Chuyện yêu đương..........chúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EM ĐÃ SẴN SÀNG LÀM VỢ ANH CHƯA 

Em đã sẵn sàng mặc váy cưới cô dâu

Cười thật tươi nghiêng đầu chào hai họ

Khoác tay anh miệng thì thầm nho nhỏ:

"Sắp tới giờ rồi, em run quá chồng ơi..."

Em đã sẵn sàng cho mỗi buổi sớm mai

Choàng tỉnh giấc bên bờ vai ấm áp

Thi thoảng biếng lười nằm ôm anh thật chặt

Rồi yên bình ngủ một giấc đến trưa.

Em đã sẵn sàng làm dâu mới hay chưa

Mẹ của anh nói vừa lòng em lắm

Nàng dâu hiền ngoan cho cửa nhà yên ấm

Hãy coi mẹ chồng như chính mẹ của em.

Em đã sẵn sàng để sinh những đứa con

Mập mạp, dễ thương, cứ lon ton đùa nghich

Mỗi tối anh về tiếng cười đùa khúc khích

Hạnh phúc ngập tràn như cổ tích xa xưa.

Em đã sẵn sàng chia sẻ những buồn lo

Những khó khăn giữa bon chen thường nhật

Em có sẵn sàng nhìn sâu vào đôi mắt

Kể vui buồn với người duy nhất là anh.

Trai nghèo

Con trai thanh mảnh phong trần.

Bước đi ngàn dặm chưa lần được yêu.

Ở bên gác nhỏ điều hiêu.

Giờ đây mới biết nhiều điều trái ngang.

Anh đây một kẻ lang thang.

Tìm về chốn lạ họ hàng chẳng ai.

Thương thay cho kiếp làm trai.

Tha phương tứ xứ chẳng ai yêu mình.

Xin trời cho chút duyên tình.

Về nơi xóm nhỏ đậm tình quê hương.

Hỡi người trai trẻ phong sương.

Giờ đây mới biết tình thương là gì.

Ai ơi chớ ngại điều chi.

Đời người khốn khổ là vì mưu sinh.

Thà rằng nên sống thật tình.

Ông trời có mắt đáp tình cho ta

Sầm tôi cũng chẳng nói vòng

Nhìn châm tôi cũng thật lòng muốn yêu

Nhưng mà tôi có đôi điều

Nếu mà làm được anh chiều châm luôn

Thứ nhất không được chuyện Buôn

Hai là có chuyện vui buồn cùng chia

Ba là em chớ uống bia

Bón là em chó có tia anh nào

Kế mà đồng ý anh chao

Còn ko đồng ý xin chào good bye

Một lời anh muốn hỏi rằng 

Em ơi quê quàn ở tận nơi nao. 

Em bao nhiêu tuổi rồi nào. 

Hiện giờ em đã làm chi hỡi nàng . 

Tâm tư bày tỏ đôi lời. 

Hỏi người nơi ấy có còn bơ vơ. 

Làm cho ai đó thẫn thờ. 

Mới nhìn đã muốn kềt tơ cùng nàng. 

Nhưng sợ hai tiếng bẽ bàng. 

Thế nên mới hỏi ý nàng xem sao

e xjnh e wả rất xinh

Cơ mà hà cớ kiếm tình nơi đây?

Chém gió vốn dĩ nơi này

T y đích thực chắc cày ko ra

Đố ai định nghĩa được từ phê

Có khó gì đâu được mân mê

Vừa xoa vừa bóp vừa hôn hít

Đêm ngày quấn quýt thế là phê

Moi e do do ma hong hong

Da e trag non tua nhu bong

Mat nhjn aj do say dam the

Co faj nhjn a ko yen vy.

Tuyết lòng

Người ta nói: "Mùa đông giờ mới đến"

Nhưng Với anh nó đã tự lâu rồi

Từ cái độ em đi về phía ấy

Là trong anh tuyết cũng bắt đầu rơi.

Người ta nói: "Mùa đông sẽ tàn thôi"

Nhưng anh biết ... riêng anh là mãi mãi

Con tim non chẳng mong ngày ấm lại

Bởi vì em mang nắng xa anh rồi.

Tâm sự của anh

Có bao giờ em hiểu cho anh?

Trái tim yêu mong manh khờ dại

Tình yêu nào không nhiều ngang trái?

Biết đau lòng vẫn mãi yêu em

Những cơn lạnh tìm đến mỗi đêm

Giọt nước mắt kêu tên người đó

Yêu đơn phương quan tâm anh có

Khi rụt rè nhăn nhó vì ghen

Cuộc sống mà thật lắm bon chen 

Bên cạnh em mon men bao kẻ?

Luôn giỡn đùa những lời mánh khóe

Anh rất buồn anh sẽ ra sao?

Một ngày kia tình cảm em trao

Cho người ấy ngọt ngào hạnh phúc

Có bao giờ trái tim thổn thức?

Em động lòng một lúc vì anh

.......Người ta nói....

Yêu THƠ là kẻ đa tình 

Yêu THƠ là kẻ một mình lang thang 

Yêu THƠ là kẻ nghèo nàn 

Yêu THƠ là kẻ chẳng màng lợi danh 

Yêu THƠ là kẻ mong manh 

Yêu THƠ là kẻ tròng trành thuyền yêu 

Yêu THƠ là kẻ lắm điều 

Yêu THƠ lá kẻ gặp nhiều đắng cay 

Yêu THƠ là kẻ thắng ngay 

Yêu THƠ là kẻ tháng ngày mộng du 

Yêu THƠ là kẻ mịt mù 

Yêu THƠ là kẻ lù đù...đáng yêu 

Yêu THƠ là kẻ yêu nhiều 

Yêu THƠ là kẻ sớm chiều cô đơn 

QUÊN LÃNG

Giọt nước mắt lăn dài trên má

Mối tình đầu nay đã chia xa

Trách người hay tự trách ta

Trách duyên trách phận hay là trách ai

Đàn ông là thế

Khi nước mắt đàn ông tuôn chảy.

Chỉ một mình, không thấy được đâu.

Ai ai cũng có nỗi đau.

Nhưng đàn ông khóc ở sau bức tường.

Biết kìm nén, dù thương biết mấy.

Phận đàn ông thế đấy bạn ơi.

Tỏ ra cứng cỏi bằng lời.

Trong lòng yếu đuối, rụng rời con tim

NẾU CÓ THỂ

Nếu có thể xin trở lại ngày xưa

Không gặp em trong chiều mưa lạnh giá

Hai ta vẫn coi nhau như xa lạ

Thì tim này chẳng hóa đá đâu em.

Nếu có thể một lần cho em xem

Con tim kia giờ không yêu được nữa

Sâu bên trong đã không còn thắp lửa

Đành vô tình để tự chữa thương đau.

Nếu có thể đôi ta hãy quên nhau

Đừng nhớ chi để rồi sầu rồi khổ

Khi cách xa xin người đừng có cố

Mang làm gì khiến máu đổ về tim.

Nếu có thể xin tình hãy lặng im

Không yêu thương không kiếm tìm nữa nhé

Nếu có thể xin một điều nhỏ bé

Hóa thân làm loài chim sẻ cô đơn.

NHỚ AI

Đêm qua anh lại nhớ em

Nhớ vòng tay ấm nụ hôn ngọt ngào!

Nhớ vần thơ mới đổi trao

Nhớ đôi mắt biếc dạt dào yêu thương...

Đêm qua Phố Núi đầy sương

Nhớ màu hoa nở trên đường em qua!

Nhớ em hồn bỗng xót xa

Con tim ray rứt như là... mất nhau!

Đêm qua trăng rụng xuống cầu

Nhớ em anh viết mấy câu thơ buồn!

Nhớ như bão thổi qua hồn

Nhớ không tải hết cô đơn muộn phiền...

Đêm qua rét ngủ ngoài hiên

Nhớ đôi má lúm đồng tiền làm thơ

Nhớ em anh dệt giấc mơ

Nhớ rồi lại gặp bất ngờ lắm thay...

Đêm qua nửa chén đã say

Nhớ sao nhớ quắc nhớ quay trong hồn

Vần thơ rớt xuống vũng buồn

Đôi bờ ngăn cách nhớ thương làm gì??

ĐÔNG VỀ

Tác giả: Hoàng Anh Tâm

Đông về rồi có lạnh lắm không em?

Gió đổi mùa trời càng thêm buốt giá 

Giờ chia ly chúng mình đường hai ngã

Biết em còn nhặt chiếc lá mùa đông.

Đông về rồi em có nhớ hay không?

Ngày đôi tay đan vào nhau sưởi ấm 

Đôi mắt em nhìn bầu trời xa thẳm 

Nói bao lời gửi gắm những yêu thương.

Đông về rồi ở nơi đó một phương 

Em có còn nhớ thương cuộc tình cũ?

Một cuộc tình với bao nhiêu bụi phủ 

Giờ đã là quá khứ phải không em?

Chia tay rồi anh cũng thành thói quen 

Bước dạo phố không có em bên cạnh 

Dù nơi này mùa đông nay rất lạnh 

Anh quen rồi quen cảnh sống cô đơn.

...Buồn lắm

Nỗi buồn ai kéo về đây

Nghe sao quặn thắt tim này từng cơn

Một mình ôm nỗi cô đơn

Trong căn phòng nhỏ...của nhơn gian buồn

Đôi dòng nước mắt cứ tuôn

Cho vơi niềm nhớ nỗi buồn khi xưa

Co ro một góc đợi mưa

Tưới lên tất cả như chưa bao giờ...

Gặp nhau xong lại hững hờ

Trái tim lạnh lắm biết chờ đợi ai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro