Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhưng đột nhiên Nhung có điện thoại ... cô bé có vẻ vui mừng lắm khi thấy tên người gọi đến ...

"Anh Nam!! Sao giờ anh vẫn chưa tới??"

Nó hơi giật mình ... Nam ư?? ... cái tên công tử đêm hôm đó muốn giết nó đấy ư?? Và Nhung vừa nói cái gì nhỉ?? "Sao giờ anh vẫn chưa tới??" ... hả?? Nghĩa là tên đó sắp tới đây ngay lúc này ư?? Trùng hợp đến vậy sao?? Nó đang muốn tìm để hỏi cho ra lẽ giờ thì vác xác đến, hay thật, đỡ mất công tìm kiếm ... lần này chắc phải cảm ơn hắn vì đã đưa nó tới đây ...

"Bận á?? Anh đùa à?? Anh Minh đợi lâu lắm rồi đấy!!"

" ... ..."

"Em không biết đâu!! Anh hứa là sẽ gặp anh ấy rồi cơ mà!!"

"Chậc!!" nó tặc lưỡi chán nản ... mừng hụt rồi ...

Cuối cùng thì cái tên Nam đó cũng nhất quyết không đến ... Nhung cúp máy mà mặt xị xuống như cái bánh bao chiều. Nó chẳng biết làm gì, định lên tiếng nói thì ...

"Anh ta không đến hả??" hắn từ đâu xuất hiện lên tiếng hỏi khiến Nhung giật bắn suýt chút nữa ngã xuống đất ...

"Anh sao thích hù người ta thế??" Nhung ôm ngực nhăn nhó: "Biết em yếu tim rồi mà cứ khoái chọc!!"

"Trả lời đi đã!!" hắn có vẻ khó chịu nhìn Nhung ... biết hắn đang nghiêm túc nên Nhung cũng thành thật ...

"Anh ấy bảo có việc bận phải ở lại Hà Nội không về được!!"

"Anh hiểu rồi!!" hắn tối sầm mặt lại rồi nhìn Nhung nói: "Em về đi!! Đi đường nhớ cẩn thận!!"

Nhung gật đầu rồi chào nó đi về luôn, cô em gái này có vẻ nghe lời anh họ thật. Hắn vào xe ngồi cạnh nó yên lặng ...

"Ruốt cuộc cậu muốn nói với tôi chuyện gì??" nó nhíu mày nhìn hắn hỏi: "Tự dưng lôi tôi đến đây rồi vứt trong xe một mình là sao??"

"Nhận lời làm bạn gái tôi đi!!" hắn đột nhiên quay nhìn nó nghiêm túc nói: "Tôi sẽ làm tất cả những gì em muốn!! Chỉ cần em làm bạn gái của tôi thôi!!"

"Cậu bị điên rồi sao??" nó gắt lên: "Tôi nói rồi!! Tôi hoàn toàn không có chút tình cảm nào với cậu thì sao làm bạn gái cậu được chứ!! Làm ơn ngừng cái điệp khúc đó đi được không??"

"Không ngừng được!!" hắn hét lên: "Tại sao em khiến tôi thành ra thế này chứ?? Cứ luôn hành động như một thằng ngốc!!"

"Chẳng phải tôi luôn nói cậu là một tên ngốc sao??" nó bình tĩnh nói với hắn: "Chẳng phải đã nói theo đuổi tôi thì không được bất cứ ích lợi gì sao?? Người cố chấp là cậu khi không chịu nghe lời người khác!! Giờ lại đổ lỗi cho tôi ư?? Cậu đúng là một tên ngốc hết thuốc chữa!!"

" ... ... "

Hắn tròn mắt lên nhìn nó ... thật sự không mắt nó hắn là một thằng ngốc ư?? Suốt thời gian qua nó đừng nhìn trên nỗ lực của hắn và coi hắn như một tên ngốc không hơn không kém sao??

"Tôi thật không thể hiểu được!!" nó tiếp tục nói: "Đường đường là một công tử của một gia đình giàu có, lại là giám đốc điều hành một tập đoàn lớn nhất Việt Nam này vậy mà bi lụy vì chữ Tình như thế sao?? Cậu nghĩ xem như vậy liệu có người con gái nào tin tưởng và đi theo cậu không?? Vì một chữ Tình mà có thể làm tất cả ư?? Tôi nói cậu chết cậu cũng làm à?? Khờ vừa thôi, cậu làm thế tôi cũng chẳng xúc động chút nào đâu!! Tất cả chỉ là những trò ngu ngốc không hơn!! Vậy nên đừng có bám theo tôi nữa!! Phiền phức!!"

Một cú sốc giáng thẳng xuống đầu hắn ... những lời nó nói khiến cho trái tim hắn như bị bóp nghẹt. Nó không thể hiểu được tại sao hắn yêu nó đến như vậy, nó sẽ không bao giờ hiểu được!! Hắn thực sự không bao giờ nghĩ nó lại nói những lời như vậy ... với nó hắn đúng là một thằng ngốc không hơn không kém ... tự mình đơn phương rồi tự mình ngộ nhận người con gái kia thuộc về mình ... giờ thì hay rồi, với nó thì hắn chỉ là một cái đuôi vô cùng phiền phức ...

Nó biết mình nói những lời vừa rồi là vô cùng nặng nề đối với hắn ... nó không hiểu hắn yêu nó bao nhiêu nhưng chắc cũng giống như nó với hắn mà thôi ... chỉ một tháng thì có thể có tình cảm nhưng tình yêu thì chưa chắc, có lẽ hắn chỉ ngộ nhận ấn tượng ban đầu với nó là tình yêu thôi; nó thực sự muốn chấm dứt tất cả ở đây; Nếu để lâu, tình cảm ngày một dầy thêm thì chắc nó không đủ dũng cảm để nói những lời này. Thà cứ thế này lại hay, khi chưa có gì rõ ràng ta có thể dứt bỏ dễ dàng hơn ... dù sao thì với hắn thực sự nó không xứng đáng ...

Rồi nó bước ra khỏi xe mặc hắn vẫn đang bàng hoàng về sự vô tình của nó; nói thật thì nó không có đủ dũng cảm ngồi lại nữa; Bước đi trên nền cát nó lấy điện thoại ra gọi cho Dương, nó nhờ anh tới đón về, ở nhà bây giờ còn nhiều chuyện đáng để lưu tâm hơn là hắn ...

Chỉ vài phút sau là Dương đã có mặt, nó cũng khá ngạc nhiên về sự nhanh chóng đến bất ngờ này ... nhưng Dương nói khi giao nó cho hắn, anh không yên tâm nên khi giải quyết chuyện của Chiến xong là anh ngay lập tức phóng xe đuổi theo ... anh đã ngồi chờ hơn hai tiếng đồng hồ bên ngoài đường cái để đợi nó gọi ...

"Tại sao anh biết em sẽ gọi??"

"Anh hiểu em quá mà!!" Dương xoa đầu nó cười cười: "Đây là cơ hội duy nhất để em cắt đứt mọi liên hệ với tên nhóc đó!! Và anh chắc chắn em sẽ không bỏ qua nó!!"

"Uhm!!" nó cười nói: "Về thôi!!"

Dương phóng xe chở nó đi mà không rằng phía xa kia có một ánh mắt vô cùng tức giận đang nhìn anh. Quả thực khi hắn nhận ra nó không còn ngồi trên xe của mình nữa thì vô cùng hoảng hốt, dù nó nói như vậy nhưng không thể một sớm một chiều là có thể quên nó ngay được, và ngay lúc này hắn quay xe đi thẳng ra phía đường cái. Nhìn thấy nó cười nói ngồi trên xe của Dương thì hắn thực sự bàng hoàng; quả thật hắn chẳng là gì đối với nó, nó thậm chí còn không áy náy về những gì đã nói với hắn kia mà!! Có phải hắn đã lầm khi yêu nó không?? Chẳng lẽ những gì Tuấn nói là đúng, không ai có thể thay đổi được con người của Hades ư?? những hy vọng cuối cùng của hắn dường như đã bị chính nó dội nước dập tắt ...

"Chị Ngọc!!" hắn gọi cho chị gái mình: "Em muốn nói chuyện với chị!!"

["Đang ở đâu chị sẽ tới ngay!!"] Ngọc nhanh chóng trả lời ...

"Bờ biển Hải Phòng nơi ngày trước chị em mình hay tới!!"

Hắn nói với giọng như thiếu hơi ... cứ thều thào mãi mới nói ra được hết một câu ...

["Đợi một lát!!"]

Thấy kiểu ăn nói của hắn mà Ngọc phát sốt lên ... phóng xe một mạch từ biệt thự của tập đoàn Ngô Khương tới thẳng bờ biển phía tây của thành phố Hải Phòng, nơi mà ngày trước gia đình cô hay tới ... căn biệt thự màu tím được hắn dựng lên để cả nhà cùng tới nghỉ mát ...

Chỉ 15' sau là Ngọc đã có mặt ở biệt thự ... cảnh cô nhìn thấy là hắn đang ngồi ở ghế sofa và đang cắm đầu vào uống rượu, loại Whicky pha với Vodka ... Ngọc vội vàng lao tới giật lấy chai rượu từ tay hắn và quát:

"Gọi chị tới mà mày uống thế này hả??"

"Chị đến rồi à??" hắn vẫn tỉnh táo nhìn chị hắn cười nói: "Mới chai thứ hai thôi mà!! Chưa say đâu!!"

"Có chuyện gì thì nói đi!!" Ngọc gạt hết đống rượu hắn đã chuẩn bị sẵn xuống đất và nói: "Cấm không uống rượu!!"

"Em phải uống thì mới kể được!!" hắn với người giật lấy chai rượu đang uống dở và nói tiếp: "Nếu không uống em sợ mình sẽ phát điên mất!!"

Ngọc trợn mắt lên nhìn hắn ... điều gì khiến em trai cô trở nên như thế này chứ?? Hai năm trước hắn đã bị ép phải tham gia cuộc đào tạo những người thừa kế, nhưng những khó khăn đó còn chẳng lung lay được hắn ... một con người suất sắc không một tỳ vết như hắn mà cũng có lúc thế này sao??

"Một chai thôi!!" Ngọc đành chấp nhận ...

" ... ..." hắn cười một cái rồi nói: "Đúng là chị của em!!"

Rồi hắn tu một hơi; Ngọc ngồi chờ đợi, cô biết lúc này không thể ép buộc hắn bất cứ một cái gì cả; Uống gần hết nửa chai hắn mới thôi ... đặt chai rượu xuống bàn hắn nhìn Ngọc và hỏi:

"Chị từng hỏi em rằng em biết những gì về Hương phải không?? Hôm nay em sẽ nói hết với chị ... chỉ có chị mới được biết thôi ... đừng nói cho bất cứ ai ... chị hứa nhé!!"

"Được chị hứa!!" Ngọc gật đầu nói: "Mày kể đi!!"

Rồi hắn bắt đầu kể cho Ngọc nghe toàn bộ những gì hắn biết ... những gì hắn tìm được và lý do tại sao hắn yêu nó đến như vậy ... nhiều lúc cảm xúc lên cao khiến hắn không thể kiểm chế được gần như điên lên; thật sự lúc ấy rượu là thuốc chữa hữu hiệu nhất có thể khiến hắn bình tâm. Ngọc ngồi nghe một cách chăm chú, cô không thể ngờ rằng câu truyện của hắn lại đau đớn như thế ... cô hiểu được tại sao hắn khi từ Mỹ trở về đã thay đổi hoàn toàn, hiểu tình cảm của hắn dành cho nó, và cô cũng đã lờ mờ hiểu được một phần ý định của nó sau này ...

Nghe xong toàn bộ câu truyện, Ngọc nhận thấy mình không thể không nhúng tay vào ... cô không những muốn giúp em trai mình có được hạnh phúc mà còn muốn giúp đỡ nó tránh không đi vào con đường lầm lỗi ... nhưng muốn giúp thì cô phải nhờ tới một người, một người từng trải qua hoàn cảnh giống nó, một người có ý chì kiên định vô cùng ...

Hắn vẫn tiếp tục uống rượu ... Ngọc lắc đầu giật lấy chai rượu trên tay hắn và nói:

"Mày định cứ uống rượu như thế này à??"

"Chứ em biết làm sao giờ??" hắn ngước mắt lên nhìn chị mình khổ sở nói: "Cô ấy đã nói đến thế thì em phải làm sao??"

"Nếu chị nói cô bé đó cũng thích mày thì mày có tin không??" Ngọc cầm chai rượu lắc qua lắc lại nhìn hắn hỏi ...

"Không có chuyện đó đâu!!" hắn bật cười chua chát: "Đối với cô ấy em như một thằng ngốc!! Làm gì có chuyện đó!!"

"Chị hỏi mày có tin không??" Ngọc mỉm cười nhìn hắn hỏi: "Trả lời một câu thôi!!"

" ... ... " hắn tròn mắt nhìn Ngọc ... điệu cười nửa miệng vừa rồi lâu lắm rồi hắn mới thấy ... vậy lời chị hắn vừa nói không lẽ là thật?? Rồi hắn gật đầu nói: "Nếu chị đã nói thế thì em tin!!"

... Choang ...

"Tốt!!" Ngọc ném chai rượu xuống đất rồi hất mặt nhìn hắn nói: "Từ giờ chị sẽ giúp mày!! Mày phải làm theo tất cả những gì chị nói!! Có như thế thì mới giúp được mày và con bé!!"

" ... ... " hắn không hiểu gì chỉ biết gật đầu ... chị hắn đã nói thì hắn cấm có làm trái được ...

... ... ... ... ...

Ngồi trên xe của Dương, nó nhìn về phía hai bên đường, hàng cây cứ thế thi nhau chạy về phía sau ... đôi mắt nó giờ trông xa xăm hơn bao giờ hết ...

"Em thấy áy náy à??" Dương lên tiếng hỏi nó ...

"Hả??" nó giật mình quay nhìn Dương hỏi lại: "Anh nói gì??"

"Đầu óc để trên mây!!" Dương than: "Giờ anh thấy giống em ngày trước rồi đấy!! Suốt ngày mơ mộng!!"

"Anh nói linh tinh gì thế??" nó nhíu mày nhìn Dương nói ...

"Anh hỏi thật em nhé!!" Dương dừng xe lại bên đường, ngay cạnh dòng sông ... anh nhìn nó hỏi: "Em thích tên nhóc đó phải không??"

"Anh điên rồi hả??" nó gắt lên: "Sao nói toàn chuyện linh tinh thế??"

"Em không qua được mắt anh đâu!!" Dương nghiêm túc nói: "Với tư cách là một người anh trai nên anh mới hỏi em thế!!"

"Anh đừng nói nữa!!" nó quay mặt ra chỗ khác ...

"Đừng trốn tránh tình cảm của mình!!" Dương với tay xoay đầu nó về phía mình và nói: "Chẳng ai cấm em không được yêu cả!! Thành thật với bản thân đi cún bông!!"

"Đừng gọi em bằng cái tên đó!! Không hợp đâu!!" nó gạt tay Dương ra và nói tiếp: "Với lại em hoàn toàn không quan tâm tới chuyện tình cảm nữa!! Em chán ngán thứ tình yêu giả dối đó rồi!!"

"Vì thằng Chiến nên em mới thế phải không??" Dương nhíu mày nhìn nó hỏi như buộc tội: "Vì nó làm cho em bị tổn thương nên em mới không chấp nhận tình cảm của tên nhóc đó phải không??"

"Anh thôi đi!!" nó gắt lên: "Hôm nay là ngày gì thế không biết!! Hết tên điên đó rồi lại đến anh!! Chắc em phát điên mất thôi!!"

"Được rồi!! Anh không nói nữa!!" Dương thấy nó nổi điên nên thôi không nói nữa ... nói nữa thì anh không biết nó sẽ làm gì anh và chiếc xe cưng của anh ... ...

Dương nhấn ga cho xe tiếp tục đi, nó cũng chẳng thèm nói gì. Cả hai cứ thế yên lặng ... vào tới thành phố Dương mới lên tiếng hỏi nó:

"Đưa em về nhà hay về nhà hàng??"

"Về nhà!!" nó trả lời nhưng vẫn không nhìn Dương: "Em muốn xem thái độ của ba mẹ con họ ra sao!!"

"Em tính ở lại đó à??" Dương hỏi tiếp ...

"Để xem thế nào đã!!" nó nhún vai nói: "Nếu thích hợp thì em sẽ ở lại đó!! Còn không thì đến sinh nhật rồi tính tiếp!!"

"Tùy em thôi!!" Dương cũng nhún vai không nói gì nữa ...

Chiếc xe đỏ chói dừng trước cửa nhà nó ... nó cầm cặp bước xuống quay nhìn Dương và nói:

"Từ giờ không được nhắc tới những chuyện tương tự như vừa nãy!! Em không thích đâu!!"

Nói rồi nó đi thẳng vào nhà, Dương ngồi trong xe mà thở dài. Vì nó bị tổn thương nên giờ không dám đối diện với cái gọi là tình cảm nữa, chỉ vì con nhỏ Trân kia mà nó thành ra thế này ... tất cả cũng tại ba mẹ con nhà đó, anh thề sẽ không tha cho họ ...

Vừa bước vào cửa nó gặp ngay ánh mắt vô cùng khó chịu từ hai mẹ con bà Thuyên ... Trân thì khó chịu sẵn rồi còn bà mẹ kế của nó thì tại sao nhỉ??

"Chà!!" nó cười khểnh khoác cặp lên vai nói: "Tự dựng con này lại được chào đón nồng nhiệt khi về nhà thế này!! Thật đáng ngạc nhiên làm sao!!"

"Câm cái mồm lại!!" bà Thuyên chỉ thằng vào mặt nó gằn lên: "Mày phải biết thân biết phận của mày trong cái nhà này chứ!!"

"Nực cười chưa kìa!!" nó cởi giầy ra và bước vào nhà nói thẳng vào mặt bà Thuyên: "Tôi là tiểu công chúa của chủ tịch tập đoàn Dương Khang cơ mà!! Đồng thời cũng là người thừa kế cái gia sản này!! Thân phận khác hẳn với ba mẹ con bà đấy!! Đồ hám tiền!!"

"Mày ... ..." bà Thuyên định tát cho nó một cái thì ...

... BỐP ...

Nó lĩnh cái tát từ Trân ... khá bất ngờ vì nó không đề phòng với nhỏ ... và Trân cũng hét vào mặt nó ...

"Mày không được nói với mẹ như vậy!!"

... Chát ... Á ...

Nó tát lại Trân một cái khiến cho con nhỏ mất thăng bằng ngã xuống đất ... cái tát ấy rất mạnh, năm ngón tay hằn đỏ trên má của nhỏ ...

"Mẹ của mày chứ không phải mẹ tao!!" nó cười khỉnh một cái rồi nói: "Tao chưa bao giờ chấp nhận bà ta là mẹ!!"

Rồi nó liếc nhìn bà Thuyên đang nhìn nó với vẻ bàng hoàng ... gửi lại cho hai mẹ con Trân một cái nhìn đầy khinh thường rồi nó đi thẳng lên trên phòng ... nó không thèm tranh giành gì với Trân cả, cho phép nhỏ ở trong căn phòng cũ, phòng gác mái đã trở thành một nơi riêng tư của nó mà không ai dám béng mảng lên ...

Vứt phịch cái ba lô lên bàn nó ngả người xuống chiếc giường êm ấm. Lưng nó mỏi nhừ cả ra, rõ ràng hôm nay chẳng làm gì nhưng nó vẫn thấy mệt. Đầu đau như búa bổ, đồng hồ đã điểm 2h chiều, nó vẫn chưa ăn gì cả, bảo sao bụng rỗng tuếch. Hôm nay nó không muốn tới nhà hàng chút nào, tới nó sẽ lại gặp anh chàng tóc nâu, cái này là hiển nhiên, anh ta nói với nó rằng ngày nào cũng sẽ tới cho đến khi trở về nước mà ... nhưng nếu gặp tóc nâu thì chắc sẽ gặp cả Pos nữa, mong rằng anh ta không nói gì với tóc nâu, nó không muốn mất đi một người anh thú vị như tóc nâu. Nhưng tóc nâu chỉ là một phần, nó sợ thân phận thật đã lộ thì những kẻ thù của Hell sẽ không bỏ qua cơ hội trả thù nó, Hades làm ở Bar của Cherry?? Một nơi vô cùng thú vị để đập phá!!

"Sao chúng biết được mình là Hades cơ chứ??" nó gác tay lên trán suy nghĩ ...

Rồi nó sực nhớ ra ... khi nó chỉnh nhạc giúp các DJ trong Bar nó thường ăn mặc khác ... giống với Hades ... nhưng chiếc kính to choàng gần hết khuôn mặt rồi cơ mà?? Cả chiếc mũ phớt vành rộng sụp xuống nữa ... Chẳng lẽ bọn chúng vẫn nhận ra ư?? Không thể nào. Hay những lúc nó đi với Hội Hell từ nhà hàng?? Không có khả năng, trước khi thay đổi nó đã quan sát kĩ không có ai theo đuôi rồi mà. Vậy thì tại sao nhỉ?? Chỉ có Ze và Hera biết thân phận thật của nó ... hai người này thì chắc chắn sẽ không bao giờ phản nó. Vậy nghĩa là có ai đó cũng biết được thân phận của nó và không nói ra ... có thể lắm, khả năng này rất có thể xảy ra!!

"Nhưng là ai mới được!!" nó nhắm mắt cố gắng suy nghĩ ...

Đột nhiên nó bật dậy ... hình như nó vừa nhớ ra cái gì đó ... với lấy cái điện thoại ở trong cặp nó gọi cho Kry ...

["A lô Hades??"]

"Bắt con nhóc tên Nhung về đây!!" nó nói với giọng lạnh băng: "Tao cần một số thông tin về đứa đã đánh nó!!"

["Mày trực tiếp tra vấn hả??"]

"Không!!" nó lắc đầu nói: "Mày cùng Ath, Joe và Sag!! Tao cần biết đứa đánh nó là ai!!"

["Được rồi!! Nhưng sao lần này mày lại bảo tao?? Bình thường những chuyện này là thằng Pos làm cơ mà!!"]

"Nó là con gái!! Tao không muốn có bất cứ tổn thương nào tới con nhỏ đó!!" nó bình thản nói: "Với lại, có thể nó cũng là nạn nhân mà thôi!!"

["Hiểu rồi!! Tao làm ngay đây!!"]

Rồi nó cúp máy. Nó cần phải biết được người đánh nhỏ Nhung là ai, nếu không nhầm thì chắc chắn người đó biết thân phận thật của nó ... thậm chí còn biết rất rõ là đằng khác ...

... ... ... ... ... ...

Hải Phòng, lúc 4h chiều ...

"Em chào chị!!"

Một cô nhóc từ đâu chạy tới bắt chuyện với Nhung, cô bé đang ngồi uống nước ở một quán nước nhỏ gần trường học ...

"Em là ai??" Nhung nghiêng đầy nhìn cô nhóc hỏi ... cô bé khá ấn tượng vì cô nhóc này ăn mặc giống con trai lắm, rất cá tính và vô cùng dễ thương ...

"Mọi người gọi em là Ath!!" cô nhóc Ath cười tươi trả lời Nhung: "Và em có chuyện muốn hỏi chị ạ!!"

"Ath ư??" Nhung nhíu mày suy nghĩ ... cái biệt danh lạ thật ...

"Là Athena trong thần thoại Hy Lạp!!" Ath đặt tờ hai trăm xuống bàn rồi nói: "Và chúng em muốn hỏi chị một số chuyện!! Mong chị đừng từ chối!!"

Nhung xanh mặt ... không phải cô nhóc Ath này là người của Hell đó chứ?? ... nhưng tại sao lại tìm cô?? Cô còn chưa dám đặt chân đến đất Hà Nội cơ mà?? ...

Nhưng không để Nhung phản ứng gì, Ath đã dùng tay kéo mạnh cô bé đứng dậy, ánh mắt của Ath mang một sự đe dọa khiến cho Nhung không thể kêu lên tiếng nào. Bước ra khỏi quán và theo lực kéo của Ath đi về phía một ngôi nhà; bàn tay Nhung run lên từng đợt vì sợ hãi; Ath hiểu ngay liền quay lại mỉm cười với Nhung và nói:

"Chị yên tâm!! Hades dặn là không được làm tổn hại gì đến chị nên tụi này sẽ không làm gì đâu!! Chỉ hỏi một số câu hỏi thôi!!

Nghe thấy nhắc tới Hades là Nhung giật bắn, mồ hôi lạnh lăn dài trên khuôn mặt đang sợ hãi của cô ... hình ảnh người con gái lạnh lùng đứng nhìn cô bị rạch mặt khiến cô không thể nào quên được, nụ cười lạnh lùng đến đáng sợ ấy thật sự là một nỗi ám ảnh kinh hoàng đối với cô ...

Tới trước cửa căn nhà màu nâu lạnh, Ath gõ cửa hai cái ... cánh cửa bật mở, một người con trai khôi ngô đang đứng ở ngưỡng cửa ấy nhìn Ath rồi nhìn Nhung, cái nhìn rất thân thiện ...

"Anh là Joe!!" Joe cười nhìn Nhung nói: "Rất chào đón em tới trụ sở của Hell tại Hải Phòng!!"

Nhung giật mình, người con trai này cũng thuộc Hell?? Một người đẹp như vậy mà lại là thành viên của hội Hell tàn bạo ư?? ... mà cũng phải thôi, Hades đẹp đến thế cơ mà, hiển nhiên những dirty cũng phải đẹp không kém gì cô ta rồi. Có sự tiếc nuối ở trong đôi mắt của Nhung ...

"Vào thôi chị!!" Ath kéo tay Nhung vào: "Còn hai người nữa cũng muốn gặp chị đấy!!"

Hai người nữa?? Còn sao?? ... Nhung sợ hãi ... chẳng phải chỉ hỏi thôi ư?? Sao lại tới tận bốn con người chứ?? Toàn là những người lãnh đạo của Hell??

Hai người con gái đang ngồi hút thuốc ở ghế sofa chờ đợi, Nhung càng ngạc nhiên hơn, họ đẹp đến thế sao?? Hai người ấy mang một nét gì đó thực sự quý phái, nhìn đâu cũng không thể nói rằng họ là người của Hell được ... thật sự kì lạ ...

"Em ngồi xuống đi!!" Kry chỉ vào ghế trước mặt mình nói với Nhung: "Chị là Kry!!"

"Còn chị là Sag!!" Sag mỉm cười lên tiếng ... cô đã dập điều thuốc đang hút dở: "Có một vài chuyện muốn hỏi em!!"

Ath đặt Nhung ngồi xuống vì cô vẫn ở trong trạng thái rất sợ hãi ... cô nhóc cũng hiểu một phần tại sao Nhung sợ như vậy, hai vết sẹo trên khuôn mặt xinh đẹp kia thực sự không thường đâu ... Rồi Ath và Joe cũng ngồi xuống ở hai chiếc ghế đơn đối diện nhau đặt bên cạnh chiếc ghế mà Nhung đang ngồi ... Joe lên tiếng trước:

"Em có muốn uống gì không??"

"Dạ không!!" Nhung rụt rè lắc đầu ...

"Bọn chị sẽ không làm gì em đâu!! Đừng sợ như vậy!!" Kry cười nói: "Hades đã dặn là chỉ hỏi!!"

"Cô ... cô ta ... còn ... còn muốn gì ở em nữa??" Nhung run rẩy ...

"Hôm nay chúng ta sẽ nói rõ ràng chuyện này!!" Sag lên tiếng nói với Joe: "Joe, cậu mang cho cô bé cốc nước dâu cam tôi pha sẵn trong tủ lạnh!! Đồ ngọt có thể giúp cô bé bình tĩnh hơn!!"

"Ok!!" Joe nháy mắt một cái rồi đi luôn ...

Nhung cảm thấy không khí trong căn nhà này hoàn toàn không u ám gì cả, có thật bốn con người này đều là những người lãnh đạo của Hell không đây?? Họ thật sự thân thiện vô cùng, cả bốn người đều có sẵn nụ cười ở trên môi ... sự đáng sợ mà cô nghe được từ những người bạn hoàn toàn không tồn tại ở đây ... ...

"Bọn em quá thân thiện nên chị thấy lạ phải không??" Ath ngó nhìn Nhung tò mò hỏi ...

"À ừ!!" Nhung hơi giật mình ... cứ như Ath đọc được suy nghĩ của cô vậy ...

"Lạ cũng phải thôi!!" Joe đã đi ra với cốc nước hoa quả trên tay ... anh đặt xuống trước mặt Nhung và nói: "Ai cũng nói là Hell tàn bạo mà!! Làm sao mà nghĩ chúng ta lại thân thiện được cơ chứ!!"

"Em ... em không có ý đó!!" Nhung vội vàng lắc đầu ...

"Không sao!!" Kry nói: "Mỗi người một cách nghĩ!! Bọn chị không bận tâm tới họ nghĩ gì về mình, chỉ cần thấy mình thoải mái thì sao cũng được!!"

"Chậc!!" Joe lắc đầu nhìn Kry tặc lưỡi nói: "Đừng có nói câu nói của Hades chứ!!"

"Sao đâu!!" Sag thêm vào: "Đúng như vậy mà!!"

"Vào đề chính đi mấy anh chị!!" Ath lên tiếng cắt ngang: "Tối em còn có chuyện phải đi à nha!!"

"Được rồi!!" Kry liếc Ath một cái nói: "Em như bà cụ ấy!!"

Nhung ngồi nhìn lại càng lạ hơn, bốn người này cứ như anh chị em với nhau vậy ... nói chuyện thật sự rất thoải mái không chút gì giả dối cả ...

"Em tên Trần Tuyết Nhung phải không??" Sag nhìn vào tập hồ sơ và hỏi Nhung ...

"Vâng!!" Nhung gật đầu trả lời rất nhanh ...

"Hôm nay gặp em bọn chị muốn hỏi về hai vết sẹo trên mặt kia!!" Kry nghiêm túc nhìn Nhung nói: "Chị muốn biết ai đã làm chuyện này!!"

"Sao cơ??" Nhung tròn mắt lên nhìn Kry ... giọng nói của cô nghẹn lại: "Chẳng phải chính Hades đã làm em ra thế này ư?? Các chị còn muốn hỏi gì nữa??"

"Chính vì muốn biết có phải thực sự Hades làm hay không nên bọn anh mới có mặt ở đây!!" Joe hai tay đan vào nhau nhìn Nhung nói với vẻ vô cùng nghiêm túc: "Những chuyện để lại hậu quả nặng như thế này không phải ai nó cùng làm!!"

"Cái gì??" Nhung nhíu mày nói một cách đầy kích động: "Không phải cô ta thì là ai chứ?? Nhìn em bị rạch mặt một cách đau đớn mà nhoẻn miệng cười!! Còn sai lũ chúng nó đổ nước muối vào vết thương trên mặt em khiến cho nó không thể hồi phục được!! Như vậy không phải là Hades thì còn là ai?? Ai có thể nhẫn tâm tới mức ấy nữa ngoài cô ta ra chứ??"

Yên lặng một lúc lâu, lúc này Nhung đã bình tĩnh hơn, dường như những gì đã xảy ra với cô là một cú sốc rất lớn ...

"Hades cũng có mặt lúc đó sao??" Ath nhíu mày nhìn Nhung hỏi tiếp ...

"Có!!" Nhung nói: "Cô ta đứng đó nhìn chị với ánh mặt lạnh lùng vô cảm, điệu cười thì như khỉnh bỉ người khác!!"

"Chị muốn hỏi một điều!!" Kry nhẹ nhàng nhìn Nhung hỏi: "Em có từng đắc tội gì với thành viên của Hell không?? Ví dụ như sỉ nhục hay đánh cho họ phải nhập viện chẳng hạn!!"

"Sao em có thể làm những chuyện tàn nhẫn vậy chứ??" Nhung gắt lên: "Con người chứ có phải con vật đâu mà đối sử với nhau như thế!! Thân thể là của cha mẹ ban cho ta cơ mà!!"

"Chị hiểu rồi!!" Sag châm điếu thuốc và nói: "Đây là lý do tại sao Hades nói em chỉ là nạn nhân!!"

"Em quá lương thiện!!" Joe nói: "Có lẽ Hades đã gặp em và biết được điều này!!"

"Đã gặp em??" Nhung nhíu mày chẳng hiểu gì ...

"Được rồi!!" Sag nói tiếp: "Nghe nói em với Nguyễn Bảo Nam là anh em kết nghĩa??"

"Ơ??" Nhung giật mình hỏi lại: "Anh Nam thì liên quan gì ở đây ạ??"

"Có lẽ anh ta không nói với em chuyện này đâu!!" Joe cười khểnh nói: "Nhưng anh ta khiến cho Hades gần chết bằng một vụ đánh hội đồng toàn dao với kiếm đấy!!"

" ... ... "

Nhung bàng hoàng ... không phải là Nam trả thù cho cô đấy chứ?? Chẳng phải anh Minh đã nói rằng sẽ lo việc này rồi ư?? Tại sao anh ấy lại làm vậy?? Dù chưa gặp mặt nhưng anh ấy cũng phải tin tưởng vào khả năng của anh Minh, anh trai của cô chứ!!

"Cũng chính vì vụ này mà bọn chị mới biết đến sự tồn tại của em!!" Kry tiếp tục nói: "Và biết được Hades có một kẻ thù lớn, lớn đến mức muốn lấy mạng của nó!!"

Ath vươn người nắm lấy tay Nhung và nói, đôi mắt chân thành nhưng không giấu được lửa giận:

"Chị có thể kể lại những gì đã xảy ra ngày hôm đó không?? Chúng em thực sự cần biết người đã mạo danh Hades là ai!!"

"Mạo danh??" Nhung hỏi lại: "Chẳng lẽ còn có người khác tàn nhẫn như Hades nữa ư??"

"Không ít đâu cô bé!!" Joe bật cười vì câu hỏi ngây thơ của Nhung: "Hades chỉ là một trong hàng ngàn người mà thôi!!"

"Đừng dọa cô bé thế Joe!!" Kry nhíu mày với người đập cho Joe một cái và nói: "Mày muốn bị Hades dần cho một trận không??"

"Được rồi!!" Joe lè lưỡi nói: "Làm gì mà dữ thế!!"

"Nghiêm túc đi Joe!!" Sag nhìn Joe đầy đe dọa: "Tao không muốn đe dọa đâu, nhưng vụ này cả Ze lẫn Hera cũng muốn biết kết quả!! Không phải tự nhiên hai người đó lại thế đâu!!"

"Tao biết rồi!!" Joe thoáng chút lo lắng cũng gật đầu nghiêm túc ...

Nhung thực sự không muốn kể về chuyện ngày hôm đó chút nào, cô muốn quên đi còn chẳng được giờ lại bắt phải nhớ lại ... quả thực với Nhung điều này là một cực hình ... nhưng rồi cô cũng phải kể, trước sức ép của bốn người thì cô không thể làm khác được ...

Chiều tối, Nhung được Ath đưa về tới tận nhà, họ giữ đúng lời nói của mình, chỉ hỏi chứ không làm gì cô cả; điều này thật đáng ngạc nhiên; quả thật giang hồ còn có quá nhiều điều khó hiểu đôi với những người lương thiện như Nhung ...

Ath quay lại căn nhà màu nâu, ba người đang ngồi suy nghĩ khuôn mặt vô cùng khó chịu, cũng phải thôi, người con gái đó ra tay thật độc ác ... Ath không bao giờ nghĩ rằng có một người lại tàn nhẫn đến như vậy, chỉ vì căm thù Hades mà lôi một cô gái vô tội vào cuộc ... có lẽ vì mối liên quan của Nhung với người có tên là Nguyễn Bảo Nam chăng??

"Ba người tính thế nào đây??" Ath ngồi xuống và nói: "Kry!! Chị biết người đó phải không??"

"Đúng!!" Kry gật đầu nói: "Con nhóc đó là đàn em của chị!!"

"Vậy đấy!!" Joe tặc lưỡi nói: "Cuối cùng vẫn là người của Hell đi gây chuyện!!"

"Tao thề đấy Kry!!" Sag lắc đầu nhìn Kry nói: "Con nhóc đó không sống được đâu!! Dám cả gan làm cái truyện động trời thế này ... "

"Ba đứa mày khoan hãy nói với Hades!!" Kry nói, khuôn mặt chút lo lắng kèm theo căm phẫn: "Tao phải hỏi con nhóc đó cho ra lẽ mới thôi!!"

"Mày chỉ có nhiều nhất là một tuần thôi!!" Sag nói tiếp: "Chúng ta không tìm ra được thì Hades sẽ đích thân đi tìm hiểu đấy!! Tao không tưởng tượng được lúc đó nó sẽ thế nào đâu!! Mà mày biết rồi đấy ... với nó, không quá hai ngày là có thể làm sáng tỏ mọi chuyện!!"

"Tao hiểu!!" Kry đứng dậy nói: "Đích thân tao sẽ lôi cổ con nhóc đó tới gặp Hades!! Đây là trách nhiệm của tao khi không dạy dỗ được đàn em!!"

"Tùy mày!!" Joe nhún vai nói ...

"Em không ý kiến!!" Ath lắc đầu ...

"Sao cũng được!!" Sag cũng lắc đầu nói: "Giờ thì về thôi!!"

Cả bốn người cuối cùng cũng rời khỏi căn nhà ... và thân phận người đánh Nhung vẫn không được tiết lộ ... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro