Chương 99: Tiết lộ tin tức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chị dâu, là nơi này sao?" Lisa nhìn địa hình xung quanh, hoang tàn vắng vẻ, chim không đẻ trứng, còn có một cảm giác là lạ.

"Chắc là đây."

"Vì sao em cứ cảm thấy không được đúng cho lắm?" Lisa cô nương nhíu mày, có lẽ là quán tính nghề nghiệp nhiều năm qua, trực giác của cô nhất định chính xác.

Kim Jisoo nói: "Có thể ngày hôm qua không nghỉ ngơi tốt? Quá mệt mỏi rồi!"

"Có thể." Lisa vẫn lo lắng, quay đầu về phía đội viên sau lưng nói: "Mấy người hãy chú ý một chút, nếu có chuyện gì phát sinh, cần phải bảo đảm an toàn cho chị dâu trước."

Vâng ạ

"Ai nói bang Ô Thác muốn quy thuận sẽ quy thuận, vì sao phải chỉ định để cho thủ lĩnh hoặc chị dâu đến nói chuyện, lại còn chọn loại địa phương quỷ quái này!" Lisa bất mãn nói.

Kim Jisoo suy đoán nói: "Có thể bọn họ có cứ điểm ở gần đây."

Về phần để cho Bwi hoặc cô đi, chắc bởi vì hiện tại Bwi làm chủ ở NSA, lão đại kia mặc dù có ý quy thuận, nhưng vẫn không quên đãi ngộ của một lão đại. Cảm thấy trực tiếp cùng nói chuyện với thủ lĩnh sẽ có mặt mũi hơn, nhưng thủ lĩnh không có ở đây, đành phải khiến cho bà xã của anh đến đây. Vừa vặn cô có mặt ở Gangwon?

Lisa hừ lạnh."Tốt nhất đừng để cho em biết có âm mưu gì, nếu không em sẽ đánh cho hắn muốn khóc cũng khóc không được."

"Lisa cô nương, em có thể có chút nữ tính được không? Hơn nữa lời nói đàn ông như vậy, cẩn thận không ai thèm lấy đâu!" Kim Jisoo nhịn không được trêu chọc cô.

Lisa cô nương khinh thường nói."Em nhỏ xinh mê người đáng yêu như vậy, coi như không ai thèm lấy, do ánh mắt những người đàn ông này có vấn đề. Mắt họ bị mù, thì lấy có tác dụng gì?"

"..."

Kim Jisoo không nói gì.

Các cô tiến vào một căn nhà nhìn qua cực kỳ cũ kỹ, nhưng bên trong một người cũng không có. Lisa gọi vài tiếng, cũng không ai trả lời. Yên lặng đến nỗi một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.

"Không đúng lắm." Lisa nhíu mày. Nhìn sang bên cạnh liếc mắt ra hiệu những người đó, mọi người lập tức bảo hộ Kim Jisoo ở bên trong. Chỉ có mấy người phân tán ra, đi dò đường.

Căn nhà này không hề nhỏ, khoảng bốn đến năm tầng, ở giữa thông nhau, có thể trực tiếp nhìn lên đến trần nhà. Bên cạnh là hành lang vòng tròn, dùng mộc lan vây quanh, mỗi một tầng có rất nhiều phòng. Khóe mắt Lisa quét thấy một bóng người chớp động, trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi. Trong lòng cô cả kinh, dường như có thể xác định là trúng phục kích.

"Đi."

Tiếng nói còn chưa dớt, cửa đột nhiên "Ầm" một tiếng đóng lại.

Chặt chẽ kín đáo.

Sắc mặt Lisa không khỏi trở nên nghiêm túc, Kim Jisoo cũng ý thức được không thích hợp. Đúng lúc này, sau lưng đột nhiên chuyển tới một tiếng vang thật lớn, mọi người xoay người, chỉ thấy một đoàn bóng đen từ trên không hạ xuống mặt đất. Máu tươi tràn khắp trên đất, nhưng trong đó có một thành viên đi dò đường.

"Là ai làm chứ?" Lisa không nghĩ ra.

Kim Jisoo nói: "Mọi người không cần tập hợp cùng một chỗ, phân tán ra. Chúng ta nhiều người như vậy mục tiêu quá lớn, ta ở ngoài sáng địch ở trong tối, cũng không biết bọn họ có bao nhiêu người, không cần liều mạng, có thể trốn thì hãy trốn."

Lisa cùng Kim Jisoo chạy lên lầu, muốn tìm kiếm đường ra. Trên tay các cô đều có một cây súng lục, trên đường gặp mấy thi thể của đội viên đặc nhiệm, quả nhiên là im hơi lặng tiếng đã bị giải quyết rồi. Trong lòng Kim Jisoo kinh hãi, đối phương lợi hại hơn nhiều so với trong tưởng tượng.

"Là sát thủ chuyên nghiệp." Lisa nghiêm túc nói.

Kim Jisoo không rõ tại sao các cô có thể chọc tới sát thủ, nhưng bây giờ không có thời gian để cho cô suy nghĩ nhiều như vậy. Lisa mang theo cô bên cạnh thật cẩn thận di chuyển tìm đường ra, ở phương diện này, cô so với Kim Jisoo có kinh nghiệm hơn. Quan trọng là không biết đối phương có bao nhiêu người, đến đây vì cái gì, chỉ có thể ẩn náu nhìn người bọn họ ngã xuống càng ngày càng nhiều, nhưng không tóm được bóng dáng địch đâu.

Dường như một chiến thuật tâm lý.

Ở đây hơi thở chết chóc càng ngày càng đậm trong phòng, không ai biết, kế tiếp ngã xuống là người nào?

Không khí càng ngày càng khẩn trương.

Tuy không nói, nhưng Kim Jisoo nhìn ra được, Lisa cũng cực kỳ khẩn trương.

Đội viên đội đặc nhiệm, do ngàn chọn vạn tuyển đi ra, tùy tiện đứng ra cũng không phải là người bình thường. Nhưng bây giờ, bị người khác giết chết chỉ trong nháy mắt, bọn họ ngay cả sức phản kháng cũng không có, không còn cơ hội đứng lên. Tiếng súng ở xung quanh vang lên, mỗi một tiếng súng, có thể làm cho lòng người sợ hãi. Đặc biệt ở vị trí bị động kia.

Thời gian càng lâu, phần thắng của các cô càng xa vời.

Nhìn đồng nghiệp từng bước từng bước ở trước mặt mình ngã xuống, mắt Kim Jisoo đỏ lên như muốn nứt ra.

"Chúng ta không thể bị động như vậy, cứ như thế, ai cũng sống không được." Kim Jisoo nói xong chuẩn bị ra ngoài, mặc kệ như thế nào, ít nhất tìm ra địch trước rồi hãy nói.

Lisa nhanh chóng ngăn cô lại."Chị dâu, chị đừng kích động, chuyện không đơn giản như chị nghĩ đâu."

"Em nhìn ra cái gì sao?"

"Không có, nhưng trực giác không phải ám sát bình thường."

"Tại sao?"

"Bang Ô thác không có lá gan, cũng không có bản lãnh như vậy."

Nếu cô đoán không sai, Bang Ô thác chỉ là một ngụy trang, sau lưng nhất định có người khác đang thao túng.

Việc này Kim Jisoo không hiểu lắm, cô chỉ có thể hết sức không gây phiền phức cho Lisa. Nhưng cảm giác trơ mắt nhìn lại không làm gì được, so với bất kỳ lúc nào cũng không xong. Lisa nắm chặt tay cô, Kim Jisoo cưỡng chế kích động trong lòng, liếc nhìn mọi nơi khả nghi.

Lại có một người ngã ở trước mặt các cô, Lisa cùng Kim Jisoo liếc nhau, trái tim bùm bùm nhảy dựng, Lisa đi phía trước vượt qua một bước, Kim Jisoo cả kinh, bắt được cổ tay Lisa.

Lisa ở trên tay cô vỗ vỗ, ý bảo cô yên tâm. Trên trán Kim Jisoo chảy đầy mồ hôi, hít thở cũng không dám thở mạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Lisa. Cô thật cẩn thận di chuyển đến bên cạnh người nọ, người nọ dường như còn có một hơi thở, Lisa nhẹ nhàng gọi hắn.

Hắn gian nan mở mắt ra, dùng một hơi nói: "Là... Là sát thủ nước ngoài giết...."

Nói xong liền tắt thở.

Trong lòng Lisa trầm xuống.

"Cẩn thận." Bên tai đột nhiên truyền đến tiếng hô của Kim Jisoo, Lisa đang muốn ngẩng đầu, Kim Jisoo chạy tới, trước mặt bỗng tối sầm. Hai người trên mặt đất lăn một vòng, trốn sang một chỗ khác, mà lúc này, một viên đạn nhanh chóng mà tinh chuẩn xuyên qua chỗ Lisa vừa mới ở, bắn vào mặt sau trong ngăn tủ.

Ngực Kim Jisoo kịch liệt lên xuống, mồ hôi rơi xuống, không ngừng thở dốc, vừa mới hoảng sợ.

Lisa nhanh chóng bắn mấy phát súng về phía đạn bay tới, nhưng rơi vào khoảng không, cô lùi thân thể lại, trầm thấp nói với Kim Jisoo: "Cảm ơn."

Kim Jisoo lắc đầu.

"Người kia nói gì thế?"

"Có người muốn lấy mạng của chúng ta."

"Người nào?"

"Không biết, sát thủ đến từ nước ngoài."

Kim Jisoo tóm chặt quần áo của mình, trách không được lợi hại như vậy.

Lisa cười khổ nói: "Dù sao em dự định không còn sống đi ra ngoài, chị dâu, chị nhớ bảo thủ lĩnh chôn em ở nơi có phong cảnh đẹp nhé. Tất cả tiền để dành của em ở trong phòng, đưa nó cho Yeri giữ."

"Em nói lung tung cái gì thế?" Kim Jisoo nhíu mày."Em không ra ngoài, chị cũng không thể nào ra ngoài được. Muốn chết cùng chết."

"Không nói nhiều nữa." Lisa cười, giọng nói vô cùng kiên định."Em có chết cũng sẽ cứu chị ra ngoài."

"Lisa." Kim Jisoo gọi cô.

"Trước đừng nói, đem người giải quyết rồi hãy nói."

Kim Jisoo chưa từng gặp qua dáng vẻ Lisa nghiêm túc như vậy, cô trốn phía sau cửa, ra dấu với Kim Jisoo. Kim Jisoo không dám sơ sót, thận trọng đi theo cô.

Họ đi vào một cái gian phòng khác, bên tai đột nhiên có giọng nói thật trầm thấp truyền đến, nói ngôn ngữ Kim Jisoo nghe không hiểu. Trong lòng Kim Jisoo cùng Lisa đều kinh hãi một chút, Lisa nhanh chóng quét nhìn bốn phía, cuối cùng ánh mắt đặt ở trên một cái tủ treo quần áo."Đi vào." Cô lôi kéo Kim Jisoo trốn vào tủ treo quần áo, đóng cửa tủ, tầm mắt trong trong nháy mắt tối đen như mực.

Trong lòng Kim Jisoo khẩn trương không dứt, đời này cũng chưa từng khẩn trương như vậy. Nhưng một chút âm thanh cũng không dám phát ra, hai người ngừng thở, giọng nói kia dần dần đến gần, bô bô , không biết là ngôn ngữ nước nào, Kim Jisoo càng thêm hoảng hốt.

Cô nhìn về phía Lisa, trong bóng tối, không thấy rõ dáng vẻ của Lisa.

Cô cho là lấy tính tình của Lisa, sẽ trực tiếp chống lại bọn họ, Lisa cũng không sợ chết. Có lẽ chuẩn xác hơn mà nói, thay vì ẩn núp như vậy, cô tình nguyện quang minh chánh đại chiến đấu.

Chết thì cũng phải chết oanh oanh liệt liệt.

Nhưng Lisa cực kỳ an tĩnh, Kim Jisoo đoán không ra tâm tư của cô ấy, cô chỉ có thể lựa chọn tin tưởng cô ấy. Mỗi lần vừa xảy ra chuyện, cô đều cảm thấy chính mình nhỏ yếu đến dường nào. Đã từng coi phim hành động Hollywood, cách màn ảnh xem người ta bị đuổi giết đều cảm thấy rất nguy hiểm rất khủng bố, giống như trốn cũng chạy thế nào cũng không thoát được, một mực trong tầm khống chế của đối phương, tùy thời đều có thể bị bắt được. Cô hiện tại có cảm giác như vậy, nhưng còn khắc sâu hơn, thực tế trải qua, so với nhìn người khác còn nguy hiểm kinh khủng gấp trăm lần.

Mà sát thủ, cái này đã từng ở trong đầu chỉ có một khái niệm đại khái, khi nó chân thật xuất hiện ở bên trong cuộc sống của mình, thì ra lại để cho người ta có cảm giác khủng hoảng như vậy.

Tuy biết hắn ở xung quanh mình, mặc dù nó không làm gì được, ngay cả trong không khí đầy sát khí. Giống như Tử Thần đang từng bước đến gần, lại giống như từ phía trên tung ra một tấm lưới lớn, giống nhau là, đều phải đi thông qua cửa chính địa ngục. Không khí căng thẳng, ngực buồn bực, trong đầu như có chuông báo động, từng cái gõ vang, đều nói ở đây nguy hiểm. Càng cái gì cũng không có xảy ra, thì càng để cho người ta lo lắng đề phòng, tiếp theo hành hạ ý thức ngươi càng thấy yếu kém, đây chính là bản lĩnh chân chính của sát thủ.

"Chị dâu, chị dâu. . . . . ."

Lisa kêu từng tiếng.

Giọng nói rất nhẹ, tay không ngừng dắt Kim Jisoo. Kim Jisoo lúc này mới phục hồi tinh thần, thích ứng ánh sáng trước mắt, lúc này mới phát hiện Lisa đẩy cửa tủ mở ra.

Lisa ra dấu tay với Kim Jisoo, Kim Jisoo hiểu ý, cô ra khỏi hộc tủ. Lisa đi ở phía trước, Kim Jisoo theo sát phía sau, hai người kia vẫn chưa đi xa. Lisa lăn đến sau một vật né tránh, vừa mới chuẩn bị thò đầu ra, bọn họ như có cảm ứng chợt quay đầu lại, Lisa vội vàng lùi thân thể về. Đợi bọn họ tiếp tục đi về phía trước, Lisa lại dịch chuyển tiến về phía trước, sau đó giơ súng, nhắm ngay một người trong đó bắn mấy phát, người nọ cũng cực kỳ nhạy bén, chịu một phát súng liền thật nhanh tránh sang bên cạnh, ai ngờ Kim Jisoo mai phục ở bên cạnh, nhắm ngay ngực người nọ bắn mấy phát súng. Lisa nhân cơ hội tiến lên, cùng một người nữa khác đánh nhau, cao thủ so chiêu, hẳn là ngoan chiêu. Hơn nữa duới tình huống như thế, hầu như đều đem đối phương đánh cho đến chết, Lisa cũng không phải là loại vừa, cộng thêm bản lĩnh cô linh hoạt, mặc dù trên kỹ xảo không bằng người, nhưng còn không đến mức rơi vào thế hạ phong.

Đang đánh, thân thể của người kia lại đột nhiên xụi lơ xuống, Lisa dõi mắt vừa nhìn, chỉ thấy Kim Jisoo giơ súng đứng ở phía trên mấy bước. Sắc mặt đã tái nhợt, mặt đầy mồ hôi.

Lisa nhanh chóng lấy súng mang ở trên người, cùng Kim Jisoo dời đi.

"Bọn họ là người của chính phủ Mỹ phái tới." Lisa trầm giọng nói.

Kim Jisoo kinh ngạc hỏi: "Làm sao em biết?"

"Từ cuộc nói chuyện hai người kia vừa mới nghe được." Lisa trả lời: "Cái này không phải quan trọng, mục tiêu của bọn họ là chị."

"Chị?"

"Chị dâu, thân phận của chị đã bại lộ."

"Có ý gì?"

Lisa nhanh chóng nói: "Có người trong cục đem tin tức nghiên cứu chế tạo tên lửa mới thành công tiết lộ ra ngoài, bao gồm chuyện chị là người thiết kế chính. Cục Quốc An từ lúc thành lập tới nay, lực lượng quân sự cũng rất cường đại, hơn nữa theo thời gian trôi qua, càng ngày càng mạnh. Chính phủ tất cả các nước đã sớm kiêng kỵ, nhất là chính phủ Mỹ. Lần trước thủ lĩnh ở Washington gặp phải tập kích, cũng vì nguyên nhân này. Tên lửa có uy lực lớn như thế, chị so với ai khác rõ ràng hơn. Nó đại biểu cái gì? Không phải Cục Quốc An mới tăng thêm một vũ khí mới, mà là lực lượng tượng trưng. Chỉ cần có chị ở đây, còn có nhiều súng ống mạnh hơn sẽ bị nghiên cứu ra, theo bọn họn nghĩ, chuyện không thể dễ dàng tha thứ. Hiểu không?"

"Nói cách khác, những người này đến giết chị để diệt khẩu?" Kim Jisoo cau mày, tốc độ Lisa nói rất nhanh, cô mơ hồ có chút hiểu, cũng không phải là hoàn toàn hiểu.

"Ngoại trừ chính phủ, còn người nào có số lượng lớn như vậy, mời nhiều sát thủ đứng đầu quốc tế như vậy." Lisa hừ lạnh.

Kim Jisoo kinh hãi.

Không ngờ còn có thể dẫn tới chuyện như vậy.

"Thủ lĩnh vẫn luôn che giấu rất tốt, rốt cuộc tên khốn kiếp nào đem tiết lộ tin tức ra ngoài?" Lisa phẫn nộ nói: "Bị em biết rõ, em nhất định để cho hắn ta hoặc cô ta hối hận đã xuất hiện trên đời này."

"Bây giờ nói những thứ này cũng không có tác dụng, chúng ta nên làm cái gì?"

Theo tình huống vừa rồi nhìn, họ căn bản không đối phó được những người này. Chỉ cần một người Lisa cũng không chiếm được thế thượng phong, huống chi còn không biết bọn họ có bao nhiêu người? Nếu như mọi người đều là sát thủ quốc tế, vậy thì thực sự chỉ có thể chờ chết rồi. Kim Jisoo cũng không quên bản lĩnh kinh khủng của Kim Dahyun cùng Im Jihyo kia, như thế nào mới có thể có phần thắng?

Còn chưa nghĩ ra được biện pháp gì, một viên đạn chợt bay ra từ phía khác, không có dấu hiệu nào, thẳng tắp bắn vào bả vai Lisa. Thật may cô ấy phản ứng nhanh hơn, nếu không bắn trúng chính là đầu cô ấy. Tiếng súng liên tiếp vang lên, rất rõ ràng hành tung của các cô đã bị bại lộ, Lisa rên lên một tiếng, cắn chặt hàm răng, vẫn không quên mắng cha mắng mẹ, lôi kéo Kim Jisoo né tránh đạn không ngừng bắn tới.

Đồng thời bắn trả lại.

Đạn trên không trung giao phong kịch liệt, trán Lisa đổ mồ hôi so Kim Jisoo còn nhiều hơn, mồ hôi lạnh không ngừng ứa ra, miệng vết thương cũng đã ứa máu. Cô ấy bắn tới đạn không còn trong súng, lúc này mới tựa vào vật tránh né, đau đến thở dốc một tiếng, lại đổi khẩu súng, lôi kéo Kim Jisoo nói: "Đi."

Tiếng súng đuổi theo sát đến, thật may có thành viên đội chống khủng bố giúp một tay yểm trợ, Lisa cùng Kim Jisoo đi vào một căn phòng, sau đó Lisa quả quyết đóng cửa phòng lại. Lại mang hộc tủ ngăn trở ở phía sau cửa, Lisa bị thương, hơi sức cũng giảm bớt rất nhiều, không thể làm gì khác hơn là gọi Kim Jisoo giúp một tay.

Làm xong tất cả, cả người Lisa cũng đã mệt mỏi ngã trên mặt đất.

Kim Jisoo không phải chưa gặp qua nguy hiểm, nhưng thê thảm như vậy vẫn là lần đầu tiên.

Nhìn dáng vẻ Lisa khổ sở, nước mắt cô nhanh chóng muốn rớt xuống, cũng không biết nên làm cái gì mới phải? Kim Jisoo đứng ở bên cạnh Lisa, lo lắng mà nói: "Em làm sao vậy? Có bị nặng hay không?"

"Đừng lo lắng."

"Đều bởi vì chị, Lisa, vết thương của em cần cầm máu. Làm thế nào?" Muốn chị như thế nào mới có thể đến giúp em? Kim Jisoo áy náy không dứt, nếu như không phải vì cô, chuyện ngày hôm nay có phải cũng sẽ không xảy ra? Tất cả mọi người sẽ không chết, Lisa cũng sẽ không bị thương, đều bị cô liên lụy.

"Chị dâu, em không sao. Cũng không phải lần đầu tiên bị trúng đạn, cũng đã quen rồi, bị thương thế này không tính là gì." Lisa an ủi cô.

Nhưng hô hấp của cô nặng nề như vậy, Kim Jisoo cũng không phải chưa từng bị thương do đạn bắn, càng có thể biết cái loại đau đớn đó.

Lisa căn bản gắng gượng chống đỡ.

Kim Jisoo nói: "Em đừng nói chuyện, chúng ta phải nghĩ biện pháp từ nơi này đi ra ngoài."

Lisa che bả vai, máu tươi xuyên thấu qua kẽ tay chảy ra, nhiễm đỏ mắt Kim Jisoo. Cô ấy gian nan gật đầu một cái, Kim Jisoo đứng dậy, ở bên trong phòng tìm kiếm vải vóc có thể băng bó, ít nhất trước băng bó cầm máu cho Lisa.

Lisa nhìn bóng dáng cô lục tung một chút, lại dời tầm mắt đi, quét nhìn bốn phía. Cuối cùng ánh mắt dừng ở trên cửa sổ đóng chặc.

Kim Jisoo thật vất vả tìm được một giường vải vóc cùng cây kéo. Cô xoay người, đang chuẩn bị trở lại bên người Lisa. Trên cửa lại chợt truyền đến tiếng súng, hình như là âm thanh súng tự động, bang bang bang bang, làm cho trong lòng người như đánh trống.

Thân thể Kim Jisoo cứng đờ.

Phía sau cửa hộc tủ cũng dần dần rộng ra, Lisa nhanh chóng đứng dậy, thừa dịp Kim Jisoo còn chưa kịp phản ứng, đẩy cô vào một trong ngăn kéo nhỏ sau lưng, Kim Jisoo cả kinh, liều mạng vỗ cửa tủ."Lisa, em làm gì thế? Thả chị ra ngoài?"

Bên trong tối đen như mực, chỗ lại cực kỳ nhỏ, cả người Kim Jisoo cuộn rút thành một đoàn, muốn động đậy cũng không được.

Lisa nói: "Chị dâu, chị nhất định phải còn sống đi ra ngoài."

Trong lòng Kim Jisoo dâng lên một dự cảm chẳng lành, cô vội vàng nói: "Em không được làm chuyện điên rồ, Lisa, cầu xin em, thả chị ra ngoài."

Không có âm thanh.

Ngược lại tiếng súng càng ngày càng kịch liệt vang vọng ở bên tai, mùi khói thuốc súng, nồng đậm như thế

Trong lòng Kim Jisoo vô cùng nóng nảy, nhưng bất luận cô đập thế nào, Lisa đều không có phản ứng. Đột nhiên, hộc tủ nghiêng một cái, Kim Jisoo sợ hết hồn, cảm thấy hộc tủ hình như bị người ta giơ lên. Lisa rốt cuộc muốn làm cái gì?

Cảm giác lắc lư rất rõ ràng.

Đầu cùng tứ chi Kim Jisoo đều chống đỡ ở trên ngăn tủ, không có một chút chỗ dư, va va chạm chạm, đụng phải làm cô đau. Không bao lâu, cả người giống như rơi vào khoảng không, cảm giác xoay tròn đánh tới, Kim Jisoo theo bản năng bảo vệ đầu của mình. Toàn bộ đồ trong túi áo đều rớt ra ngoài, bao gồm súng trên người cô, cô xem như không thấy, chỉ có cảm giác mình giống như rơi xuống, lại giống như chuyển động, đầu óc một hồi hôn mê, ý thức bị tán loạn, Kim Jisoo rốt cuộc bỏ qua suy nghĩ.

Cô cũng mau ói ra.

Rốt cuộc, "Phanh" một tiếng vang thật lớn, đụng vào cái khổng lồ gì đó, tất cả cuồng phong vũ trụ cũng ngừng lại. Đầu Kim Jisoo nặng nện ở trên tủ, cô đau mắt nổ đom đóm, hít một hơi lạnh.

"Lisa. . . . . ." Kim Jisoo xoa đầu mình bị đụng đau, nhanh chóng nhớ tới một màn mới vừa rồi, cảm giác lo lắng càng ngày càng đậm hơn. Cô liều mạng nện một cái vào cửa tủ, làm thế nào cũng không mở ra. Kim Jisoo nóng lòng khó nhịn, trong lòng cũng không khỏi nóng nảy, hận không được một cái búa đập bể này rách hộc tủ.

Quả đấm nặng nề rơi vào cửa tủ đóng chặc, đau mình, nhưng vẫn không mở ra được. Cô chán nản rũ tay xuống, nước mắt không tiếng động mà rơi, lúc này tay lại đụng chạm tới một vật cứng, Kim Jisoo sửng sốt một chút, đưa tay sờ sờ, ánh mắt chợt sáng lên.

Đồng thời, âm thanh truyền tới bên tai rầm rập, cực kỳ giống tiếng nổ mạnh.

Trái tim Kim Jisoo kinh hãi, cầm lấy súng, liên tục bắn, từng cái từng cái dấu đạn liên tiếp xuất hiện, lộ ra vài tia sáng . Kim Jisoo thấy được hi vọng, càng thêm liều mạng nổ súng, cho đến đạn dùng hết, cô dùng sức đẩy, cửa rốt cuộc mở ra.

Kim Jisoo nhếch nhác ngã từ hộc tủ, tóc dính vào trên mặt, cô cũng không để ý. Ngẩng đầu nhìn lên, căn nhà trước mắt ánh lửa cuồn cuộn, tiếng nổ mạnh không ngừng, phòng ốc cả căn nhà lảo đảo muốn ngã.

"Không . . . . . ."

Kim Jisoo trong khoảnh khắc tựa như mất hồn, ánh mắt ngơ ngác nhìn qua một màn trước mắt này, trong con ngươi trong suốt chiếu ra, chỉ có ánh lửa đầy trời, thế giới một mảnh màu sắc. Trái tim cứng rắn giống như bị người ta kéo ra, máu tươi văng khắp nơi, tàn khốc đến mức tận cùng.

Tại sao có thể như vậy?

Lisa, Lisa. . . . . .

Kim Jisoo không tiếng động kêu gọi, lệ rơi đầy mặt. Cô cách gì cũng không có, đầu chưa kịp suy nghĩ, chẳng qua phản xạ muốn xông vào bên trong, cô không tin Lisa cứ như vậy mà chết. Kim Jisoo bò dậy, bất chấp tất cả chạy về phía trước, tiếng nổ mạnh mỗi một lần vang, trái tim thì càng đau một phần, nước mắt càng chảy càng nhanh. Trong phòng vật thể bị chấn động chia năm xẻ bảy, khúc gỗ, mảnh thủy tinh, theo tiếng nổ tung càng ngày càng kịch liệt, không ngừng bị bay ra ngoài.

Kim Jisoo bị khối gỗ nện vào, thân thể trong nháy mắt ngã xuống đất, khối gỗ còn mang theo lửa, không lớn, rơi xuống đất liền dập tắt. Nhưng lúc nện vào tay Kim Jisoo làm phỏng cánh tay cô, mới đầu cũng không có cảm giác gì, đợi đến Kim Jisoo chuẩn bị đứng dậy lần nữa, trên cánh tay cảm giác đau chợt tràn ngập ra, giống như bị cháy, nóng rát đau. Cô quay đầu nhìn lại, chỗ bị phỏng đã sưng đỏ .

Trong lòng đau đớn cùng với cánh tay đau đớn, Kim Jisoo chỉ cảm thấy đầy trời đau tính đổ xuống đầu, lan khắp toàn thân cô. Ngực chất đống một cỗ uất ức nặng nề, phát tiết thế nào cũng không ra. Cô còn phải xông vào trong nhà, sau lưng lại truyền đến nhiều tiếng bước chân, còn có vội vàng kêu gọi, Kim Jisoo hoàn toàn vùi lấp chính mình tại thế giới bên trong, căn bản không có nghe. Cho đến thân thể bị một bàn tay có lực ngăn lại.

"Chị dâu, chị làm gì ở đây?"

"Cậu buông tôi ra, cho tôi vào đi." Kim Jisoo đẩy ra , không ngừng giãy giụa.

"Quá nguy hiểm." Cái giọng nói kia nói.

"Nhưng Lisa vẫn còn ở bên trong, Lisa vẫn còn ở bên trong, tất cả mọi người ở bên trong. . . . . ." Lời nói Kim Jisoo không có mạch lạc, trong giọng nói có chút nức nở. Cô nghiêng đầu, đôi mắt đẫm lệ mông lung nhìn Jungkook ngăn cô lại, cảm xúc đã ở bên bờ biên giới sắp sụp đổ. Toàn thân Jungkook chấn động, cả người không khỏi ngây dại.

Kim Jisoo nhân cơ hội đẩy tay của hắn ra, còn muốn xông vào bên trong, Jungkook nhanh chóng phản ứng, ngăn cô lại.

"Tôi đi."

Nét mặt Jungkook so Kim Jisoo còn nghiêm túc hơn, nói sẽ đi tìm Lisa. Lúc này một bóng người tiến lên, lạnh lùng nói: "Ai cũng không cho phép đi."

"Chou Tzuyu."

"Coi như hiện tại đi vào có ích lợi gì? Dâng mạng sao?"

"Tránh ra." Phong căn bản là không có ý định nghe cô ta nói cái gì, lạnh lẽo nói.

Chou Tzuyu bất động.

Ánh mắt Jungkook đột nhiên lạnh, hai người đều là phong cách lạnh lẽo, mặt Jungkook không chút thay đổi nói: "Cô đừng quên, chức vị tôi cao hơn cô."

"Vậy tôi cũng không thể nhìn anh đi chịu chết."

"Tránh ra."

Giọng nói Jungkook tăng cao, ai ngờ vừa dứt lời, lại một tiếng tiếng nổ mạnh to lớn. Cả phòng ốc có thể đã đến cực hạn, ánh lửa đập vào mặt, Kim Jisoo sau đó ý thức xoay người đưa tay ngăn trước mặt, té nhào xuống đất.

Một giây kế tiếp, phòng ốc ầm ầm sụp đổ.

Kim Jisoo quay đầu lại, nhìn chỉ còn lại phòng ốc ánh lửa đầy trời, tất cả hoàn toàn thay đổi, trong ánh lửa giống như hiện ra khuôn mặt Lisa tươi cười "Chị dâu, chị nhất định phải còn sống đi ra ngoài". Ánh mắt bị nước mắt mơ hồ, trong óc như một dây cung, đột nhiên đứt lìa. Trái tim thật giống như trong nháy mắt bị người móc rỗng ra, lại tựa như linh hồn bị rút ra từ thân thể, đang từ từ cách xa cô. Kim Jisoo hoàn toàn mất đi suy tư...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro