cô có thời gian suy nghĩ, cơn gió mạnh kia chợt ép sát, cú đánh đã công kích tới.

Phải nói ở cục làm gì có ai dám lộ liễu ra tay với người của Kim Taehyung, Kim Jisoo tất nhiên là không dám tin. Cho nên đối với người dám lộ liễu ra tay với người Kim Taehyung tự mình dẫn vào, hơn nữa mối quan hệ còn không tầm thường, tương lai có thể là phu nhân Cục Quốc An, tất nhiên Kim Jisoo không tin được, càng không thể là nội gián, có nội gián nào ngu như vậy sao? Kim Jisoo không có thời gian suy tư, cô khẳng định người này là thành viên của Cục Quốc An, Kim Jisoo không biết động cơ của người nọ là gì nên không ra tay ngoan độc, hơn nữa như vậy chưa chắc đã thắng được người ta, tuy nhiên vẫn cần phải phản kích, không thể ngoan ngoãn đứng yên để bị đánh được.

Kim Jisoo xoay người chống lại cú đánh của đối thủ, chợt thấy một người có mái tóc dài, ồ, là con gái à? Suy nghĩ này vừa lướt qua đầu Kim Jisoo thì cô gái kia chợt vung một đấm tới mặt Kim Jisoo, cô không kịp nghiêng đầu tránh, đang chuẩn bị đưa tay tóm cổ tay cô ta thì cô ta lại giống như đã đoán trước được, xoay người tránh đi, hai người qua lại mấy chiêu, cô gái kia thừa dịp Kim Jisoo không chú ý, nhanh chóng đạp vào tường, lấy đà, nhảy một cái, chân kia lấy thế vô cùng nhanh đá vào gáy Kim Jisoo, Kim Jisoo kinh hãi, định giơ tay đỡ lấy, nhưng cô ta cũng không làm theo lẽ thường mà chuyển hướng, khi cách Kim Jisoo tầm 1m thì xoay người, cú này đá thẳng vào ngực Kim Jisoo khiến cô ngã xuống đất.

"Khụ...khụ..." Một tay Kim Jisoo chống dưới đất, một tay khổ sở đỡ ngực, liên tục ho khan.

Động tác người nọ thật ác độc, cô hoàn toàn không đỡ được.

"Đây chính là bản lĩnh của cô?" Cô gái kia lạnh lùng hỏi.

Kim Jisoo khẽ ngẩng đầu, lúc này mới thấy rõ, là một cô gái rất trẻ, mặt mũi tinh xảo lành lạnh giống như băng sơn mĩ nhân, đang lạnh lùng nhìn cô chằm chằm.

Kim Jisoo cau mày thật chặt, mặc dù không biết vì sao cô ta lại làm như vậy, nhưng những lời như vậy đã động chạm đến Kim Jisoo. Cô biết bản lĩnh của mình không được tốt lắm, nhưng cô ta là ai? Sao lại chê bai cô? Ngay cả Kim Taehyung cũng còn chưa nói gì, hơn nữa bọn họ lại không quen biết, cô ta lấy tư cách gì mà nói cô? Lại nói thái độ của cô ta khi nói những lời này giống như không coi ai ra gì, điều này thật khiến người ta chán ghét.

Kim Jisoo cũng là một người cứng rắn, không động đến cô thì không sao, nhưng một khi chạm đến giới hạn của cô thì cô cũng không phải người dễ trêu chọc. Ý chí chiến đấu trong nháy mắt được dấy lên, cô bật người lên từ mặt đất, ánh mắt cô gái kia lóe lên, hiển nhiên không ngờ được Kim Jisoo sẽ có động tác như vậy, đang định tránh thì Kim Jisoo đã nhanh hơn một bước, vọt đến trước mặt người kia.

"Cô..." Cô gái lần nữa lạnh lùng lên tiếng nhưng lời chưa nói xong buộc phải nuốt xuống, bốn phía vô cùng im ắng, chỉ có tiếng hít thở của hai người.

Mà tay Kim Jisoo cực kì chính xác đặt khẩu súng GB- 18 cỡ nhỏ lên huyệt thái dương của đối phương.

"Cô là ai?" Kim Jisoo trầm giọng hỏi, vẻ mặt không vui.

Nhưng mặt người phụ nữ kia mặt không đổi sắc, cũng không tìm thấy chút hoảng hốt nào, giống như không cảm thấy khẩu súng đặt ngay huyệt thái dương của mình, giống như không phải đang ở giữa ranh giới sống chết, bất kỳ lúc nào cũng có thể mất mạng, cô ta chỉ hờ hững nói một câu: "Coi như có chút bản lĩnh."

Cái gì vậy? Mặt Kim Jisoo nhăn lại, không thể giải thích được, người này rốt cuộc từ đâu chui ra vậy?

"Cô...."

"Cô không có tư cách ở bên cạnh chỉ huy." Kim Jisoo còn chưa nói xong, cô ta đã tranh lời, giọng điệu khô khan nhạt nhẽo.

Gần như ngay khi cô gái vừa kết thúc câu nói, mắt Kim Jisoo híp lại, sắc mặt trầm xuống. Từ câu nói vừa rồi có thể đoán ra cô gái này là người của cục Quốc An, hơn nữa còn là cấp dưới của Bwi. Nhưng vậy thì sao? Cô phải vô cùng khó khăn mới quyết định ở bên Bwi, hai người tiến tới hôm nay, mặc dù cô từng có lúc mềm yếu, có lúc lùi bước cũng có lúc tự hỏi bản thân nhưng đó là việc của hai người. Nếu cô đã quyết định ở bên cạnh anh, trừ phi là anh ghét bỏ cô, không cần cô nữa, nếu không sẽ chẳng gì có thể dao động quyết định của cô. Tương tự như vậy, người khác cũng không có tư cách đánh giá cô.

Cô có tư cách ở bên cạnh anh hay không đâu cần những người không có liên quan thế này phán xét.

Lúc này giọng Kim Jisoo trầm xuống, lạnh lùng nói: "Vậy cô có tư cách gì bình luận chuyện tình cảm của tôi với Bwi, chuyện này có liên quan gì đến cô chứ?"

Người phụ nữ này quá nực cười rồi!

"Mặc dù cô có chút bản lĩnh tự vệ nhưng tay nghề lại quá kém cỏi, để đứng bên cạnh chỉ huy thì cô còn kém quá xa. Cô cho rằng một phế vật như cô có năng lực gì mà đứng bên cạnh chỉ huy chứ?" Cô ta không chút để ý đến mặt mũi Kim Jisoo, thẳng thừng nói.

Sắc mặt vẫn lạnh lẽo như cũ.

Ánh mắt Kim Jisoo trầm xuống lần nữa, đây là lần đầu tiên cô nghe có người nói cô là phế vật, có lầm không chứ? Mặc dù đúng là võ thuật của cô có hơi kém hơn anh nhưng mà so với người phụ nữ trước mặt này thì cô tin tưởng khả năng sử dụng vũ khí của mình sẽ ăn đứt cô ta. Nhưng lẽ nào cô ta thích Bwi? Đúng là mơ tưởng mà!

"Cô cũng đừng quên tính mạng cô đang nằm trên tay tôi, có thể cô đánh tốt hơn tôi nhưng điều đó không có nghĩa là tôi không thể trừng trị được cô. Nếu tôi là phế vật như cô nói, vậy thì cô là thứ gì?" Kim Jisoo lạnh nhạt nói.

Mỗi người đều am hiểu những lĩnh vực khác nhau, cô ta không thể lấy tiêu chuẩn của mình mà áp đặt cho người khác được. Chẳng lẽ cô ta am hiểu vẽ tranh, còn người khác không am hiểu thì người đó liền trở thành phế vật sao? Hoặc giả như người kia am hiểu khiêu vũ, nhưng cô ta lại không am hiểu, vậy người kia có thể quay ra mắng cô ta là phế vật được sao?

Đây là không hợp lẽ thường tình.

Giữa người với người, nên học cách tôn trọng nhau, nếu không phải trên người cô ta không có sát khí thì nói không chừng cô đã bóp cò rồi.

Sắc mặt cô gái trở nên khó coi mấy phần, hơi thở quanh người càng trở nên lạnh lẽo, cô ta xoay người định công kích Kim Jisoo, ánh mắt Kim Jisoo tụ lại, theo phản xạ muốn tránh ra, cô vốn không định làm gì cô ta, mà hình như cô ta cũng đoán được cô sẽ không nổ súng nên mới quang minh chính đại công kích, nhưng cô chưa kịp xoay lại, cô gái kia đã tách ra mấy bước, chỉ để lại một câu cảnh cáo: "Cô tốt nhất là nên toàn tâm toàn ý mà yêu chỉ huy.", sau đó bỏ đi.

Kim Jisoo đứng tại chỗ, nhìn nơi cô ta biến mất, hồi lâu vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Người này thật kì quái, xuất hiện chỉ để cảnh cáo cô không xứng với Bwi sao? Cái này chưa chắc đã đả kích được cô. Thật kì lạ!

"Ối mẹ ơi, chị dâu, làm thế nào mà chị lại chạy đến tận đây, hại em tìm chị mệt muốn chết." Lisa vội vàng chạy đến, lại phát hiện Kim Jisoo đang nhìn chăm chú vào một hướng, giống như không nghe thấy cô nói gì, không có một chút phản ứng.

Lisa tò mò nhìn theo ánh mắt Kim Jisoo, làm gì có cái gì đâu! Tay Lisa quơ quơ trước mặt Kim Jisoo, lúc này Kim Jisoo mới thu tầm mắt lại, Lisa hỏi: "Chị dâu, chị đang nhìn gì vậy, em gọi nãy giờ cũng không thấy chị trả lời?"

Kim Jisoo thấy Lisa thì thở phào nhẹ nhõm, cười dịu dàng nói: "Không có gì."

"Bên kia đội trưởng xong việc rồi, chúng ta đi thôi."

"Ừ, đi thôi."

Hôm đó bọn họ ngủ lại ở tổng bộ, Kim Jisoo và Kim Taehyung tất nhiên là cùng một phòng, buổi tối Kim Taehyung ôm máy tính chơi game với bọn Park Jimin, Kim Jisoo vốn muốn hỏi một chút về chuyện cô gái kia, trực giác cho thấy chắc chắn bọn họ quen biết nhau. Nhưng cuối cùng cô lại thôi, người ta cũng không làm gì cô, biết đâu chỉ là thích Bwi thôi. Nếu ban đầu cô vì anh thì việc này cũng không nhất thiết anh phải biết, vì vậy tất nhiên không cần mở miệng hỏi nữa.

Cô mở máy tính nói chuyện với Jung Hoseok đang công tác ở Gangwon, cô tất nhiên nói thân phận của mình ra vì cô biết cũng không lừa được anh ấy bao lâu. Huống chi dựa vào địa vị của Jung Hoseok ở Cục Quốc An thì chuyện Kim Taehyung mang cô đến tổng bộ, anh ấy không thể nào không biết, quả nhiên lúc cô và anh ấy đang nói chuyện trên trời dưới biển, anh nói cô không có chút nghĩa khí nào hết, thật vô lương tâm, chuyện lớn như vậy cũng không nói trước cho anh ấy biết, hại anh ấy lúc nghe người khác nói đã vô cùng khiếp sợ!

Người em gái ngốc nghếch, hồ đồ, đáng yêu anh vẫn thường trêu ghẹo, thoắt cái trở thành phu nhân của cục trưởng tương lai, lúc nghe được tin ấy, Jung Hoseok chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới đều trở nên huyền ảo, không có cách nào tiếp nhận sự thật này.

Hai người nói chuyện tào lao một hồi, anh hỏi khi nào cô đến sở nghiên cứu, chỗ họ vẫn đang nghiên cứu một loại đạn, còn nhiều chỗ vẫn cần cô tự mình tham dự, dù sao thiết kế cũng là cô vẽ, cô là lực lượng nòng cốt, cụ thể làm như thế nào cô là người hiểu rõ nhất, có cô ở đây cùng nhiều người trợ giúp chuyên nghiệp thì hiệu suất sẽ cao hơn rất nhiều. Cô vừa nghe xong cũng cảm thấy rất hợp lý nhưng không biết kế hoạch của Kim Taehyung ra sao? Lần này tới đây chủ yếu là vì chuyện hoạt động ngầm, cô đồng ý với anh khi nào có thời gian sẽ liên lạc với anh, Jung Hoseok đồng ý.

Nói chuyện xong, Kim Jisoo ngồi nhàn rỗi đến chán, liếc sang người bên cạnh đang chơi game đến vô cùng sung sướng, cô cũng hưng phấn lên: " Bwi, game này là công ty nào tạo ra, sao chưa thấy trên thị trường bao giờ?"

Kim Taehyung một bên chém Boss, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, đầu cũng không ngẩng lên, trả lời: "Ừm, là Park Jimin thiết kế, không đưa ra thị trường."

Kim Jisoo hiểu rồi: "Khó trách."

Cô nói mà, làm gì có công ty nào dùng cái tên game cực phẩm như vậy, nhưng mà suy nghĩ một chút về phong cách nói chuyện của Park Jimin, cũng không cảm thấy kì quái nữa.

"Máy tính của em có trò này không?" Cô nhìn máy tính mình không thấy có.

"Ở trong file dữ liệu thứ nhất ổ E ấy."

"À"

Kim Jisoo vừa lẩm bẩm vừa mở ổ E, mở tập tài liệu đầu tiên quả nhiên thấy tiêu đề quen thuộc "Cấu kết nhau làm việc xấu", cô mở trò chơi, đăng ký, sau đó đăng nhập.

Giống như những lần trước, trong trò chơi chỉ có Kim Taehyung và mấy người cấp dưới, lần trước không biết nhau còn mơ mơ màng màng, lần này nhìn ID là có thể biết ai với ai. Bọn họ quả nhiên đang chém Boss, Kim Jisoo vừa mới chơi, thao tác không quen, hơn nữa trò này có độ khó cao, cô là một tay mơ, cô vừa xuất hiện chưa kịp giãy dụa đã hoa lệ bị đại boss tiêu diệt.

Kim Jisoo: "...."

Nhưng mà chỉ 1s sau, ánh sáng trắng chợt lóe, cô thấy mình sống lại rồi, vẻ mặt Kim Jisoo buồn cười nhìn bàn phím, quyết định nhanh chóng công kích nhưng chỉ vừa ngẩng lên đã thấy cột máu sinh mạng của nhân vật đã đến vạch giới hạn, tiên nữ áo đỏ hoa lệ ngã xuống.

Mọi người: "...."

Ánh mắt vô tội của Kim Jisoo hiện lên dấu chấm hỏi, sao ai cũng nhìn cô như vậy chứ? Cô còn chưa đến cấp 1, bằng tu vi võ thuật của mình, sao cô có thể giết được đại thần cấp 100 chứ? Thật là chọn sai đối tượng công kích rồi!

Park Jimin sâu kín viết: "Chị dâu tư đúng là chị dâu tư, phát công kích nào cũng đều là tác phẩm của thần, bội phục, bội phục!"

Kim Jisoo vốn là một tay mơ, nên xét công kích cô đánh ra giống như gãi ngứa vậy, vốn không tạo nên được bất kỳ tổn thương gì. Bi kịch vậy vẫn chưa đủ, mỹ nữ vốn đang bị đại Boss giày xéo, cột máu đã soàn soạt bay đi, mỹ nữ vốn đang chuẩn bị tăng máu, lại bị Kim Jisoo phát ra một công kích khí phách như vậy, cột máu tới hạn, hồn lìa xác, về chầu trời.

Biết được sự thật, Kim Jisoo quay mặt sang chỗ khác, sau đó trịnh trọng quay sang nói với Kim Taehyung: "Em nên đi mua vé số thôi."

Kim Taehyung bình tĩnh nhìn cô, không ý kiến.

Ngón tay thon dài ấn liên tiếp hai lần trên bàn phím, đại Boss cả người đầy máu hoa lệ ngã xuống.

Kim Jisoo chơi liên tiếp mấy lần, luân phiên cản trở các cao thủ trong trò chơi một lần, chém các vị trong truyền thuyết này một đao, Kim Jisoo quả quyết không chơi nữa, lại bị cả tập thể khi dễ, quá đau đớn quá tự ái! Vì vậy cô ngoan ngoãn đi ngủ, không tiếp tục chơi nữa.

Kim Jisoo phát hiện phàm là những gì liên quan đến máy tính đều là khắc tinh của cô.

Ngày thứ hai, trời chưa sáng, Kim Jisoo đã nghe thấy tiếng gõ cửa, từng tiếng một, đều nhau, vô cùng có quy luật.

Ngày hôm qua, cô giằng co suốt cả buổi, bôn ba chặng đường dài đến Cục Quốc An, chưa kịp nghỉ ngơi đã đi thăm thú xung quanh, sau đó không hiểu sao phải đánh nhau với người ta, đêm qua còn chơi game đến khuya mới ngủ nên hiện giờ cô chẳng có chút tinh thần nào, chỉ muốn ngủ thôi. Kim Jisoo lật người, chui sâu vào trong ngực Kim Taehyung, đưa tay ôm anh, cả người vùi trong chăn, không để ý tiếng gõ cửa, ngủ tiếp.

Kim Taehyung, trong mắt vô cùng tỉnh táo, nhiều năm qua anh sinh hoạt và nghỉ ngơi đều có quy luật, dù là hôm trước có làm việc vất vả đến đâu thì vẫn luôn giữ lại một phần tỉnh táo và lý trí.

Giấc ngủ của anh vô cùng nông.

Kim Taehyung đặt Kim Jisoo nằm thẳng, đắp thêm chăn cho cô khỏi lạnh, sau đó mới ngồi dậy, nói: "Vào đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro