24• Jimin, anh thích em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jung Hoseok đi sau cùng, bực dọc nhìn 6 con người kè kè nhau ngay trước mắt mà hận không thể tẩn cho hết một trận. Tại sao trong một hội yêu nhau lại lạc ra mỗi anh lẻ bóng, nhìn sang nơi khác cũng thấy người ta có đôi có cặp. Jung Hoseok cũng thật ước ao có cô gái nào lọt vào tầm mắt anh một chút, chắc anh sẽ không ngần ngại mở lời để tạo ra mối quan hệ cho cả hai. Nhưng rốt cuộc thì, chả có ai cả.

Tự thấy mình ngon trai bảnh bao chả thua gì ai, Hoseok cũng không hiểu nổi tại sao đến giờ mình chẳng có nổi một mảnh tình lận lưng vắt túi.

Vậy chứ ai mà hỏi đến chuyện yêu đương, thì chính Hoseok cũng là quân sư tài ba nhất, đủ kinh nghiệm để đưa ra đủ kiểu lời khuyên cho những ai đang vướng bận chuyện tơ lòng.

Mà cũng không biết, Jung Hoseok lấy đâu ra kinh nghiệm nữa.

Nhiều khi tự nghĩ, hổng chừng anh là con nhà bá quan văn võ kiếp trước, kiếp này còn sót lại chút võ công, thành ra đã tự vận công ra kinh nghiệm yêu đương để gỡ rối cho biết bao nhiêu người.

Jung Hoseok hiểu sâu biết rộng quá, đôi khi cũng nghĩ ra mấy thứ thật trời ơi đất hỡi không nói nên lời.

Anh chắp tay sau lưng, một mình một khoảng trời mà nán vào bên trong một khu bày thiết bị điện tử để xem qua từng cái, còn cái hội tình tứ kia thì vẫn bận chọn đồ cho nhau.

Em mặc cái này, anh mặc cái kia, chọn qua chọn lại, khen tới khen lui. Hoseok thấy mà chết trong lòng nhiều chút.

Sau một hồi thử hết cái này đến cái khác, cũng mua luôn cả mấy thứ cần thiết như vali hay khăn tắm rồi thêm vài đồ vật dụng nữa thì cả 6 người lại quay sang hầu Hoseok cho anh chọn đồ.

Cũng chừa đi, cái tội lo yêu đương mà coi người ta cứ như người vô hình.

Jimin  khệ nệ xách mớ đồ vừa to vừa nặng, Yoongi thấy xót liền lẹ lẹ tới đỡ một tay. Chọn đồ cả một buổi tối rồi cũng đói bụng, vậy là cả hội lại lôi nhau đi thêm tăng 2, nhưng lần này là đi ăn.

Đi 7 người đã hết 4 xe, Hoseok đi riêng một xe vì đơn giản là anh không tự lái xe đi thì ai mà đưa anh đi nữa, anh đâu có người yêu giống như cái hội kia.

Mà vậy thôi cũng đỡ, chứ bắt anh leo lên một trong ba xe còn lại ngồi. Không chết vì đói nhưng anh sẽ chết vì cái mùi tình yêu nồng nặc khiến anh ngộp thở.

Cả một chầu thịnh soạn, Jungkook với Jimin cũng uống hết vài ly, người đã nóng ran một chút. Nhưng vì còn phải giữ tỉnh táo để đi về nên Jimin  không dám uống thêm nữa.

Cơ mà, đó chỉ là một phần nhỏ của lý do, chứ lý do chính đáng hơn và cũng khó nói hơn là cậu sợ bị thịt lần nữa.

Gì chứ, đề phòng thì vẫn hơn. Ánh mắt Yoongi từ nãy giờ cứ lăm le nhìn cậu cứ khiến cậu ái ngại.

Cơm no rượu say rồi, thanh toán tiền cũng phải ngốn hết gần mười mấy triệu. Jimin  tá hoả không tin vào mắt mình, vậy mà anh giám đốc của cậu lôi cái thẻ đen đen trong ví ra quẹt một phát thảnh thơi như đi mua bó rau con cá ngoài chợ.

Ăn có bao nhiêu đâu, mà hết hơn mười mấy triệu.

7 người, ăn có 14 phần bò, mỗi người 2 phần. Cộng thêm 4 suất lẩu, 7 suất mì, 8 con tôm hùm với vài món lặt vặt gọi thêm thôi mà.

                                                                 
Ờ thì, ăn có bao nhiêu đâu.

Đúng là giàu có khác.

Bữa ăn này mà không phải Namjoon trả, chắc Jimin  tới cuối đời cũng chẳng dám bước chân vào đây để gọi một món.

Cảm giác, ăn xong rồi không dám đi vệ sinh. Vì tiếc.

Dù rằng đó không phải là tiền của cậu đi nữa. Thì cậu vẫn tiếc.

Xong xuôi một buổi tối rồi, ai lại về nhà nấy thôi. Jimin  nghe đâu tối nay Seokjin hyung sẽ sang hẳn nhà Namjoon ở tạm vì anh giám đốc lấy cớ là không có xe đi làm. Nhưng mà, ừ thì đó cũng chỉ là một cái cớ thôi. Chứ Namjoon lại thừa sức mua thêm 2-3 chiếc xe nữa để ở nhà, hoặc là cũng có thể đi cùng Yoongi ấy chứ.

Ừ thì chỉ là, Namjoon hyung muốn ở cùng với Seokjin hyung của cậu thôi.

Yoongi thấy người ta tình cảm cũng giở chứng, hôm nay đưa Jimin  về nhà rồi cũng không muốn về nữa. Năn nỉ cậu cho ngủ lại một đêm mà Jimin  hỏi lý do thì không trả lời.

Nhưng thà là Yoongi không trả lời, chứ anh mà nói là vì anh ganh với Namjoon hyung được ngủ cùng với người yêu thì có mà bị Jimin  tống thẳng về nhà trong vòng 3 nốt nhạc.

Jimin  mệt mỏi, mặc kệ ai kia cứ tò tò theo mình. Lên phòng tắm rửa thay đồ cho thoải mái. Tắm xong rồi cũng nhân tiện có Yoongi ở đấy mà nhờ anh mang phụ mấy thứ đồ đi mua lúc chiều lên phòng giúp.

Gì chứ đống đó Jimin  chỉ bỏ tiền ra trả mỗi một cái áo thun duy nhất của Yoongi, còn lại thì đều là do anh quẹt thẻ. Yoongi không cần Jimin  trả tiền lại, mà cũng chỉ nằng nặc đòi cậu mua cho cái áo thun kia là đã mãn nguyện lắm rồi. Yoongi thích cái áo đó dữ lắm, lúc thanh toán còn chu đáo bảo nhân viên để riêng ra một túi.

Yoongi thích không phải vì cái áo đó đẹp, mà là vì cái áo đó là người anh thích mua cho anh nên anh mới thích.

Mà cũng là anh ép người ta mua cho chứ người ta có tự nguyện đâu.

Thôi thì, sao cũng được, miễn Jimin  mua là anh thích.

Jimin  cất gọn lại mớ đồ rồi còn thấy ai kia ngồi xếp bằng ngay ngắn một cục tròn vo trên giường mình, cậu không tin được là con người này có cái cục lì tổ bố tới vậy. Mà cũng không tin được là cái gương mặt tròn xoe này hôm trước đã hành cậu một đêm, hậu lại khiến cậu bệnh lên bờ xuống ruộng cả tuần liền đâu.

Jimin  bất lực rồi, mở trong tủ ra vớ một bộ đồ rồi đưa cho Yoongi.

"Đi tắm đi"

Yoongi cầm bộ đồ mà hí hửng mừng rỡ như vớ được vàng. Một phút ba mươi giây chui tọt vô phòng tắm, vừa tắm vừa hát một vẻ yêu đời.

Jimin  ngoài này cũng chỉ biết lắc đầu phát mệt, mà cũng không phủ nhận rằng giọng hát của Yoongi hay khủng khiếp.

Khiến cậu như cuốn cả vào đó rồi.

Yoongi bật cửa phòng tắm bước ra, mái tóc ướt loà xoà còn đọng vài giọt nước, rơi xuống hõm cổ với xương quai xanh lộ rõ vì cổ áo rộng. Đơn giản thế thôi mà khiến tim Jimin  đậm thịch một cái.

Miệng vẫn còn ngân nga vài câu hát, anh đâu biết có ai đó vì anh mà ngơ ngác hết cả ra rồi.

Jimin  trấn tĩnh lại tinh thần, hai bên má chưa chi đã vội đỏ ửng lên. Vội vội vàng vàng trèo hẳn lên giường kéo chăn vờ ngủ.

Yoongi lau khô tóc, nhìn sang đồng hồ cũng đã gần 12 giờ đêm, đưa tay tắt đèn rồi thản nhiên leo lên giường nằm cạnh cậu.

Trời bên ngoài có chút lạnh, Jimin  rút trong chăn cảm nhận được hơi ấm của Yoongi cứ từng hồi phả ra phía sau gáy. Thời tiết thế này cậu cũng không nỡ lòng đâu mà đuổi người ta xuống sàn ngủ.

Thôi thì kệ vậy, cứ để anh nằm cạnh cậu, nhưng mà hễ Yoongi có động đậy gì thì Jimin  sẽ liền cho một cước.

Anh nằm xoay người về hướng của cậu, Jimin  lại nằm xoay lưng với Yoongi. Được một lúc, cậu lại cảm nhận như có vòng tay siết chặt bao trọn lấy thân mình.

Jimin  định bụng sẽ cho một đấm. Vậy mà Yoongi sau đó cũng không có động tĩnh gì. Mà, vòng tay anh cũng ấm quá chừng đi, thật không thể phủ nhận, là Park Jimin đang mủi lòng.

Và rồi, cũng mặc kệ cho ai kia ôm trọn mình trong lòng mà ngủ say.

Bên ngoài trời dường như lạnh hơn, vậy mà bao trọn lấy Jimin  là cả một sự ấm áp.

Trong cơn mơ màng đi vào giấc ngủ, cậu nghe rõ được giọng ai đó thì thầm bên tai.

"Jimin , anh thích em"

           

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yoonmin