Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jaehwan nhấp ngụm café đen không đường, anh nhăn mặt lại, lắc đầu và nói bằng giọng tiếc rẻ:

"Anh lại lãng phí thêm một ly nữa rồi".
T/b nhìn anh, cười một cách sảng khoái:
"Anh không uống được café đen, cứ bày đặt uống theo em làm gì?"
"Nhưng... hết café trứng rồi".
Suốt nhiều năm qua, anh không thể hiểu được tại sao T/b lại có thể uống được café mà không cần dùng đường. Dù đã cố thử nhiều lần, nhưng anh vẫn không thể nuốt trôi được.
Hơn ba mươi phút ngồi im lặng như những pho tượng, anh không dám lên tiếng, bởi những khi như thế này, anh đoán T/b đang có chuyện buồn. Anh nghĩ tới kế hoạch sẽ đưa cô đi dạo quanh chợ ở Seoul, đi ăn tối và kết thúc buổi đi chơi bằng việc cùng xem một bộ phim... Nhưng những thứ đó đã cũ, anh muốn tìm một điều gì đó mới mẻ hơn để đưa cô thoát khỏi nỗi buồn.

"Anh đừng có đưa ra những kế hoạch nào điên rồ nhé."
"Sao...em đọc được suy nghĩ của anh?"
"Nhìn tay anh đi". Jaehwan nhìn xuống đôi tay của mình, đang vò nát cuốn sách mới mua từ khi nào không hay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro