JUNG HOSEOK THÍCH MỘT CỤC ĐÁ TÊN LÀ MIN YOONGI! (1) - Cục đá đáng ghét!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoseok hí hoáy chụp choẹt một hồi, sau thêm một hồi lâu nữa lựa lựa xóa xóa, mới lại chỗ con người đang nằm trên sofa.

-Hyung! Hyung!

Yoongi lười nhác hé mắt, nhíu mày nhìn người trước mặt, con người duy nhất dám động vào anh khi anh say giấc.

-Hyung xem nè. - Hoseok chìa màn hình điện thoại ra trước mặt anh, nở nụ cười sáng chói hơn cả tia nắng sót lại của mùa đông đang đọng trên mặt cậu.

Yoongi nhìn màn hình điện thoại, là tấm ảnh một cậu trai vui vẻ cười tỏa nắng, bên cạnh là một cậu trai khác đang lim dim say giấc.

-Ừm, lông nách đẹp đấy!

Nụ cười trên khuôn mặt Hoseok lập tức méo xệch, nhanh sau đó thay bằng khuôn miệng cong cong đầy giận dữ. Công sức nãy giờ chỉ để có được một tấm hình đẹp trong lúc anh đang say ngủ bị chính con người kia không thương tiếc tạt thẳng một gáo nước lạnh, Hoseok ném luôn cái điện thoại có gắn bông hoa bảy màu cậu thích nhất vào người Yoongi, đứng dậy dập cửa bỏ ra ngoài.

*******

-Cái cục đá đó!

Taehyung vừa từ ngoài về chưa kịp bước vào cửa đã bị Hoseok tóm lại, vừa gào vừa ôm lấy cậu.

-Có chuyện gì vậy, hyung? Anh Yoongi lại bắt nạt anh à?

*******

Trời hôm nay rất lạnh, Taehyung cứ ngồi yên như thế hơn nửa tiếng rồi, vai cậu mỏi nhừ vì bị vị hyung nào đó mượn kê đầu nãy giờ.

-Taehyung à, Yoongi hyung không thích anh tí nào hết đúng không?

-Có mà, em chắc chắn!-Anh ấy mà không thích anh thì em đi đầu xuống đất!

-Không đúng! Cái cục đá không có trái tim đó.

-...

-Taehyungie à, như em với Jungkook, anh rất thích!

Lời nói là thật lòng, lúc nói ra lại sắp xếp lung tung cả, Taehyung gật đầu như giã tỏi. Em cũng thích bọn em mà!

-Jungkook nhà em rất tốt, lúc theo đuổi cực kì tốt, mà lúc có được rồi lại càng tốt hơn... không như ai kia...

Anh nói "nhà em" với "lúc có được rồi" là có ý gì hả hyung?

-Taehyung, em cũng rất tốt!

-...

-Hoseok cũng rất tốt!

-...

-Chỉ có Min Yoongi là không tốt!

Hoseok đang lải nhải như vậy một thôi một hồi đột nhiên im bặt, bất ngờ quay sang nắm hai vai Taehyung:

-Taehyungie, hai ta đều tốt như vậy, hay là đến với nhau đi, anh hứa sẽ đối xử với em tốt hơn thằng nhóc 20 tuổi đó!

Cạch!

Bịch!

Hai âm thanh cùng lúc phát ra sau câu nói của Hoseok. Một là tiếng dập cửa giận dữ từ phía sau, hai là tiếng đồ rơi khô khốc từ phía trước.

Thật đúng người đúng thời điểm .

Yoongi thấy người ta bỏ đi cũng khá lâu rồi, liền hối hận khoác áo ra ngoài tìm.

Jungkook từ phòng thu về, tiện đường ghé mua cánh gà và coca cho người thương, tính rủ anh thức đêm xem phim.

Hoseok - kẻ biết mình vừa lỡ lời - nhưng đâm lao thì phải theo lao, trừng mắt nhìn người đằng sau thách thức: Ta đây không hề hối hận!, hai tay từ nắm vai chuyển sang ôm cổ cậu em cứng ngắc.

Taehyung - nạn nhân bất đắc dĩ - mặt tái mét nhìn em người thương phía trước đang dán chặt ánh mắt đằng đằng sát khí vào cả hai người, càng đau xót hơn khi nhìn thấy mớ đồ ăn ngon lành đang nằm yên vị trên đất.

Cùng đó là bốn luồng suy nghĩ cùng xuất hiện.

Mới đó đã ngoại tình, em được lắm Hoseok!

Taehyung của em, không ai quyền giành anh ấy với em!

Cho hyung xin lỗi trong đầu nhé Taehyung!

Người thương của tôi, đồ ăn của tôi. Bỗng dưng muốn khóc mà!

Không khí tràn ngập mùi thuốc súng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro